Chap này mình sẽ để lời kể là nhân vật của Hạ Di nha, thử đổi mới một chút. Lời kể sẽ nằm ở ngôi của nhân vật kể không phải tác giả kể. Sau chap này, nếu mọi người thấy ổn mình sẽ giữ ngôi kể này, còn nếu không thì mình quay lại với lời kể của tác giả nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
_________________________
Trên xe, tôi ngồi bên ghế phụ lái, cảm giác hơi ngứa ngáy một chút. Thường khi tập bơi xong tôi sẽ được tắm lại hồ hơi bằng nước ngọt, hay còn được gọi là nước sạch không axit á. Thế mà hôm nay đi tập bơi cùng anh nhỏ, lúc tập xong anh chỉ khoác trên người tôi một chiếc khăn, sau đó thì liền rời đi.
“Ưm… bây giờ bầu ngực có chút nóng.”
Triết Viễn nhìn tôi, anh ấy nói: “Nếu nóng, em có thể tự đưa tay lên xoa nắn. Núʍ ѵú của em sẽ đẹp hơn đấy tiểu bé con.”
Nghe anh nói, tôi gật gù cái đầu nhỏ… hai tay đưa lên chạm nhẹ vào đầṳ ѵú, thật quái lạ, nó lại râm ran và hơi rát… như thể tôi bị ai đó bú ʍúŧ đến sưng tấy vậy. Cảm giác này rất lạ, nhưng tôi không thể dừng lại được… ngồi trên xe vừa xoa núʍ ѵú vừa rên nhẹ vài tiếng.
Tôi không biết anh ấy có nghe những tiếng rêи ɾỉ mị hoặc kỳ cục này không, nhưng bây giờ tôi đang rất khó chịu, tôi muốn thứ to to bên dưới đũng quần của anh ấy thúc vào hoa bướm. Làm sao đây, tôi thậm chí còn không được học về giáo dục giới tính, tôi khao khát nó từ đêm sinh nhật tôi tròn 18 tuổi.
Đột nhiên anh ấy quay sang nhìn tôi và nói: “Em đang tự thủ da^ʍ sao? Ôi không bảo bối… hãy đợi một chút.”
“Thủ da^ʍ?” Tôi ngơ ngác hỏi lại anh ấy, tôi còn không biết nghĩa chính xác của từ đó là gì, nhưng hiện giờ đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, bên dưới hai mang thịt ở giữa chân, tôi cảm nhận được hoa bướm của tôi lại chảy ra nước.
Anh nhỏ cười, đang lái xe thì anh vội tấp vào lề trái, dừng xe trước một cửa tiệm đồ chơi người lớn, tôi mơ màng hỏi anh. “Đồ chơi người lớn? Anh nhỏ… nó là gì vậy?”
“Xem nên giải thích thế nào nhỉ? Một lát về nhà anh sẽ nói, bây giờ anh ngoan ngoãn trong xe… lấy khăn che cơ thể lại không thì những người chạy ngược chiều sẽ nhìn thấy cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của em đấy.”
Tôi gật đầu, nghe theo lời anh ấy nói mà kéo tắm khăn trắng sát vào người, nhưng bên trong tay vẫn đang mân mê núʍ ѵú nhỏ. Càng lúc nó càng đau, tôi nên làm gì bây giờ? Tôi thấy anh bước vào trong, nhìn sơ qua nhân viên bên trong điều là phụ nữ… ăn mặc rất gợi cảm.
Đợi được một lúc, anh ấy trở ra với một chiếc túi lớn, tôi không biết bên trong là gì nhưng tôi đoán sơ sơ mớ đó chắc cũng tốn một bộn tiền.
Triết Viễn nhanh chóng lái xe về nhà, về tới nhà anh bế tôi lên phòng. Tôi đứng trước mặt anh, cơ thể trần như nhộng, bên dưới hoa bướm lúc trên xe đã làm hai bên bắp đùi của tôi ướt đẫm.
“Di Di nhỏ bé, anh muốn xem em tự thủ da^ʍ… bảo bối nhỏ của anh.”
Tôi vẫn không hiểu, anh vẫn không giải thích, tôi ngờ ngợ hỏi lại: “Anh… là gì? Em không được mặc đồ sao?”
