Giáo Hoa Cao Lãnh Xa Đọa Cấm Luyến

Quyển 1 - Chương 8

Chu Nghiên mặc chiếc áo mà giám đốc đưa, không rõ là hắn nhờ quản gia chuẩn bị hết từ lúc nào.

Cả đêm qua không phải là cả hai người đều không ngủ à?

Cảm giác ở bên dưới hơi ngứa, Chu Nghiên cảm thấy không ổn cọ xát hai chân, Từ Lệ nhìn hành động nhỏ của cô, cho là cô không quen ăn mặc hở hang như thế.

Nhìn từ trên xuống dưới cô vợ theo truyền thống này, nhưng càng nhìn càng thấy cô gợi cảm.

Một bên vai bao trọn bầu ngực trắng nõn, cần cổ thon thả nhưng đầy đặn bắt mắt, bờ vai không phải vai vuông phổ biến mà là bờ vai trơn trượt, do cả năm không ra ngoài trời nên đầu vai và đầu gối mịn mà bóng loáng giống như quả đào, ai nhìn vào cũng muốn cắn một miếng, đôi chân dài, thon thả rất thích hợp để dùng trong lúc quan hệ.

Từ Lệ lại cảm thấy cơ thể của mình đang nóng lên, hắn ôm eo cô, nửa ôm nửa bế, sau đó hôn lên đôi môi mê hoặc động lòng người.

Trong mắt hắn, hắn giống con hổ to lớn chọn người rồi ăn thịt như muốn ăn thịt Chu Nghiên, mυ'ŧ lấy môi và lưỡi cô, ở trong miệng cô hút nước bọt.

Chu Nghiên vụng về ra sức học tập nhưng lại quên hô hấp khiến đầu óc choáng váng.

Cũng may người đàn ông buông cô ra, kiềm chế hít một hơi thật sâu, ánh mắt không để ý nhưng lại giống như đang suy nghĩ gì đó lướt qua ánh mắt mê man của cô: “Em yêu, em biết bổn phận của một người vợ là gì đúng không?”

Chu Nghiên rất nhanh có phản ứng, người đàn ông này không kiêng nể gì lại trêu chọc cô, dạy cô vợ còn đang giống một tờ giấy trắng nhiễm ít tà da^ʍ của hắn.

Cô chớp chớp mắt, dáng người đẫy đà như ác quỷ dụ hoặc, lại ngọt ngào như thánh nữ: “Muốn hôn Từ Lệ.”

Cô thử thăm dò gọi, lại hơi bất an, nghiêm túc ngập ngừng nói.

Sau đó hôn lên, ánh mắt Từ Lệ hài lòng hôn nhẹ khóe môi cô.

“Bé ngoan.”

Từ Lệ giống như một vị vua lộ ra sự hài lòng, nhưng cũng rất nhanh khôi phục lại sự lạnh lùng: “Một lúc nữa hắn muốn sẽ nhét cái này vào trong âʍ đa͙σ của em, để dễ đút dươиɠ ѵậŧ của hắn vào vào âʍ ɦộ của em, em phải phối hợp, có hiểu không?”

Chu Nghiên thấp thỏm gật đầu, sau đó lại hơi nhéo vạt áo trắng của người đàn ông, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Cái này là gì? Dươиɠ ѵậŧ là gì?”

Từ Lệ cũng không ngạc nhiên khi cô không biết gì, vì cô làm con gái của tộc trưởng trên núi, cô vừa sinh ra đã ở trên đó, rất ít ra ngoài.

Từ khi vào đây cũng chỉ ở trong trang viên, nhận thức đúng là của người trưởng thành nhưng kiến thức thì không hơn trẻ con là mấy.

Nếu là trước kia chắc chắn Từ Lệ sẽ không hài lòng, nhưng bây giờ, hắn lại cảm thấy đây là ưu thế lớn.

Hắn im lặng lặng lẽ cụp mắt xuống, quan sát mỹ nữ động lòng trước mặt, giọng nói bình tĩnh nói: “Dươиɠ ѵậŧ to là cái này.”

Hắn bắt lấy tay vợ, không tốn nhiều thời gian để đặt thứ đang cương cứng thô ráp của mình vào trong tay mềm mại của vợ.

Sau đó lại luồn tay vào váy của cô, ngón tay từ qυầи ɭóŧ của cô đi sâu vào bên trong, xâm nhập vào nơi rừng rậm bí mặt, nhẹ nhàng xoa mép âʍ ɦộ cùng hộŧ ɭε.

“A Từ Lệ, a...”

Chu Nghiên bị trêu đùa đến mức không thể đứng thẳng được, chỉ có thể dựa vào hắn, một tay khác của hắn ôm eo cô, trong miệng cô chỉ có thể ra hơi thở yếu ớt.