“A!.. .A… A… Mau… Mau chơi ta… A… A… Thật sâu… Sướиɠ quá… Chịu không nổi… A!...” Hoành dâʍ đãиɠ mà rên lên.
Chỉ thấy trong video, nửa người trên rắn chắc trần trụi của Hoành lộ ra ngoài cửa sổ.
Trái tim ta liền chấn động, ta thật lo lắng sau đêm nay ta liền sẽ phát bệnh tim.
Mẹ nó! Hoành sẽ không ngã xuống đi? Đây là tầng bảy a!!!
Thánh ca rõ ràng cũng biết tư thế này nguy hiểm, hắn chỉ là đem thân thể rắn chắc của Hoành đặt ở trên cửa sổ, làm cho cái mông cong nẩy của Hoành cản lại, tứ chi thon dài của Hoành vẫn đang ôm lấy hắn.
“Hắc hắc! Đương nhiên lão tử muốn chơi chết ngươi! Lão tử không tha cho ngươi a! Ngươi là con chó của lão tử! Ta muốn chơi nát cái lỗ hậu dâʍ đãиɠ của ngươi! Ân… Chơi con mẹ ngươi, dám tiểu lên người lão tử!! Cho ngươi tiểu! Lão tử cho ngươi bắn đủ!”
Thánh ca trầm trọng mà thở gấp, cơ bắp toàn thân căng cứng điên cuồng mà cử động côn ŧᏂịŧ bắt đầu mãnh liệt đâm thẳng vào cái lỗ hậu sưng đỏ, căng chặt của Hoành.
“A! Chủ nhân a… A… Chủ nhân tốt… A a… Chịu không nổi a… A a… Ta muốn chết… A… Muốn bắn… A… A a… Tha ta đi… A… A a…” Hoành dâʍ đãиɠ mà rêи ɾỉ.
Bị hai người trong video làm đến lửa dục bốc lên, ta cũng điên cuồng mà phát tiết du͙© vọиɠ trên người Trâu Khải. Ta vươn đầu lưỡi ra cùng với Trâu Khai điên cuồng mà giao triền trong không khí.
Trong video kia, cửa phòng Thánh ca lúc này liền mở ra, có một người bước vào trong phòng.
Ta giống như bị một chậu nước lạnh đổ lên người từ đầu tới chân.
“Vũ, đừng dừng nha! Không phải còn chưa bắn sao? Mau… Chơi ta… Đều bắn cho ta…” Trâu Khải thấy ta dừng lại, bất mãn kêu lên, hạ thân chủ động tự nuốt lấy côn ŧᏂịŧ của ta.
“Đây cũng là kế hoạch của ngươi?”
Trâu Khải nghe ta nói liền thấy có chút không đúng, liền đem ta đẩy ra, không để ý tới chính mình một thân bê bối mà đứng dậy theo dõi video phía trước, cẩn thận mà quan sát.
“Mẹ nó, này chính là đông cung sống a!! Ha ha!!”
Nam nhân vừa bước vào thân cao 1m9, ngữ khí kiêu ngạo mà bước nhanh về phía cửa sổ.
Người này một thân mặc một cái quần bò, áo khoác bóng chày, còn đội mũ lưỡi trai. Hắn đi đến giữa phòng liền lấy mũ lưỡi trai xuống.
Từ trong video ta có thể nhìn thấy rõ ràng dung mạo của hắn, không sai, người này – chính là Tạ Chí Dũng!!
“Mẹ nó! Mau tới nhìn xem đây là con chó da^ʍ nào a? Là Hoành của chúng ta sao? Mẹ nó, không phải nói là đang vận động sao? Ha ha, vận động này ngược lại rất kịch liệt đi? Nhìn mấy dòng nước này xem, không chỉ có mồ hôi thôi đi? Ha ha!!!” Tạ Chí Dũng giống như xem kịch vui mà nhìn nam nhân thể thao bị Thánh ca chơi trước mắt này, toàn thân trần trụi, trên cổ còn đeoo dây đeo.