Anh lắc đầu, tiến tới chỗ tôi, véo chiếc núʍ ѵú đang đỏ ửng và sưng tấy lên, anh đáp: “Là tự em làm em sướиɠ đó, nhìn xem… túi đồ đó điều là dụng cụ cho em tự thủ da^ʍ, có dươиɠ ѵậŧ giả, có máʏ яυиɠ hoa tâm, có kẹp núʍ ѵú, có cả gel bôi trơn… còn rất nhiều thứ khác.”
Những thứ đó là gì chứ? Nghe thấy những cái tên kỳ lạ, tôi nuốt nước bọt đưa tay lên che ngực lại… quái lạ hoa bướm càng lúc không nhịn được lại chảy ra rất nhiều nước… nó nhiễu xuống sàn nhà… có vài giọt đọng lại bên bắp đùi mơn trớn đến khó chịu.
“Ah… Viễn Viễn… em khó chịu.”
Anh tạch lưỡi nhìn tôi, tôi nên làm gì bây giờ? Đứng mãi thế thôi sao? Đột nhiên anh đến trước tivi, mở tivi lên bấm cái gì đó… xong thì trên màn hình tivi hiện lên hình ảnh người phụ nữ nằm trên giường bị một gã đàn ông với thân hình rắn chắc đút thứ gì đó to bên dưới giữa hai chân vào hoa bướm.
Những âm thanh dâʍ đãиɠ, hoa mị của người phụ nữ trong bộ phim khiến tôi phát điên. Ngực tôi, eo tôi, núʍ ѵú, hoa bướm, ngay cả cúc huyệt cũng muốn được thao.
Viễn Viễn vẫn đứng đó nhìn tôi, anh nhướng mày, như thể muốn tôi tự làm điều gì đó. Tôi chợt nhớ ra lời anh nói lúc nãy “tự em làm em sướиɠ” lúc đó tôi mới trèo lên giường lục tung cái túi đồ anh mua.
Bên trong có một chai gel bôi trơn, đúng chính nó. Tôi bôi một lượng lớn gel bên ngực, hoa bướm… cúc huyệt. Mò tay vào trong túi tìm thấy một dươиɠ ѵậŧ giả, tôi không nghĩ ngợi gì nhiều, tự đút chiếc dươиɠ ѵậŧ giả mà anh ấy nói vào trong hoa tâm của âʍ đa͙σ.
“Ưm~ ah… sướиɠ… sướиɠ quá… ha… ực…”
Cả căn phòng, phút chốc chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ của tôi và người phụ nữ trong tivi, ngoài ra còn có âm thanh “nhóp nhép” từ trong âʍ đa͙σ tôi truyền ra.
“Ha… điên mất… em nứиɠ quá… ưm… hức… ực… ah ~”
Cảm giác đó, quả thật rất sướиɠ, tôi tự điều chỉnh dươиɠ ѵậŧ giả đi vào trong, nó không giống với của Hạo và Viễn, nhưng nói chung bây giờ chỉ đơn giản tôi đang tự làm bản thân sướиɠ thôi.
Ngón tay đưa lên ấn nhẹ vào núʍ ѵú đang biểu tình… sướиɠ đến tê liệt thần kinh, thú thật… tôi đã phát cuồng và mong muốn được thao rồi. Trong lúc tôi đang say sưa tự sướиɠ với bản thân, tôi có lia mắt ra nhìn biểu cảm của Viễn Viễn, cái quái gì vậy?
Anh ấy từ khi nào đã không còn mặc quần áo? Tôi có chút hoảng, chiếc gậy to bên dưới đã cương cứng, nó cứ chĩa về phía tôi. Nhưng tôi không đủ minh mẫn để dò xét, tôi thấy Viễn Viễn tự đưa tay lên chiếc gậy đó vuốt ve từ nhẹ đến mạnh, đầu của chiếc gậy đã sủi lên nước… thật đáng sợ.
“Ha… sướиɠ quá… nứиɠ quá…”
Tôi vẫn rêи ɾỉ, chiếc dươиɠ ѵậŧ giả không đi sâu vào được bên trong, khiến tôi khó chịu và có chút tiếc nuối, so với kích thước của Viễn và Hạo thì chiếc dươиɠ ѵậŧ này quá ngắn… không đủ làm tôi lên tới khoái lạc đỉnh điểm.
