Tôi Có Một Tòa Nhà Ma

Chương 27: Đạo Cụ Mới

Trần Ca tập làm quen với bối cảnh mới, kết cấu bên trong của bối cảnh này không khác nhà trọ Bình An lắm, không khí bị lấp đầy bởi cảm giác bất an và thống khổ, cơ quan được lắp đặt mấy chục chỗ, rất nhiều phòng được thiết kế thông với nhau, còn được bố trí cửa ngầm, bên trong còn ẩn giấu nhiều bất ngờ có phần thú vị.

"Rất chân thực, nơi này quả thật rất thích hợp để chơi loại trò chơi trốn thoát, đợi lát nữa mình có thể làm thí nghiệm với các du khách."

Trải nghiệm đêm qua đến tận bây giờ khi nhớ lại Trần Ca vẫn thấy tim đập thình thịch, anh là người có kinh nghiệm chân thật nhất với bối cảnh này.

Thời gian không còn nhiều, Trần Ca chỉ đơn giản đi dạo qua một vòng liền đi xuống tầng dưới, dù sao bên ngoài nhà ma vẫn còn rất nhiều du khách đang chờ đợi.

"Mọi người chờ một chút, ông chủ của tôi sẽ xuống liền đây, mọi người có thể đi thăm thú các hạng mục khác của khu vui chơi trước." Cách thật xa, Trần Ca đã có thể nghe được giọng nói của Từ Uyển.

"Em gái à, ông chủ của em thật sự ở bên trong nhà ma? Tối hôm qua chúng tôi còn xem livestream của hắn, mười mấy người đuổi theo đòi đánh hắn trong rừng cây! Dưới tình huống đó, hắn còn có thể gắng gượng vượt qua sao?"

"Nói lung tung! Tôi cũng xem livestream, streamer bị mấy tên biếи ŧɦái nhốt trong nhà trọ, các anh có biết trò mèo vờn chuột không? Kết quả của chuyện đó tôi không dám nghĩ đâu."

"Cậu chắc chắn livestream mà chúng ta xem là cùng một cái? Tối hôm qua ngoại trừ âm thành, toàn bộ màn hình suốt khoảng thời gian đó đều biến thành màu đen, mấy cậu sao biết nhiều chuyện như vậy?"

"Nói nhiều cũng vô dụng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!"

Âm thanh bàn luận càng lúc càng lớn hơn, chú Từ cũng bị thu hút tới đây, hắn nhìn đám người đã tụ tập lại, trong lòng vừa vui vẻ nhưng đồng thời cũng bắt đầu lo lắng. Không biết bắt đầu từ lúc nào, tòa nhà ma sắp đóng cửa này dường như đột nhiên đã biến thành tâm điểm của khu vui chơi Tân Thế Kỷ, rất nhiều người trời vừa sáng đã đến đây. Bình thường nên gọi đây là chuyện tốt, nhưng mỗi khi nghe được những khách du lịch này thảo luận, hắn đều có cảm giác kinh hãi khϊếp vía: "Không được, lần sau nếu mình gặp Tiểu Trần, mình nhất định phải nói chuyện tử tế với cậu ấy. Người trẻ tuổi chỉ muốn đạt được thành công trước mắt, nói không chừng sẽ vì thế mà đi theo con đường tà đạo!"

"Soạt!"

Hàng rào bảo vệ bên ngoài nhà ma bị kéo ra, Trần Ca vừa rửa mặt xong đi từ trong nhà ma ra: "Thật ngại quá, để các vị chờ lâu rồi, tham quan nhà ma, giá vé là hai mươi, già trẻ đều giống nhau."

Tiếng thảo luận của mọi người trong nháy mắt im bặt, trong đó có nhiều người là khán giả xem anh phát sóng trực tiếp nên mới tới, vây quanh anh bắt đầu hỏi han chuyện tối ngày hôm qua, khiến Trần Ca cũng được trải nghiệm cảm giác của người nổi tiếng trên mạng là như thế nào.