“A… Ngô… Ngươi… Sao ngươi lại tới đây… A… A a a… A!!!” Hoành đã lâm vào trạng thái si mê, cao giọng mà dâʍ đãиɠ kêu lên, eo không ngừng vặn vẹo, đùi chân cường tráng nương theo xâm nhập của Thánh ca mà kẹp chặt eo của của hắn, phối hợp động tác với Thánh ca.
“Ngươi không phải gọi điện cho lão tử sao?” Tạ Chí Dũng cởi hai cái nút áo đầu tiên trên áo khoác bóng chày, lộ ra xương quai xanh khêu gợi, miệng đầy thô tục mà mắng.
“Ha ha, nhìn xem lão tử chơi da^ʍ tiện này như thế nào, toàn bộ lỗ hậu đều bị gậy thịt lão tử kéo đi ra, ha ha! So với ngươi mạnh hơi đi?” Thánh ca vừa chơi vừa khoe, cố ý thả chậm tốc độ khiến cho Tạ Chí Dũng nhìn thấy rõ bộ vị giao hợp của hắn.
Lỗ hậu căng chặt, mềm mại kia của Hoành một chút mà bao bọc lấy cự căn của Thánh ca, theo động tác mà chậm rãi nhả ra, phảng phất giống như ăn no mà phun ra một ít chất lỏng màu trắng sữa vậy.
“Mẹ nó! Ướt lại trơn trượt như vậy, xem ra đã chơi bắn ra nga, hắc hắc! Vẫn là do Thánh ca chơi!” Nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn của Thánh ca thong thả đưa đẩy trong lỗ hậu Hoành, Tạ Chí Dũng xấu xa khom lưng, lấy ngón tay vuốt ve chỗ hai người giao hợp.
“Da^ʍ tiện này mẹ nó, thật dâʍ đãиɠ! Côn ŧᏂịŧ của Thánh ca ngươi to đen như vậy mà da^ʍ tiện đều nuốt vào được!!? Không phải là nới lỏng ra hết mức rồi mới cắm vào sao?”
“Mẹ nó, lão tử mới không ôn nhu như vậy, trực tiếp liền cắm vào, da^ʍ tiện tài năng này liền nghe lời! Vừa rồi còn được lão tử dạy dỗ, ngươi xem, hiện tại liền thành thật như vậy, tùy tiện cho ta chơi.”
“A… Các ngươi… Các ngươi… Như thế nào… A…” Hoành phỏng chừng là muốn hỏi, các ngươi như thế nào lại quen biết nhau? Còn trở thành bằng hữu?
Nhưng lúc này, Hoành kinh ngạc mà nói năng lộn xộn.
“Mẹ nó! Còn ngơ ra đó làm mẹ gì? Còn không mau cởϊ qυầи áo, cùng nhau mà đem da^ʍ tiện này chơi phế đi! Mẹ nó, lão tử chơi lâu như vậy mà hắn chỉ mới côn ŧᏂịŧ chảy dâʍ ɖị©ɧ, còn chưa bị chơi bắn, thật sự là cực phẩm, ha ha!!” Thánh ca giống như cùng với Tạ Chí Dũng là chiến hữu ăn ý, giống như lúc trước đã hợp tác mà trao đổi kế hoạch tác chiến.
“Ta sớm nói đệ đệ ngươi thật sự là dâʍ đãиɠ đi?!” Tạ Chí Dũng cởϊ áσ khoác, bên trong mặc một cái áo thun trắng, đường cong cơ bắp tinh tráng kia chứa đầy năng lượng, khuôn mặt lưu manh, thô bĩ lộ ra nụ cười tươi dâʍ đãиɠ.
