Anh Trai! Anh Thật To

Chương 7: (H+)

Khoảng 4 giờ chiều, tôi bật dậy… nghiêng đầu lại thấy Triết Viễn vẫn còn nằm ngủ, cơ thể tôi đau đến nổi phần mông bên dưới không thể nhích lên được. Tôi ngã người ra sau, nằm đè lên cơ thể cường tráng của anh nhỏ, tôi thè lưỡi học cách liếʍ mυ"ŧ đầu núʍ ѵú của anh nhỏ, như cách anh và anh lớn thường làm với tôi.

Núʍ ѵú của con trai khác thật đó, của anh chỉ nhỏ bằng hạt tiêu, còn của tôi to bằng hạt đậu… lại còn có thể búng ra sữa. Ưm, nói sao nhỉ? Tôi lúc ngủ cũng thường đưa tay lên vô thức mân mê núʍ ѵú của mình.

Đầu lưỡi chạm vào, tôi mυ"ŧ mυ"ŧ… có chút vị ngọt khá ngon, Triết Viễn dường như cảm nhận được, anh mở mắt nhìn tôi, không mắng tôi mà ngược lại còn vật tôi về phía chỗ mình nằm. Viễn Viễn đè lên cơ thể tôi, anh cúi đầu nhe hàm răng sắc nhọn của mình ra mà cắn vào cổ tôi, theo dọc đường sóng anh di chuyển xuống dưới mυ"ŧ lấy núʍ ѵú nhỏ của tôi, dùng răng cứa nhẹ vào.

“Ưm! anh nhỏ… đừng mà… ưm… ha…”

Anh ấy cười và đáp: “Hạ Di, em thích ở với anh không? Ngày mai anh không có ở nhà, phải nói là 1 tuần lận đó bảo bảo.”

Tôi nghe anh nói, chân mày bắt đầu nhíu lại, tôi tự nâng cặρ √υ" lên và bĩu môi nói: “Tại sao chứ? Hạo Hạo hung dữ lắm, sao lại đi tận 1 tuần? Anh giận em sao, anh có thể sử dụng cơ thể của em mà… đừng bỏ Tiểu Di.”

Anh nhìn tôi cười, tôi thì nước mắt ngấn lệ, mếu máo bám víu lấy anh mà khóc. Triết Viễn luôn nhẹ nhàng và dịu dàng với tôi, dù anh có sử dụng cơ thể tôi cho mục đích gì thì anh cũng ôn nhu gấp mấy phần anh lớn Hạo Hạo.

“Hạ Di ngoan, anh đi làm. Đi xong sẽ về mua quà cho em.”

Viễn Viễn xoa đầu tôi. Tôi miễn cưỡng gật đầu, cả buổi chiều và buổi tối tôi đều quấn quýt bên cạnh anh, mặc cho anh đang bận rộn với mớ quần áo cần phải xếp vào vali. Thân tôi trần như nhộng, quấn quanh người lấy anh.

Đợi đến tầm tối, Viễn Viễn vẫn bận bịu với mớ quần áo và tài liệu công việc. Tôi như con mèo loanh quanh trong nhà, lăn lộn qua lại đến khi Triết Hạo trở về nhà, tôi giật mình nhìn anh. Có vẻ như hôm nay anh rất mệt, tôi chạy đến chỗ anh và nói:

“Anh lớn… anh về rồi.”

Triết Hạo không đáp, anh đi về hướng ghế sofa thả thân ngồi xuống, tôi nhìn anh… cũng biết ý mà lại chỗ anh ngồi. Tôi ngồi trong lòng Hạo Hạo, mặc một chiếc váy ngủ xuyên thấu ren màu đen, anh luồn tay vào trong váy sờ nắn cánh hoa bướm bên ngoài.

Bàn tay thô ráp của anh cọ sát có chút rát và đau, tôi run rẩy xoay người đặt tay lên ngực anh. Triết Hạo thì thầm bên tai tôi, anh hỏi: “Hôm nay tập bơi như nào? Có tốt hơn những lần trước không?”

Tôi gật đầu, nghiêng cổ hôn vào gáy cổ anh và đáp: “Tốt hơn lần trước rồi ạ, hôm nay thầy Ann không đến do có việc bận, anh nhỏ đã dạy cho em… có thể bơi được rồi ạ.”

Hạo Hạo gật đầu, anh vuốt ve cơ thể tôi, tôi nhìn nét mặt anh, xem biểu cảm anh như nào. Đối với Viễn, tôi không sợ điều gì, đối với Hạo tôi cần phải xem xét nét mặt và biểu cảm của anh, tôi sợ anh sẽ tức giận, anh phạt tôi.