Mấy phút đồng hồ sau, đám người rốt cuộc cũng khôi phục trật tự, lục tục ngo ngoe bắt đầu đi vào nhà ma thể nghiệm.

Rút ra bài học kinh hoàng từ lần trước, lần này Trần Ca không phát [Thứ sáu đen tối] theo kiểu vòng lặp nữa. Anh trộn bài hát này vào trong thư viện bài hát, sau đó cho phát ngẫu nhiên.

Trần Ca hóa trang cho Tiểu Uyển, để cô ấy đi vào bối cảnh [Minh hôn] đóng vai quỷ, bản thân anh thì đứng trước cửa nhà ma thu phí vào cửa.

"Lượng khách du lịch ngày càng tăng, khen thưởng cũng tăng lên không ít, cứ tiếp tục như vậy, chắc chỉ cần vài ngày là mình đã có thể thỏa mãn yêu cầu để mở rộng nhà ma." Trần Ca lấy ra chiếc điện thoại màu đen, đầu tiên là kiểm tra xem mình còn cách yêu cầu mở rộng nhà ma lần thứ nhất bao nhiêu du khách, hai là muốn xem một chút nhiệm vụ hằng ngày đổi mới hôm nay.

[Độ khó đơn giản: Nếu bạn muốn đem đến cho khách du lịch một trải nghiệm vô cùng đáng sợ thì trước tiên bạn phải chú ý đến nhịp điệu của chuyến tham quan. Diễn viên hay cơ quan xuất hiện quá sớm hoặc quá muộn đều sẽ khiến du khách mất đi hứng thú, cho nên tôi đề nghị bạn lắp đặt một hệ thống thăm dò âm thanh và giám sát, không ngừng kiểm soát lộ trình của du khách.

Độ khó bình thường: Bí quyết để hù dọa người khác chính là khiến khách tham quan không thể ý thức được nỗi sợ hãi đang đến, chẳng hạn như thiết kế điểm sợ hãi trái ngược với đồ vật thường khiến người khác chú ý, kiểm tra tất cả đạo cụ trong nhà có đạt tiêu chuẩn hay không.

Độ khó ác mộng: Nhà vệ sinh lúc nửa đêm chắc chắn sẽ phát ra âm thanh kỳ quái, nếu muốn biết nguyên nhân, hãy làm theo những gì tôi nói.

Nhiệm vụ hằng ngày được làm mới vào mỗi buổi sáng. Bạn chỉ có thể nhận một nhiệm vụ mỗi ngày, độ khó khác nhau, khen thưởng khác nhau.

(Chú ý! Một số nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, vui lòng cẩn thận khi lựa chọn!)]

Nhìn lướt qua ba nhiệm vụ hằng ngày, đầu tiên Trần Ca loại bỏ luôn nhiệm vụ có độ khó cấp bậc ác mộng. Liên tục chịu giày vò hai đêm liền, bây giờ anh rất cần được nghỉ ngơi thật tốt, hơn nữa quái vật trong gương còn chưa hiểu rõ ràng, nếu như lại dẫn dụ thêm thứ gì khác đến, một mình anh khó lòng mà chống đỡ được.

"Khen thưởng từ nhiệm vụ độ khó ác mộng có thể trực tiếp tác động lên cơ thể của mình, giao cho mình một ít ký ức và năng lực, nhưng mức độ khen thưởng và độ nguy hiểm có quan hệ trực tiếp với nhau, tạm thời không cần nghĩ đến. Nhiệm vụ độ khó đơn giản cần có lượng tài chính nhất định đổ vào mới được, bây giờ tiền thưởng bắt được đào phạm còn chưa cấp cho mình, rất khó hoàn thành nhiệm vụ này." Trần Ca nghĩ tới nghĩ lui một hồi, cảm thấy chỉ có nhiệm vụ độ khó bình thường là tương đối phù hợp: "Thiết kế điểm sợ hãi trái ngược với đồ vật thường khiến người khác chú ý, ý kiến này không tồi, vận dụng nó ở trong nhà ma nhất định có thể mang lại cho khách du lịch càng nhiều "kinh hỉ"."

Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ có độ khó bình thường, Trần Ca liền tựa người vào cửa nhà ma thu tiền, thỉnh thoảng sẽ cùng Từ Uyển trong nhà ma giao lưu vài câu.

Rất nhanh đã tới giữa trưa, du khách dần dần ít đi. Trần Ca gọi Từ Uyển ra, để cô ấy đi ăn cơm, một mình đi vào giữa bối cảnh [Minh hôn].

Bối cảnh kinh dị này từ đầu tới cuối đều là do anh tự mình thiết kế, mỗi một điểm gây hoảng sợ đều được cân nhắc rất lâu. Sau khi nhận nhiệm vụ hằng ngày có độ khó bình thường, anh nhanh chóng lợi dụng khoảng thời gian giữa trưa để tiến hành cải tiến.

Bình thường trước khi du khách đi vào trong nhà ma tham quan đều sẽ chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, trong lòng đã có sự đề phòng rất cao dưới mọi tình huống, rất khó bị dọa sợ, vì thế anh đã dùng một ít đồ vật không liên quan hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, để bọn họ nảy sinh suy nghĩ sai lầm rằng ở chỗ đó sẽ có khả năng có nguy hiểm, chờ đến lúc bọn họ tập trung quan sát chỗ đó, lúc này mới tiến hành tập kích từ một phương hướng khác hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

Độ khó của nhiệm vụ này so với suy nghĩ của Trần Ca còn đơn giản hơn nhiều, chỉ dùng thời gian một buổi trưa, anh đã nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ từ chiếc di động màu đen.

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày có độ khó bình thường, phương thức hù dọa người khác có rất nhiều loại, hiểu được cách phỏng đoán lòng người, sắp xếp những cách ứng biến khác nhau mới là điểm mấu chốt, chúc mừng bạn nhận được khen thưởng của nhiệm vụ --- [Đồng phục của bác sĩ nát sọ]!

[Đồng phục của bác sĩ nát sọ] (đạo cụ trang phục): Crowley công tác ở trong bệnh viện tâm thần hai mươi năm, việc tiếp xúc lâu dài với bệnh nhân tâm thần khiến tinh thần của hắn phải chịu giày vò rất lớn, rốt cuộc đến một ngày hắn quyết định kết thúc tất cả những chuyện này. Bệnh trạng cùng sự điên cuồng đã thẩm thấu đến tận xương tủy, hắn cầm trên tay búa sắt, muốn giúp người bệnh của mình chữa trị!]

Sau phần thưởng là bài hát [Thứ sáu đen tối], Trần Ca lại nhận được một đạo cụ. Anh nhấn vào biểu tượng, di động màu đen lập tức thông báo cho anh biết vật phẩm đã được cất vào trong kho đạo cụ.

"Đạo cụ trang phục này tới rất đúng lúc, kết hợp nó với bối cảnh [Chạy trốn truy sát lúc nửa đêm] nhất định sẽ tạo ra phản ứng hóa học kỳ diệu." Trong đầu Trần Ca xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, anh vừa lôi giấy bút ra muốn thiết kế một chút cho tốt, điện thoại di động lại đột nhiên rung lên.

"Hạc Sơn?"

Trần Ca nhận điện thoại: "Có chuyện gì vậy?"

"Lão đại, anh còn nhớ rõ chuyện lần trước tôi nói với anh không?" Hạc Sơn cố ý đè thấp giọng nói, có vẻ như đang sợ có ai đó nghe được: "Sau khi đàn chị Cao Nhữ Tuyết bị anh dọa cho phát khóc, những đàn anh trong khoa chúng tôi quyết định lập đoàn đi báo thù cho chị ấy, bọn họ đã xuất phát rồi! Anh mau chuẩn bị sẵn sàng đi!"