Nằm trên giường, Hạ Di khó khăn lật người, vì trái phải của cô hoàn toàn bị Triết Hạo và Triết Viễn khống chế. Mãi cho đến giờ dậy, Tiểu Di được Triết Viễn đánh thức, không giống với Hạo Hạo… cậu lây nhẹ người của Tiểu Di, dùng giọng điệu ôn nhu gọi cô dậy.
Hạo chướng mắt vội rời khỏi phòng trước, cô ngồi dậy, được cậu bế vào trong phòng tắm, kỳ cọ khắp người. Lúc khuya đã thao xuống cả một tiếng hơn với hai chiếc côn ŧᏂịŧ to bằng một cánh tay, khắp người trên dưới đâu đâu cũng đều vươn vết ẩm ướt của tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng và nóng.
Tắm xong cô đi ra ngoài, trên người được quấn một chiếc khăn trắng khá mỏng, chỉ đủ che đi một vài nơi nhạy cảm thôi. Đang ngơ ngác không biết mặc gì thì Hạo Hạo đẩy cửa đi vào với bộ vest chỉnh tề, khuôn mặt có phần hơi giận dỗi. Anh kéo tay Hạ Di, bất ngờ khiến cô xoay lại nhìn anh. Chiếc trắng tắm cũng theo đó mà rơi xuống đất.
“Tiểu Di, đồ bơi của em… mặc cái này vào đi, đồ bơi cũ đã chật rồi mà nhỉ? Em đã lớn hơn rất nhiều rồi, ngực và mông cũng thế.”
Lời Hạo Hạo nói ra vô cùng tự hào, như thể cô chính là do anh tạo ra vậy. Nói gì thì cũng đúng là vậy, Viễn Viễn rất ít khi ở nhà, hầu như các chuyện học hành và về quần áo của Tiểu Di đều được Hạo Hạo một tay quán xuyến. Từ bé cô đã được cả hai anh cưng chiều, ngày đêm được chính bàn tay của anh em nhà họ Triết nhào nặn, xoa bóp cơ thể… bây giờ trong 18, ngực to mông to là chuyện đương nhiên rồi.
Di Di cầm lấy bộ đồ bơi trên tay, cô ngơ ngác nhìn… bộ đồ bơi này chẳng che đi được phần nào hết, qυầи ɭóŧ là dạng vải hai mảnh, phải cột vào thì mới cố định được, áσ ɭóŧ thì màu trắng, mỏng đến mức có thể thấy đầu núʍ ѵú đang nhô ra.
Cô hỏi: “Hạo, em phải mặc cái này sao? Em phải mặc như nào mới đúng?”
Hạo cười, anh xoa đầu cô rồi đáp: “Anh mặc giúp em, bảo bối… bộ này sẽ rất hợp với em.”
Hạ Di chu môi rồi vội gật đầu, Hạo đi tới bên cạnh giường, ngồi xuống đặt chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng lên chân, trải nó thẳng ra tự lấy vuốt vuốt, sau đó chỉ cho Tiểu Di đi tới và bảo cô ngồi lên chân anh.
Cô có chút chần chừ không dám lại, cứ mãi đứng đó tay đưa lên che đi hai núʍ ѵú đang cương cứng. Triết Viễn từ phòng tắm đi ra, cậu nhìn sơ qua cũng biết đang xảy ra chuyện gì, nhỏ nhẹ vuốt ve cơ thể Hạ Di nói.
“Bảo bối, mau lại đó đi… anh mặc áo giúp em, được chứ?”
Hạ Di gật đầu, từ từ tiến đến chỗ của Hạo Hạo, tách rộng hai chân ra… ngồi lên một đùi trái của anh, Hạo Hạo nhìn cô rồi cười, lộ ra hai chiếc răng khểnh trông rất điển trai, Tiểu Di ngại ngùng đỏ mặt mà cúi xuống không dám nhìn.