“Ngày mai, sáng sớm cùng anh đến bệnh viện.”

Nhìn bàn tay anh di chuyển nắn uốn hoa bướm khiến âʍ đa͙σ tôi chảy nước, cả cơ thể mềm nhũn, tôi bám lấy cơ thể anh, cố hỏi: “Bệnh viện? Chúng ta… chúng ta đến đó để làm gì?”

Anh cắn môi, tay Hạo đưa lên nâng cằm tôi, anh cưỡng hôn tôi.

“Ưm ~ Hạo…”

Tiếng nước bọt hòa quyện vào nhau tạo ra âm thanh “nhóp nhép” đầu lưỡi của anh quả thật rất mềm và uyển chuyển. Anh dùng lưỡi khuấy đảo bên trong khoang miệng, tôi bị anh nhấp môi liên tục đến nổi không thể thở được. Đến khi dứt ra anh đưa ngón tay ướt đầy dâʍ ɖị©ɧ của tôi vào miệng tôi.

“Liếʍ sạch đi Tiểu Di.”

Cái gì chứ? Tôi có chút hoảng hốt, nhưng tôi vẫn nghe theo và làm, từ từ mở miệng ra và mυ"ŧ lấy ngón tay chứa đầy dâʍ ɖị©ɧ của mình.

Hạo vỗ lưng tôi, anh nói: “Ngày mai đến bệnh viện là để đặt vòng tử ©υиɠ cho em, làm cái đó mất rất nhiều thời gian, vậy nên tối nay phải ngủ sớm đó.”

Tôi nghe lời anh nói, nhưng tại sao đặt vòng lại đến bệnh viện? Tôi ngơ ngác, nhưng lại không dám hỏi. Đợi đến khi liếʍ sạch ngón tay giúp anh, Hạo Hạo bế tôi về phòng riêng, anh dặn dò tôi kỹ càng.

“Ngủ sớm đi, tối nay không được chạy sang phòng anh hoặc Viễn Viễn đó. Ngày mai lại có thể cùng em làm chuyện đó rồi.”

“Dạ, anh lớn ngủ ngon.”

Những lời anh nói tôi không nghe hiểu được dù chỉ một từ, mà thôi tôi không quan tâm lắm. Tôi nghe theo lời anh, ngoan ngoãn trong phòng ngủ, nhưng lại chẳng tài nào ngủ được, dạo gần đây tôi quen với việc có hai anh ngủ bên cạnh rồi, cảm giác ngủ một mình bây giờ trống trải quá.

Cơ thể cũng ngứa và nóng ran. Hoa bướm thì liên tục co rút, tôi khó chịu… nhưng lại không thể kêu hai anh được. Tôi nhớ đến chuyện lúc trưa anh nhỏ nói, tôi lấy dụng cụ từ túi đồ lúc trưa ra, tự thủ da^ʍ chính mình.

“Ah… ưm ~ sướиɠ quá… ha… ưm”

Tôi làm đến bản thân kiệt sức và xuất dâʍ ɖị©ɧ ra ngoài 2 lần. Tôi sợ Triết Hạo sẽ thấy những thứ này nên giấu chúng đi, sau đó mặc lại váy ngủ rồi nghiêm trang ngủ trên giường cho đến sáng hôm sau.

_________________________________

Cũng không biết đã qua bao lâu, tôi đang ngủ thì bị anh lớn gọi dậy. Tôi mở mắt nhìn anh, Hạo Hạo với vẻ đẹp trai, nghiêm trang trong chiếc quần tây và áo sơ mi trắng. Tôi chống tay ngồi dậy, ngơ ngác nhìn anh, rồi rêи ɾỉ nói: “Ha… ưm ~ anh lớn… có chuyện gì vậy?”

Hạo không đáp lại lời tôi, anh bế tôi lên đưa tôi vào phòng tắm: “Em mau tắm rửa thay đồ đi, nhớ phải vệ sinh kỹ hoa bướm đấy.”

Tôi ngơ ngác, nhưng vẫn gật đầu lời anh nói. Tôi bên trong phòng tắm xả nước, kỳ rửa sạch sẽ, đêm qua tự thủ da^ʍ dâʍ ɖị©ɧ vương vãi bên mép đùi nên rất nhớt, cố kỳ cọ cho thật sạch xong tôi bước ra ngoài quấn chiếc khăn tắm, đi đến chỗ anh.

