Bạn Trai Vụng Trộm

Chương 40: Lăng nhục

Lưu Phong ngồi xổm xuống, đem Đại Vũ đẩy ngã xuống đất, lại dùng dây thừng trói vài vòng quanh mắt cá chân của Đại Vũ.

Cơ ngực cường tráng của Đại Vũ trực tiếp chụp đất, đau đớn kêu một tiếng. Còn chưa kịp nói cái gì liền bị Lưu Phong đem hai mắt cá chân trói lại.

Lưu Phong đem Đại Vũ bị trói dưới đất ôm lấy phóng tới trên lưng cái ghế dựa, dù sao cũng là thiếu niên thể thao đầy nhiệt huyết, khí lực này cũng tương đương không nhỏ.

Tư thế như vậy Đại Vũ rất khó chịu, nhưng Lưu Phong tự hồ như chưa hài lòng, lại ở phía sau đầu Đại Vũ quấn một vòng, đem đầu của hắn hướng về phía sau, sau đó trói lại cùng cổ tay Đại Vũ, như vậy có thể làm cho đầu của Đại Vũ nâng lên hết mức.

“Chờ ta một chút!” Lưu Phong ôn nhu trấn an Đại Vũ, liền cùng với Trịnh Đào ở trong cái bao bên cạnh tìm kiếm thứ gì đó.

“Không có chuẩn bị cái gì cả, tìm xem cái gì có thể dùng được thì dùng.” Lưu Phong một bên lải nhải một bên tìm.

Mông cong nẩy của Đại Vũ đối diện với cửa ra vào, lỗ hậu nâu nhạt bên trong lộ ra một nửa đoạn bút máy, xem ra là khi nãy Lưu Phong tìm thấy rồi thuận tay cắm vào trong.

Đại Vũ thân thể hơi hơi phát run, thoạt nhìn rất cố hết sức nhưng lại không dám giãy dụa, sợ rớt từ trên ghế xuống.

Đại Vũ nghĩ, vừa nãy lúc chính mình bước vào cũng không có đóng chặt cửa, trong phòng tùy thời đều có khả năng có học sinh từ bên ngoài trở về. Nếu lúc này vừa vặn có người đi qua liền sẽ phát hiện bên trong có một kẻ bị trói ở trên ghế, hạ thể đối diện cửa ra vào, trong hậu môn còn cắm một cây bút máy…

Vạn nhất xảy ra như vậy thì rất phiền toái, bất quá ngược đãi như vậy lại càng thêm hưng phấn… Đại Vũ trong lòng nghĩ, lại kinh hoảng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Ha ha, tìm thấy rồi!” Lưu Phong lại cầm một bó dây thừng, đem dây thừng từ trên đỉnh cây quạt trần kiểu cũ móc vòng qua, sau đó ở mặt sau Đại Vũ cũng quấn một vòng.

Đại Vũ không biết phát sinh chuyện gì, cũng không biết bọn họ muốn chơi cái dạng gì. Trong cơn hoảng loạn động tác giãy dụa kịch liệt một điểm, hai chân càng không ngừng khép mở, lỗ hậu kịch liệt mấp máy, đem cây bút máy kia đẩy ra hơn phân nửa.

“Lão sư dâʍ đãиɠ, không ngoan sao?” Lưu Phong vừa nói, một bên đem dây thừng trói quanh người Đại Vũ hai vòng, lại gấp khúc đến mặt sau tay, cố định xong lại cùng Trịnh Đào kéo đầu kia của sợ dây thừng, đem Đại Vũ treo lơ lửng giữa phòng.

“Còn chưa vừa lòng sao?” Lưu Phong ngồi xổm xuống bên cạnh Đại Vũ, hỏi.

Không đợi Đại Vũ trả lời, lại tự nhủ, nói:

“Lại không nghe lời, ta liền gọi Húc tới đây cùng chơi ngươi.”

Đại Vũ nghe được tên “Húc” liền thân thể không khỏi cứng đờ, bọn họ làm sao có quan hệ với nhau? Ta như vậy chẳng phải bị bọn họ đùa giỡn?

Đại Vũ bắt đầu kịch liệt giãy dụa, vặn vẹo, hơn nữa hướng Lưu Phong cầu cứu:

“Lưu Phong, thả ta xuống!! Đừng gọi bọn Húc lại đây! Ngươi mau thả ta xuống!”