Triết Viễn lấy chiếc áσ ɭóŧ bên cạnh chỗ Hạo Hạo, phủi phủi vài cái rồi mặc vào giúp Hạ Di, cột dây cho cố định với vòng 1 cỡ lớn của tiểu Di. Trong lúc mặc, Hạ Di có chút hứng tình, vì chiếc áσ ɭóŧ quá mỏng, khi cọ sát vào đầu núʍ ѵú khiến cơ thể của cô sinh ra phản ứng mà run rẩy, Tiểu Di cố gắng kiềm chế lại cơn hứng tình đó… vì cô đang ngồi trên đùi của Hạo Hạo… mà chiếc qυầи ɭóŧ bên dưới lại rất mỏng, nếu chảy ra dâʍ ɖị©ɧ không khéo lại hỏng bộ vest anh đang mặc.
Hạo Hạo kéo một bên dây trước sau của chiếc quần bên trái lên cột lại, Di Di bất giác có phát ra một vài âm thanh rêи ɾỉ. Hạo Hạo nghe thấy nhưng không nói gì, anh chỉ cười rồi thôi.
Chuẩn bị cho cô xong xuôi, cả ba cùng nhau xuống dưới nhà dùng bữa sáng. Cô nhanh chóng ăn phần ăn của mình xong thật nhanh để còn đến hồ bơi. Tiểu Di rất thích được đi bơi, cô muốn bản thân được đắm chìm trong làn nước. Chính vì thế mà mỗi khi có tiết dạy bơi cô điều phấn khích.
Ăn xong Hạo Hạo đi làm, còn Triết Viễn lái xe đưa cô đến trung tâm dạy bơi, Dạ Di sẽ được học riêng tại một hồ bơi riêng biệt vì Hạo và Viễn đều là những người có thẻ VIP tại đây, nói cũng không phải là giả, cả hai người họ là con của chủ tịch ngân hàng nên rất giàu.
_________________
Tới khu bơi riêng biệt, Triết Viễn mới nhận được cuộc gọi từ thầy dạy bơi, nói là hôm nay có việc bận nên không thể tới. Viễn Viễn lịch sự đáp lại rồi sau đó cúp máy, cũng không còn cách nào, Viễn Viễn xoa đầu Tiểu Di, cúi gập người nói với cô.
“Di Di bé bỏng, thầy Ann không thể đến vì có việc bận đột xuất, hay anh dạy em nhé? Anh cũng biết bơi.”
Cô gật đầu, mỉm cười với cậu. Nghiêng đầu hỏi: “Nhưng anh không có đồ bơi mà… nếu mặc như vậy sẽ rất khó bơi, đồ của anh cũng sẽ bị ướt.”
Viễn Viễn cười, anh đáp: “Anh có mặc boxer mà… không sao, anh dạy em nha?”
“Vâng ạ.”
Sau đó Viễn Viễn cởi đồ ra, bên trong đúng thật có một chiếc quần boxer, nó cũng là dạng qυầи ɭóŧ của con trai, nhưng nó không phải loại quần kiểu tam giác, mà giống một chiếc quần thun ngắn bó sát vào thôi. Đôi khi mặc quần boxer còn tiện hơn qυầи ɭóŧ thông thường.
Tiểu Di có chút ngại ngùng không dám đối diện… dù cho là quần gì thì ở giữa chân của họ cũng có một thứ cứ cộm lên, phồng lên.
Viễn Viễn cùng cô xuống hồ bơi, đứng bên cạnh Di Di tay để bên dưới bụng đỡ cô, rồi từ từ chỉ cô tập bơi. Trước đó cô đã học được 2 buổi rồi, nên ít nhiều gì cũng có thể bơi được một chút, nhưng chỉ bơi được một khoảng cách ngắn rồi lại hết hơi mà lặn xuống.