“Mẹ nó, sớm ở trong phòng đối diện chờ ngươi gọi điện đã lâu, nhận được điện thoại liền cực kì cứng rắn, hắc hắc!” Chí Dũng vừa cởi thắt lưng rồi kéo khóa kéo quần bò xuống, côn ŧᏂịŧ cứng rắc, to đen, tráng kiện kia liền hung mãnh mà bật ra, đằng đằng sát khí mà tỏa hơi nóng.
“Mẹ nó! Gậy thịt của ngươi so với lần trước còn lớn hơn a!” Thánh ca liếc liếc nhìn côn ŧᏂịŧ to đen sừng sững ở giữa khố hạ của Tạ Chí Dũng, vừa cử động eo mà chơi dâʍ ѵậŧ đang quấn ở trên người, trêu chọc nói.
“A… Ngươi… Các ngươi... Muốn làm gì… A…” Hoành bị chơi đến không còn sức ngẩng đầu, chỉ có thể đem đầu dựa vào trên bả vai rộng lớn, cường tráng của Thánh ca, hai mắt nửa nhắm nửa mở, si ngốc nhìn khố hạ Tạ Chí Dũng.
Lời nói tuy như thế nhưng vẫn là nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ to lớn của Tạ Chí Dũng mà cơ khát nuốt nước miếng.
“Còn nhớ rõ nó sao?” Tạ Chí Dũng căng eo làm lộ rõ ra cơ bụng tám múi, ánh mắt nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn ngẩng đầu dưới khố hạ của mình, lạnh lùng hỏi.
Nói thật, côn ŧᏂịŧ Tạ Chí Dũng không giống với côn ŧᏂịŧ của Thánh ca, côn ŧᏂịŧ hắn giống như trái chuối mà cong lên theo hình bán nguyệt, mà còn thẳng tắp dựng đứng, giống như một cây đại thương cứng rắn cường hãn, trên thân phủ đầy gân xanh, vô cùng kiêu ngạo, vô cùng hung mãnh!!
“Con mẹ ngươi, bị lão tử chơi mà còn nhìn gậy thịt người khác!” Thánh ca đột nhiên dùng sức đâm vào.
Nếu không phải mông tròn phĩnh đang bị tay Thánh ca hung hăng bóp lấy, không chừng Hoành đã sớm bị đâm mà văng ra xa.
“A!!!!! Chủ nhân!!!!” Hoành gào thét rêи ɾỉ, hai tay chỉ có thể vô lực mà ôm lấy cổ Thánh ca.
“Da^ʍ tiện sai rồi, chủ nhân…” Hoành nói xong, Thánh ca mới chậm rãi thả chậm tốc độ.
Hoành có chút kinh hoảng mà ôm chặt phần lưng Thánh ca:
“Chủ nhân… Ta sợ” Ý tứ của Hoành là sợ cái thứ to đen kia của Tạ Chí Dũng, lại không biết đợi lát nữa sẽ đùa bỡn hắn như thế nào?
“Ngoan! Còn nhớ rõ đã đáp ứng chủ nhân cái gì không? Không phải ngươi nói dù có chuyện gì đều đáp ứng lão tử sao? Cho nên, đợi lát nữa lão tử đem ngươi giao cho Tạ Chí Dũng, hảo hảo mà hầu hạ hắn, có nghe thấy không? Hắc hắc, sợ tối nay ngươi không ra khỏi phòng này nổi!” Thánh ca nói xong, hai tay dùng sức một chút, nhấc cả người Hoành lên.
“A… Không cần… Ngô…”
Chỉ nghe thấy bên dưới “Ba!” một tiếng, Thánh ca đem côn ŧᏂịŧ rút ra, lỗ hậu Hoành bị chơi đến hoàn toàn mở miệng ra, bên trong phun ra dịch ruột non cùng với dâʍ ɖị©ɧ từ côn ŧᏂịŧ của Thánh ca làm sàn nhà ướt một mảng.