“Hắc hắc, ngươi nghe lời thì ta không gọi hắn đến!” Lưu Phong cười tà.

Lưu Phong đi tới trước mặt Đại Vũ, cùng Trịnh Đào lại đem dây thừng cởi lỏng ra một chút khiến cho đầu Đại Vũ chỉnh lại độ cao thích hợp, sau đó lại kéo đầu Đại Vũ lên, dùng côn ŧᏂịŧ to lớn cứng lên một lần nữa đánh vài phát lên khuôn mặt tuấn tú của Đại Vũ.

Đại Vũ lúc này cũng chỉ có thể thuận theo há miệng, ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của Lưu Phong.

Eo Lưu Phong có tiết tấu trước sau cử động, một bên khuyên Đại Vũ:

“Ngoan ngoãn nghe lời không phải tốt rồi sao? Ta cùng Đào tử tính dục vô cùng mạnh mẽ, khẳng định có thể đút ngươi ăn no, lão sư dâʍ đãиɠ!”

Lúc này Lưu Phong tiết tấu đưa đẩy càng lúc càng nhanh, biên độ càng lúc càng lớn, một lần cắm vào so với một lần càng sâu hơn. Khuôn mặt tuấn tú của Đại Vũ hoàn chỉnh đều vùi vào hạ thể mọc đầy lông, nồng đậm hương vị của nam nhân.

Lưu Phong đột nhiên dừng lại, giống như nghe được âm thành gì đó, đem côn ŧᏂịŧ từ trong miệng Đại Vũ rút ra.

Đại Vũ miệng được thoải mái liền hít sâu vài cái, đang muốn nói chuyện lại đột nhiên nghe Lưu Phong nói:

“Húc! Ngươi chụp như vậy còn chưa đã sao?”

Đối tượng mà Lưu Phong nói chuyện hiển nhiên chính là – Húc.

“Ta tới là tìm lão sư của chúng ta, hắn đi đâu rồi? Nghe đồng học nói hắn đêm nay đến kí túc xá.” Húc bĩ khí lắc lư đi tới phía sau Đại Vũ, trực tiếp thò tay bắt lấy cánh mông cong nẩy của Đại Vũ mà nhéo vào cái, sau đó “Ba ba” hung hăng đánh hai cái mới vừa lòng, nói:

“Ngươi nói hắn hôm trước mới bị lão tử chơi trước mặt nhiều học sinh như vậy, hôm nay sẽ không kiềm chế nổi mà tìm tới học sinh chính mình để điều giáo a? Da^ʍ tiện này là ai a? Như thế nào lại che mặt? Không dám gặp người sao?”

Đại Vũ không dám nói lời nào, hiển nhiên sợ bị Húc nhận ra, làm cho toàn thân chính mình một trận run rẩy, đổ mồ hôi lạnh.

Lưu Phong một bên cười, nói:

“Tìm cái gì mà tìm a? Này không sai biệt lắm, ngươi có thể thử xem! Có lẽ người này so với lão sư dâʍ đãиɠ kia chơi càng sướиɠ hơn a!”

Khi nói chuyện, Lưu Phong lại đi qua, nâng đầu Đại Vũ lên rồi đem côn ŧᏂịŧ nhét vào trong miệng hắn.

Không đợi Lưu Phong nói xong, Húc cởϊ qυầи áo chính mình, lộ ra một thân dáng người cơ bắp cứng như sắt thép. Đi tới phía sau Đại Vũ, bắt lấy hai cánh mông tách ra hai bên, làm bộ như muốn tiền vào ngay lập tức. Côn ŧᏂịŧ hắn sớm đã cứng, lại thô lại lớn, hình dáng tựa như đầu viên đạn vậy, hai túi thịt phía dưới cũng to tròn hoàn hảo.

Như một thói quen, Húc vươn ngón tay cái bên phải cọ cọ hai phát lên lỗ hậu ướt sủng của Đại Vũ, sau đó liền cắm thẳng vào trong.

Đại Vũ đột ngột tiếp nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ, toàn thân căng thẳng, trong bụng phát ra một tiếng nổ vang cực lớn.

Húc rút ngón tay ra, dùng côn ŧᏂịŧ ma sát qua lại chung quanh lỗ hậu của Đại Vũ. Đại Vũ chạm rãi cũng bắt đầu có chút cảm giác, thân thể một lần nữa bắt đầu vặn vẹo.