“Hạ Di, cởi chiếc khăn tắm ra.”

Tôi buông tay, chiếc khăn tắm tự rơi xuống, tôi đứng trước mặt anh cảm thấy có chút ngại nên đưa tay che núʍ ѵú và hoa bướm lại. Anh cười, đây là lần hiếm hoi tôi thấy anh cười tươi với tôi như vậy.

“Em thay đồ đi, chọn qυầи ɭóŧ nào mỏng một chút, áσ ɭóŧ nữa. Đặt vòng thì mặc qυầи ɭóŧ mỏng dễ cởi ra là được.”

Tôi nũng nịu, quỳ chân xuống vểnh mông lên nói với anh: “Em không biết, anh lựa giúp em đi.”

Hạo Hạo xoa đầu tôi, anh đỡ tôi dậy, một tay ôm tôi một tay xào tủ đồ tôi lên tìm kiếm qυầи ɭóŧ và áσ ɭóŧ. Mãi một lúc anh lấy cho tôi một chiếc qυầи ɭóŧ một mảnh liền mạch, có đáy khá nhỏ, chiếc áσ ɭóŧ ren khoét một phần ở gần núʍ ѵú.

Tôi mặc vào, đáy quần cọ sát vào trong động hoa bướm khiến tôi khép chặt chân lại và run rẩy.

“Ưm… Hạo, cái quần này… em… em khó chịu… ha…”

Tôi rêи ɾỉ trước mặt anh, tôi biết anh đã cố chịu đựng để tôi đυ.ng chạm vào cơ thể tôi, nhưng mà tôi nứиɠ quá… tôi muốn được thao hoa huyệt, ít nhất cũng phải xoa nắn nó.

Hạo nhìn tôi, anh kéo tay tôi về phía anh. Dường như anh đang xem xét điều gì đó.

“Bảo bối, em ráng nhịn một chút… tới bệnh viện đặt vòng xong tôi sẽ thao hoa bướm em.”

_______________________________

Tôi đã cố nhịn để đến bệnh viện, quá trình đặt chỉ mất 30 phút thôi, tôi cũng không cảm thấy đau gì cả. Anh chở tôi về, căn nhà bây giờ chỉ còn tôi và anh, Triết Viễn đã đi công tác từ sáng sớm rồi.

Hạo Hạo bế tôi lên phòng của anh, trực tiếp xé toạc quần áo tôi ra, tôi nằm trên giường quằn quại, anh cũng cởϊ qυầи áo ra, nhưng vẫn chưa động thủ. Lúc nãy bác sĩ có dặn, tùy vào cơ địa mà hoa bướm sau khi đặt có chảy máu hay không, anh cúi đầu nhìn kỹ bên trong xem một cái tỉ mỉ.

“Em có cảm thấy đau không? Nếu đau thì nói cho anh nghe.”

“Ha… em không có… em muốn… em muốn được… em muốn… ưm ~”

Triết Hạo nhìn tôi, anh biết tôi đã không thể nhịn được rồi, gậy thịt của anh cũng đã cương cứng, qυყ đầυ chĩa về hướng tôi, nó nhô lên một cách mãnh liệt, tôi có thể thấy các đường gân và dọc theo đó là tϊиɧ ŧяùиɠ đang sôi sục dâng trào.

Anh tiến về phía tôi, không nhẹ nhàng, không dạo đầu như Triết Viễn mà trực tiếp đút gậy thịt thô ráp cứng cỏi vào bên trong. Một cú thúc khiến tôi đau đến mức hai chân co lại, tạo thành chữ M mà quấn lên bả vai của anh.

“Ahhhh… đau quá… đau chết em… anh lớn… ha… ưm ~”

Tôi cắn răng nghiến lợi, nó đau đến mức tôi tưởng là tôi đã chết rồi, gậy thịt bên trong động hoa bướm càng lúc càng to và giãn ra, hai bên lớp thịt bị chèn ép đến sưng tấy. Cánh bướm bên ngoài bị hai túi trứng ma sát dồn dập mà đỏ ửng lên, tôi khó chịu ưỡn cong ngực.

“Em thích chứ?”

“Đau quá… hic… hic… ha… ưm ~ anh nhỏ… em đau… ha… ưm ~”

Anh không làm chậm lại mà ngược lại còn thúc vào sâu hơn, anh vỗ mạnh vào bắp đùi tôi, khiến tôi sướиɠ đến mất cả cười giật nảy. Qυყ đầυ nằm gọn bên trong hoa bướm, tôi đã được anh nhỏ chỉ là không siết qυყ đầυ, nhưng qυყ đầυ của anh lớn quá to và thô… tôi siết chặt bên trong tiểu bướm… chưa được nghỉ ngơi anh bắn tϊиɧ ŧяùиɠ vào bên trong tử ©υиɠ tôi.

