Từ Tiểu Khê nhấn vào avatar của đối phương so sánh một chút, hình như là cái người đứng cách mình một bước thì phải, cô bèn tiến lại gần chào hỏi.
“Xin chào, cho hỏi đây có phải là Thẩm tiên sinh không ạ?”
Thẩm Ái Quốc nhìn cô bé trước mắt, mặc một chiếc váy dài đơn giản, tóc cột thấp, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi.
“Cháu, cháu chính là sư phụ Từ đấy ư?”
Từ Tiểu Khê khẽ gật đầu, “Vâng ạ, bây giờ chúng ta nên vào trước đi.”
Thẩm Ái Quốc vẫn chưa kịp phản ứng, đầu bếp có thể làm ra món bánh ngọt ngon như vậy thế mà lại là một cô bé, tay nghề thậm chí bỏ xa nhiều sư phụ lớn tuổi, nhìn đi nhìn lại cứ cảm thấy có gì đó không đúng?
“Vậy, vậy chúng ta vào trước đã.” Anh cảm thấy ông cụ già nhà mình không thật sự đáng tin cậy cho lắm, thông minh cả đời, lần này có phải bị người ta lừa hay không? Đây thật sự là đầu bếp ư?
Từ Tiểu Khê biết anh không tín nhiệm mình, nhưng không sao, cô đã quen rồi, kiếp trước cũng như vậy.
Trên đường mang theo Từ Tiểu Khê đi vào, Thẩm Ái Quốc còn gửi tin nhắn phàn nàn cho em gái mình, nói rằng ông cụ già nhà mình không đáng tin chút nào, nếu lát nữa khách trong nhà đến thì mọi chuyện sẽ rối tung lên cho mà xem.
Thẩm Ái Cầm thấy anh trai kể đầu bếp thế mà lại là một cô bé liền cảm thấy rất tò mò.
“Có ai quy định rằng đầu bếp phải là người lớn tuổi, mập mạp và là đàn ông à?” Nhắn xong liền tắt máy, cô thật sự rất chờ mong.
Hai vị đầu bếp khác đã đến trước, đang bận rộn chuẩn bị công việc trong bếp.
Từ Tiểu Khê đi vào, nhà họ Thẩm ngoại trừ ông cụ không tỏ vẻ kinh ngạc gì thì có Hứa Trác và Thẩm Ái Cầm đều sửng sốt không thôi.
“Tiểu Từ tới rồi đấy à, mau vào đi cháu, hôm nay cháu phải vất vả rồi, tổng cộng có đến mười mấy món ăn.”
Từ Tiểu Khê từng làm bữa tiệc lớn hơn như này nhiều nên cảm thấy cũng không sao, “Vâng ạ, cháu sẽ cố gắng hết sức.” Giới thiệu trong phòng khách xong, cô đi vào bếp.
Thẩm Ái Quốc bước lên giới thiệu, “Đây là hai vị đầu bếp mà tôi mời tới để hỗ trợ cháu, hơn nữa cũng có nhiều đồ ăn đã xử lý trước một ít hôm qua.”
“Tốt ạ, vậy thì không có vấn đề gì.”
Thẩm Ái Quốc cũng không ở lại trong bếp đợi.
Chỉ là vẻ mặt của hai vị đầu bếp đang đứng trong bếp không được tốt lắm.
“Không biết đầu bếp Từ hiện đang làm việc ở đâu?”
Từ Khê Khê biết rõ bọn họ chướng mắt mình, “Lúc trước làm việc ở thủ đô, thầy dạy là một ông lớn, ở chỗ này không tiện nói rõ thân phận của thầy.” Để tránh những phiền phức không cần thiết, cô dứt khoát chế đại một thân phận cho mình.
Hai vị đầu bếp nghe được lời của Từ Tiểu Khê, tuy rằng bọn họ thấy khá nghi hoặc nhưng cũng biết địa vị của nhà họ Thẩm a, không chừng là do hai bọn họ mắt chó nên khả năng nhìn người kém cỏi.
Từ Tiểu Khê biết điều này có thể khiến bọn họ bình tĩnh lại, chủ yếu là để công việc của cô có thể tiến hành thuận lợi, cô nhìn nguyên liệu trong phòng bếp một chút, sau đó lấy từ trong túi ra gia vị mình tự phối riêng, mỗi đầu bếp giỏi đều có gia vị tự phối của mình.
Mười mấy món ăn hôm nay, đầu tiên là rau trộn, sau đó là cơm nhà xào nóng, cuối cùng là giò hầm, cá chua ngọt, canh gà hầm, điểm tâm ngày hôm nay chính là bánh quế hoa.
Từ Tiểu Khê pha trà ủ lạnh trước, hơn mười giờ khách sẽ đến, hơn nữa hầu hết các vị khách hôm nay đều đứng tuổi, nếu để trà ở trong tủ lạnh khoảng một giờ thì chắc hẳn cũng gần xong.
Toàn bộ quá trình cô nấu ăn lưu loát như nước chảy mây trôi, năm đó cô vì muốn học tập còn cố ý đi bái sư, đó là một cao thủ pha trà, cô theo học cả một năm mới xem như xuất sư.
Hai vị đầu bếp đứng bên cạnh nhìn tư thế và động tác của cô cũng đủ hiểu mình nguyên do mình thua, bởi căn bản cô và bọn họ không cùng thuộc một trình độ.