Bơi được khoảng 20 phút, Di Di có chút mệt nên dựa lựa vào vách tường hồ bơi, cô vung chân đá lên đá xuống, Viễn Viễn nhìn cô không chú tâm vào học nên liền nghiêng đầu nói với Tiểu Di.
“Em không nghiêm túc học gì cả, bảo bối à… hay anh nói với Hạo Hạo phạt em?”
“Không chịu, anh lớn phạt rất đáng sợ.”
“Vậy… em chịu học nghiêm túc không hả? Bé con.”
“Không muốn, học cùng anh mà… em mệt rồi, muốn được nghỉ một lát.”
Cậu nhướng mày, trong đầu liền suy nghĩ đến một việc… sau đó cậu kéo tay cô để xoay người lại, tay kéo tuột sợi dây qυầи ɭóŧ xuống, Hạ Di bất ngờ nắm lấy tay cậu, run rẩy nói.
“Anh nhỏ, anh làm gì vậy, đừng mà.”
Viễn Viễn nhỏ giọng thì thầm vào tai cô nói: “Bé con, người em cứng quá nên không bơi được đâu, anh giúp em xoa bóp người cho mềm ra nha.”
Cô ngơ ngác, vì nếu xoa bóp cần gì phải cởϊ qυầи lót ra, Hạ Di vẫn để tay bên dưới cố giữ lại mảnh vải nhỏ còn bám trên người.
“Ngoan nào bé con, nếu không Hạo Hạo biết sẽ thật sự phạt em rất nặng đó.”
Hạ Di nuốt nước bọt, đành buông tay cho Triết Viễn tháo chiếc qυầи ɭóŧ hai mảnh lỏng lẻo đó ra. Cô đứng xoay mặt về phía trước, lưng áp vào lòng ngực anh, Triết Viễn nhẹ kéo chiếc quần boxer xuống làm lộ ra cây thanh thịt cứng hơn đá đang nhô lên.
Qυყ đầυ chạm nhẹ vào hai bên bờ mông, có dấu hiệu nóng dần, gân xanh gân đỏ cũng đang thi nhau nổi lên, cũng may Hạ Di vô tội không quay ra sau nhìn, nếu không chắc cô sẽ ngất hoặc hoảng sợ vì thanh thịt bự và to này.
Viễn Viễn đưa tay lên vuốt ve cơ thể Hạ Di dọc theo đường cong và sống lưng, cách một lớp vải áσ ɭóŧ mỏng cũng có thể thấy núʍ ѵú đã cương cứng, miếng vải đã không thể che được bầu ngực to tròn đang thèm khát được đυ.ng chạm nắn uống.
“Ah… Viễn, có gì đó đang cọ vào mông em… ngứa quá…”
“Em ngứa ở đâu?”
Hạ Di có chút ngập ngừng, sau đó cũng mở miệng ấp a ấp úng nói: “Bên trong, bên trong tiểu bướm nhỏ.”
Viễn cười, lưỡi bất giác thè ra liếʍ láp vành tai của Tiểu Di, khiến cô rùng mình đưa tay bám chặt vào thành hồ bơi, mông cũng tự vểnh cong lên cao, như đang gọi mời côn ŧᏂịŧ của Triết Viễn cắm vào.
Cậu nắm qυყ đầυ, hướng về phía lỗ nhỏ hoa huyệt, nhẹ kéo hai bên chân Tiểu Di rộng ra đôi chút, sau đó đút côn ŧᏂịŧ vào trong. Bên trong sớm đã ướŧ áŧ và mềm mại vì dâʍ ɖị©ɧ, qυყ đầυ cho vào được thỏa mãn liền chảy ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng, tay anh vịnh chặt mông của cô, thúc vào trong rồi lại thúc vào trong tiếp. Cái lỗ nhỏ bé tí của cô, siết chặt côn ŧᏂịŧ bên trong khiến nó khó chịu mà cử động cọ sát với hai bên làn thịt mềm mại.
“Ưm~ đau quá… ahhhh… đau quá.”