“Ahh… sướиɠ chết mất… anh lớn… em yêu anh.”

Hạo cười, anh xoa đầu tôi, rút gậy thịt ra liếʍ láp mυ"ŧ lấy núʍ ѵú. Tôi nằm yên cho anh thao, chí ít tôi có thời gian nghỉ ngơi, dài hay ngắn điều được. Anh dò xét xem tôi đã ổn chưa, thấy tâm tình tôi tốt lên một chút, anh lật người tôi lại, mặt tôi áp sát xuống ga giường, hai tay chân để giữ thăng bằng, mông vểnh lên cao. Hạo Hạo đút gậy thịt vào trong, chạm đến hoa tâm tôi xuất dâʍ ɖị©ɧ ra ngoài.

Lớp thịt mỏng bên ngoài cánh bướm bị anh cho gậy thịt thô cứng vào trong mà sưng đỏ. Tay anh đặt lên mông tôi, dùng sức tách cúc huyệt ra để ngón tay vào, gậy thịt nằm trong hoa bướm ra sức chèn ép, thúc vào rồi rút ra. Ngón tay thon dài, có phần chai sần nằm nơi cúc huyệt đang cọ quậy bên trong.

“Hạo Hạo… em nứиɠ quá… ha…. em muốn thêm nữa… ưm ~”

Miệng tôi liên tục phát ra tiếng kêu rêи ɾỉ biếи ŧɦái, túi trứng va đập với bờ mông tạ ra âm thanh “bạch bạch bạch” nghe vô cùng dâʍ đãиɠ. Tϊиɧ ŧяùиɠ và dâʍ ŧᏂủy̠ hòa nguyện kêu nhóp nhép bên dưới. Anh đẩy mạnh gậy thịt tới tận sâu bên trong, tôi có thể cảm nhận được độ sâu của nó. Nằm ngay bụng dưới của tôi, ah… điên mất thôi, tôi ra xuất dâʍ ɖị©ɧ ra 4 lần, anh bắn tϊиɧ ŧяùиɠ vào trong tôi tận 2 lần. Cả hai lần tϊиɧ ŧяùиɠ điều nằm gọn bên trong tử ©υиɠ.

Tôi bị anh xốc ngược lên, cả cơ thể để chổng ngược lên trời, hai chân vắt lên cổ anh, Hạo Hạo cúi xuống thè lưỡi ma sát liếʍ láp mu huyệt. Anh nhe răng, cứa vào cánh bướm bên ngoài, đau và rát.

Đến khi dừng lại thì toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ đều nằm trong khoang miệng anh. Anh dừng lại, tôi đã nghĩ là anh đã buông tha cho tôi, nhưng không tôi trong tư thế quỳ rạp trên giường, tay đưa lên đưa xuống nơi gậy thịt, miệng ngậm lấy qυყ đầυ của anh mυ"ŧ vào như đứa trẻ đang được bú sữa.

Vịt tanh và hăng khiến tôi khó chịu, anh sục cho anh đã 2 lần rồi. Tϊиɧ ŧяùиɠ đều ngập ngụa trong khoang miệng nhỏ này của tôi. Anh đứng bên trên vô cùng thỏa mãn và sung sướиɠ, tôi lúc còn nắm lấy tóc tôi khiến gậy thịt thúc sâu vào tận trong cuốn họng.

Ba tiếng sau… anh dừng lại, tôi nằm dài và khoe thân trước mặt anh, còn anh thì nhởn nhơ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi mệt mỏi, khắp người điều nhờn nhớt, và ướt đẫm mồ hôi. Anh cũng thế, cả người anh đều đẫm mồ hôi, anh ngồi trên giường, tôi nằm trên đùi anh thở hổn hển. Anh nói: “Em ngủ một lát đi, có phải mệt rồi đúng không? Hạ Di hôm nay ngoan lắm, anh giúp em xoa núʍ ѵú khi ngủ.”

Tôi lờ đờ, mắt nhắm lại và thϊếp đi, nhưng vẫn cảm nhận được sự chuyển động nơi ngón tay anh đang xoa nắn núʍ ѵú nhỏ của tôi. Quần hồng nơi bầu ngực, anh đưa ngón tay xoay tròn xem như đó là thú vui của mình.