Viễn Viễn trèo lên giường, anh lôi ra từ trong túi hai chiếc kẹp giống với kẹp phơi đồ mà thường ngày tôi thấy cô giúp việc kẹp lên phơi quần áo.
Anh đưa tay bấm chiếc kẹp, đưa tới núʍ ѵú tôi và kẹp chúng vào…
Tôi không muốn chửi tục… nhưng nó làm tôi phát điên… vừa kẹp vào tôi đã bắn hết nước và dâʍ ɖị©ɧ ra bên ngoài. Bên dưới ga giường cũng đã ướt một mảng lớn.
“ưm… bảo bối khó chịu… Viễn Viễn… em muốn… ah…~”
Anh nhấn nút trên chiếc điều khiển, khiến dươиɠ ѵậŧ giả bên dưới tự chuyển động thúc vào sâu hơn, cái kẹp núʍ ѵú cũng rung lên. Ôi chúa ơi, sướиɠ quá đi mất… tôi muốn hơn nữa, hơn thế nữa… tôi rêи ɾỉ cầu xin anh… tôi muốn của anh, không muốn những thứ giả này.
Viễn Viễn kéo chân tôi, khiến hai chân tôi chổng lên trên… anh nằm bên dưới liếʍ cái mu hoa bướm đang chảy nước bên ngoài, dươиɠ ѵậŧ vẫn tiến vào trong, kỳ lạ… sao mức độ lại càng tăng vậy… nó vào sâu quá… lại rất nóng… cộng thêm lưỡi của anh đang cọ vào cánh hoa bên ngoài.
Tay tôi nắm chặt ga giường khiến nó bị nhăn và lệch sang một bên, tôi sướиɠ đến mức mà phần eo điều ưỡn cong lên. Tôi xoay người vặn vẹo một chút, đột nhiên anh rút dươиɠ ѵậŧ giả ra, đút chiếc gậy to của anh vào trong thúc tôi điên cuồng. Tôi ngạc nhiên và hoảng sợ, tâm trí tôi bây giờ điều trống rỗng.
“Ah… Viễn… đau… đau quá… ưm~ sướиɠ chết em~ Viễn… ực… ực”
Tiếng “nhóp nhép” hòa trộn cùng tiếng “lạch bạch… lạch bạch” khi chiếc gậy của anh thúc vào. Má nó! Cảm giác giác đến điên.
Tôi thôi thóp bám víu ngực nâng bầu vυ" lên… nhưng lại bị anh tăng nhiệt độ chuyển động của chiếc kẹp núʍ ѵú lên, sướиɠ quá đi mất. Viễn Viễn hôm nay trong điên cuồng hơn mọi hôm, anh đã thao tôi hai lần rồi. Lần này thật sự rất phê và đã.
Cơ thể tôi trương ra cho anh tùy tiện ra vào liếʍ mυ"ŧ, chiếc gậy to thúc mạnh vào hạt châu đang sưng ở bên trong hoa bướm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến tôi và anh ấy cũng đạt tới kɧoáı ©ảʍ mà bắn ra đầy ga giường.
“Ưm… ha… ha…”
Tôi thở gấp, bám vào ngực anh, tay đưa lên trêu trêu núʍ ѵú nhỏ cỡ hạt tiêu của anh, Viễn nhìn tôi và nói: “Anh yêu chết thứ dâʍ đãиɠ này.”
Anh ấy nói yêu tôi? Hay yêu hoa bướm của tôi? Tôi mặc kệ, giây phút này dù là gì tôi cũng yêu anh ấy… tôi yêu cách anh ấy sử dụng cơ thể của tôi. Ưm~ rất thoải mái, tôi nằm trên giường cùng anh… chiếc gậy vẫn trong hoa bướm của tôi, tuy có chút rát và đau do cọ xát và nóng, tôi không quan tâm…
Chiếc gậy bên trong khiến tôi thật sự rất thích, mặc dù chúng tôi đã ngừng việc thao nhau rồi.
Tôi thì thầm nhỏ bên tai anh nói: “Ca ca… em yêu anh… thật sự rất sướиɠ.”