Tay uyển chuyển xoa bóp uốn nắn cơ thể, bên dưới côn ŧᏂịŧ liên tục thúc vào trong, hai túi trứng ma sát với bờ mông căng miệng tạo ra tiếng động hoa mị, cũng may đây là khu hồ bơi riêng biệt, hôm nay cũng chỉ có hai người nên hoàn toàn bị cách âm bởi các khu thường bên ngoài.
Hạ Di một tay bám vào thành tường, một tay mân mê núʍ ѵú sớm đã chảy ra một ít sữa. Hòa trộn với nước của hồ bơi, côn ŧᏂịŧ thúc vào trong vào khiến tử ©υиɠ của Hạ Di phình lên đôi chút, không chỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn có nước của hồ bơi, đang thúc càng độn thêm vào trong.
“Ca ca… tiểu Di ngứa… ah… muốn được thao…”
Viễn viễn lật người cô lại, bế cô lên, chiếc bướm nhỏ được ngồi ở trên lại tham muốn nuốt lấy côn ŧᏂịŧ bên dưới đang chật vật vì quá siết chặt. Cậu bóp chặt mông của Hạ Di, gắng sức đẩy toàn bộ thanh thịt dài vào trong tử ©υиɠ, bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong, xong anh đặt cô ngồi lên thành hồ bơi, kéo hai chân Tiểu Di ra, đưa sát mặt vào mà liếʍ mυ"ŧ.
Bị thao dưới nước, hai bướm sớm đã bị sưng và ửng đỏ, nhìn sơ sẽ không thấy, nhưng Triết viễn đưa sát mặt vào nhìn cái lỗ nhỏ ở hoa huyệt đang co rút ra vào, hạt châu nhỏ bên trong cũng đã bị sưng lên. Cậu cắn lưỡi, xem như bản thân không thấy mà liếʍ lấy tiểu bướm nhỏ bên dưới hạ thể. Đầu lưỡi có nước bọt, trộn lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ mơn trớn lại còn đôi chút tϊиɧ ŧяùиɠ của cậu, ngon miệng mà nhóp nhép liếʍ.
Tiểu Di nằm ngả sau trên thành hồ bơi, cái miệng nhỏ liên tục phát ra những âm thanh dâʍ đãиɠ và kiều mị, người nghe đều phải nứиɠ đến điên đầu. Triết Viễn lâm lê hạt châu bên trong tiểu bướm nhỏ, cố đẩy lưỡi vào trong chạm vào hạt châu đang sưng đỏ, liếʍ liếʍ mυ"ŧ mυ"ŧ, khiến cả cơ thể Tiểu Di như có dòng điện chạy qua mà run rẩy, Di Di nhịn không được đành bắn ra đầy dâʍ ŧᏂủy̠, đến khi dừng lại cô mệt mỏi nằm dài khoe tiểu bướm trước mặt Triết Viễn, còn cậu vui sướиɠ đưa lưỡi liếʍ quanh miệng, thầm cười vì nghĩ đây là một món đồ uống ngon mà Di Di dành tặng cậu.
Đợi cho Di Di hồi phục lại thể trạng, cậu kéo cô xuống hồ bơi tập bơi mà không mặc đồ lót, kể cả áσ ɭóŧ cũng bị cậu kéo ra và vứt trên ghế. Di Di với thân thể trần như nhộng, bơi bên dưới hồ bơi tha rong khắp cơ thể cho Triết Viễn ngồi bên trên thành hồ bơi ngắm nhìn.
Cuối buổi tập cũng đã là trưa rồi, cô lên trên ngồi vào trong lòng Triết Viễn nghỉ ngơi, được cậu mυ"ŧ núʍ ѵú đến sưng tấy và bóng loáng, xong xuôi cậu chỉ khoác lên người cô một chiếc khăn tắm cỡ to. Rồi đưa cô lên xe ra về, trên xe cả cơ thể trần như nhộng vẫn được phơi bày để đó.