“Thật trống… Chủ nhân… Không cần a… Cho lỗ hậu da^ʍ tiện ăn côn ŧᏂịŧ đi…” Hoành hoàn toàn không để ý tới ánh mắt nóng cháy của Tạ Chí Dũng bên cạnh.
“Quỳ xuống! Mẹ nó, ngươi phát da^ʍ cái gì! Liếʍ!” Thánh ca đem Hoành ném xuống bãi nước trên sàn, một cước mà đạp lên, nghiêm khắc răn dạy Hoành, lăng nhục nam nhân thể thao trước mắt.
“Ngô… Da^ʍ tiện sai rồi… Chủ nhân…” Hoành biết chính mình cầu khát trong mắt chủ nhân ngoài phản cảm ra cũng sẽ không đến thỏa mãn mình, chỉ có thể tận lực lấy lòng nam nhân trước mắt.
Hoành nói xong liền lập tức ngoan ngoãn quỳ gối xuống trước mặt ha nam nhân, thu eo lại, mông vểnh cao lên, môi hạ gần xuống sát dưới sàn nhà. Thoáng chần chờ một chút, sau đó vẫn là vươn lưỡi liếʍ lên.
“Mẹ nó! Huấn luyện giỏi như vậy! Lão tử lúc trước chỉ là đem hắn chơi đến phát da^ʍ, không nghĩ tới ngươi có thể huấn luyện hắn nghe lời như vậy, ta thật phục ngươi!” Tạ Chí Dũng nhìn Hoành phục tùng trước mặt, vươn chân đang mang giày thể thao mà khều khều lên côn ŧᏂịŧ cứng rắng của Hoành vài cái, hưng phấn nói.
“Ha ha! Đối với da^ʍ tiện này phải giáo huấn liền, không nghe lời liền dạy dỗ một trận! Bằng không phát da^ʍ liền không biết quy củ, chính mình cũng lười quản mà tốn thời gian!” Thánh ca khinh miệt cười, tiếp tục nói:
“Được rồi, bây giờ tùy ngươi chơi, chơi càng bạo da^ʍ tiện càng vui vẻ, đúng không, da^ʍ tiện?” Thánh ca sờ sờ đầu Hoành, cố ý hỏi.
“Ân… Thỉnh tận tình mà hưởng dụng thân thể da^ʍ tiện, da^ʍ tiện muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn cưỡиɠ ɖâʍ tập thể… Thỉnh không cần bận tâm tới cảm thụ của da^ʍ tiện.” Hoành lúc nói ra câu này, côn ŧᏂịŧ kia lại run run mà chảy ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.
“Mẹ nó! Da^ʍ tiện!” Tạ Chí Dũng nhìn cảnh trước mắt, hai tròng mắt đều rớt xuốt, bất quá vài giây sau, ánh mắt liền lạnh xuống.
“Con mẹ nó, lúc trước lão tử vất vả chơi ngươi như vậy, ca ca ngươi xem ra còn đau lòng cho ngươi, nhìn thấy gậy thịt lớn liền nhận làm chủ nhân!”
Tạ Chí Dũng quay đầu lại nói với Thánh ca:
“Thánh ca! Đợi lát nữa xem hắn còn nhận lại lão tử hay không? Tùy ý cho lão chơi đi?”
“Ha ha, tùy ý ngươi!” Thánh ca chậm rãi rút giấy vệ sinh ở bên cạnh mà lau lau côn ŧᏂịŧ hắn.
“Toàn thân đều bị lão tử chơi, có thể chơi đến gọi ngươi là chủ nhân hay không, liền xem tài năng của ngươi, ha ha!”
“Chủ nhân…” Hoành quỳ rạp dưới mặt đất, có chút run run mà nhỏ giọng gọi Thánh ca, giống như đang tìm kiếm che chở.
Thế nhưng… lại không dám cãi lại mệnh lệnh của Thánh ca, chỉ biết tùy ý cho Tạ Chí Dũng đùa bỡn, ngược đãi chính bản thân mình.