Anh cười, xoa đầu tôi… kéo tôi lại sát cơ thể anh… anh nâng vυ" tôi lên nhẹ đưa lưỡi liếʍ liếʍ thử vị ngọt. Sau đó ngẩng đầu mang theo chút nước bọt có vị hăng hôn lên môi tôi… ưm ~ cảm giác mềm mại uyển chuyển nơi đầu lưỡi. Rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tôi lấy ôm lấy người Viễn Viễn, chiếc gậy cũng vì thế mà được đút sát vào trong. Nơi sâu thẳm trong hoa bướm nóng ran, tôi bất giác lại rên lên vài tiếng.
Viễn Viễn khẽ cười, dường như anh biết tôi lại nứиɠ nữa rồi… nhưng tôi mệt không muốn làm nữa… Viễn véo má tôi, anh nói: “Em trở nên như thế này từ khi nào vậy?”
Tôi vùi đầu vào ngực anh, rêи ɾỉ nói: “Ưm~ tại các anh… em muốn thêm nữa… nhưng em mệt rồi.”
Anh không nói gì, dường như Triết Viễn cũng biết tôi mệt rồi, anh sợ tôi sẽ đau nên không dám làm, nhưng làm sao anh có thể cưỡng lại khi tui liên tục phát ra những âm thanh biếи ŧɦái kia chứ. Nếu nói chuyện này với Triết Hạo, không khéo lần khác tôi sẽ bị anh lớn thao đến liệt giường mất.
Viễn bật ngồi dậy, rút chiếc gậy to lớn ra ngoài, anh kéo người tôi… chỉnh lại tư thế cho tôi… tôi nằm thẳng, bị anh dùng hai tay tách rộng đôi chân ra… hoa bướm đang thoi thóp co rút chảy nước… anh chăm chú nhìn khiến tôi xấu hổ mà che mặt lại.
“Bé con, anh giúp em liếʍ nó nha? Làm như vậy em sẽ không bị đau.”
Tôi ngại ngùng lấy tóc che mặt, gật gù cái đầu nhỏ. Viễn thấy tôi gật đầu, anh liền trương người nằm dài xuống bên dưới chân tôi. Khuôn mặt anh điển trai áp sát vào hoa bướm, anh khịt mũi vài cái…
Cái gì vậy chứ? Anh ấy đang ngửi mùi từ hoa bướm? Không được… tôi vẫn chưa vệ sinh, xấu hổ chết mất. Viễn nghiêng đầu nhìn hoa tâm đang co rút theo chiều dọc vào bên trong, anh thè lưỡi đưa vào chính giữa cánh bướm… nhẹ di chuyển đầu lưỡi lên xuống.
Ưm… cảm giác đó… rất thoải mái… ha… tôi nên làm gì bây giờ? Nên rêи ɾỉ, hay cầu xin anh? Nhưng nó thật sự rất sướиɠ… đầu lưỡi nhỏ, ẩm ướt luồng qua các lớp thịt, tiến sâu vào trong mυ"ŧ lấy dâʍ ɖị©ɧ hoa bướm… đôi lúc anh còn cọ răng vào lớp thịt bên ngoài của tôi, cắn nhẹ và mυ"ŧ sâu.
“Ha… Triết Viễn… thoải mái… ưm ~ em thích… anh à… ahhh”
Tôi nắm lấy đầu anh, cố định cơ thể lại… tự theo nhịp mà lắc hông, lắc tới đâu tới đó liền truyền cảm giác tê dại, đến khi tôi thỏa mãn tuôn đầy dâʍ ɖị©ɧ vào miệng anh mới thôi. Khi anh rút lưỡi ra, mép miệng dính đầy dâʍ ɖị©ɧ… anh cười với tôi, đảo lưỡi quanh miệng nuốt tất cả vào trong.
Thấy cánh bướm đỏ và sưng, anh đưa tay đặt lên chúng nhẹ ấn vài chỗ rồi xoa xoa… cảm giác vừa đau vừa rát, nhưng chỉ một chút rồi lại bình thường.
Cả buổi trưa hôm nay tôi được anh thao hao bướm đến sướиɠ kinh khủng. Tôi ôm anh nằm trên giường, cả hai mệt mỏi mà thở gấp rồi dần chìm vào giấc ngủ trưa.