Nỗi Oan

Chương 16: Chồng

Hàm Truy ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn Tịch Nhã, cô cũng long lanh mắt nhìn cậu. Tịch Nhã muốn được cậu dịu dàng đối đãi như này, cô rất sợ sự hung dữ của Hàm Triết không bao giờ cho cô chút ấm áp cả.Hàm Truy tuy nhỏ hơn cô 5 tuổi nhưng dù sao cậu cũng là con trai, tình cảm mãnh liệt bất chấp giới hạn tuổi tác hay địa vị. Cậu nhìn cánh môi hồng hào của cô đang hé mở, nó giống như mời gọi.

Hàm Truy đưa ngón tay cái vuốt ve hai cánh môi nhè nhẹ, Tịch Nhã bất động ngồi yên. Cô nhìn mặt uy( anh, người) ngày một gần hơn trong gan tấc, vội vàng hai mắt nhắm lại.

Hàm Truy gần sát môi cô cậu muốn chạm được thứ mềm mại mà lâu nay mình mơ ước nhưng ngay lúc này, phía dưới cầu thang vang lên tiếng cạch cạch, của đế giày da nam. Âm thanh quen thuộc đến đáng sợ vang vọng bên tai, Tịch Nhã lần hai mở trừng mắt, đẩy mạnh uy ra.

Hàm Truy nhíu mày không hiểu chuyện gì cả, cô vội sửa lại quần áo đứng dậy mở cửa ra ngoài để mặc cậu vẫn thẩn thờ ngồi nhìn.

"Tịch Nhã chị lại lên đây hàn huyên với anh trai tôi à? "_Hàm Triết đứng phía dưới cầu thang, bước từng bước lên thong thả xoắn tay áo nhìn cô hỏi.

Mồ hôi hột trên trán cô chảy xuống má làm Hàm Triết nghi ngờ liếc nhìn, cô thở hổn hển trả lời:"Phải! Tôi đến nói chuyện cùng chồng tôi! "

"Chồng? Haha! "_vẻ mặt Hàm Triết hiện lên tia khinh thường, hắn cười lớn tiếng nhìn cô, dựa vào tay vịn cầu thang không bước tiếp nói:"Chị lên méc vốn anh ấy là tôi ngày đêm hành hạ chị sao? "

Tịch Nhã nắm chặt tay nhìn hắn, bộ dáng kia làm cô rất khó chịu nhưng cô làm gì có tư cách oán trách chứ. Cô là được bọn họ mua về, sống là người nhà của họ, chết cũng là ma nhà này. Cả đời còn lại thoát khỏi xã hội bên ngoài, chẳng được tự do chút nào cả.

Cứ tưởng thoát được người cha tệ bạc vào nhà giàu sẽ được sung sướиɠ không ngờ gặp ma quỷ kia còn đáng sợ hơn. Nhà tuy đông người ba mẹ vẫn còn nhưng hắn là người trực tiếp tiếp xúc với cô nhiều nhất, lại có quyền quản giáo cô. Cô không cách nào chống trả, nhu nhược thì sao chứ cô có thể mạnh mẽ phản ứng lại với hắn sao? Căn bản là không thể.

"Cậu không nên nói tôi như vậy! Tại sao lúc nào cậu cũng cho là tôi ác vậy?"_Tịch Nhã ánh mắt đau thương khi lại bị hắn nói oan.

Hàm Triết nhìn vẻ mặt tội nghiệp của cô, trong lòng ngoài mặt đều xem thường. Hắn vỗ tay vài cái cười khẩy bước đến trước mặt cô nói:

"Ôi chao chị dâu, chị dâu! Chị không cần giả vờ trước mặt tôi. Tôi không phải mẹ, càng không phải anh hai nha! "_Hắn đưa tay cầm tóc cô đưa lên mũi ngửi, ghé sát tai cô cố tình lè lưỡi liếʍ liếʍ, giọng nói ái muội:"Hôm nay tâm tình tôi khá tốt! Không hành chị nhiều! Chị cũng đã xinh đẹp lại rồi nhỉ? Nhờ mẹ tôi sao? Mà tôi không quan tâm, bây giờ tôi muốn tắm. Cả ngày làm việc người ngợm rất dơ, chị... Đi vào phòng chuẩn bị nước tắm cho tôi. "

Tịch Nhã liếc con ngươi mệt mỏi nhìn vẻ mặt hắn đang giễu cợt mình, gật đầu khó khăn mở miệng nói:

"Được! "

"Tôi về phòng trước há chị dâu! "

Nhìn bóng lưng Hàm Triết rời đi Tịch Nhã thở dài, hôm nay hắn vẫn như mọi hôm thôi có gì khác đâu chứ. Cô lê từng bước nặng nề xuống dưới phòng của hắn, mà không hề biết có ánh mắt vẫn dõi theo mình.

Hàm Truy đứng sau cánh cửa nhìn cô bị khuất phục bởi anh trai của mình, tay cậu nắm chặt lại cậu chưa thể hành động được. Quay mặt vào nhìn di ảnh người anh trai xấu số kia, vẻ mặt kiên định đầy tràn quyết tâm, hàng lông mày rậm rạp nhíu lại, ánh mắt chắc chắn nói:

"Anh Trác em nhất định sẽ mang lại tự do và hạnh phúc cho chị Tịch Nhã. Anh hãy tin em! "

Cạch.

Xịt... Xịt...

Hàm Triết đã cởi hết quần áo đi vào bên trong phòng tắm, Tịch Nhã đang pha nước tắm nhìn hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ có hơi xấu hổ:"Tôi pha nước xong rồi, cậu tắm đi! "

"Ây chị đi đâu mà vội vậy hả? Ở lại kỳ lưng cho tôi! "_Hàm Triết nhanh chóng giữ tay cô lại, ôm cô bước vào bồn tắm với mình.

Thà rằng bình thường có hai người họ ở nhà không sao, nay có cả ba mẹ và em trai mà hắn còn bạo gan như thế. Cô thì sợ chết đi được, vùng vẫy muốn thoát ra:"Hàm Triết đừng... Ba mẹ sẽ biết! "

Cô hoảng hốt khi hắn bình thản chẳng quan tâm đến lời mình nói đưa tay cởi cúc áo pijama của cô ra, vứt bỏ cả áo ngực ra ngoài xoa bóp đôi nhũ phấn độn xinh xắn của cô:

"Chị dâu nơi này thật mềm mại nha, chị xem nó lớn hơn phải không? Là nhờ tôi hay chăm sao? "

Nghe hắn nói mà Tịch Nhã mặt đỏ bừng đến mang tai, cô đẩy tay hắn ra:"Đừng... Đừng mà... Ưʍ... "

"Ngồi yên! "_Hàm Triết không hài lòng ngắt nhẹ nhũ hoa làm cô tê tái dựa vào người hắn.

Hắn theo thói quen tìm đến môi cô, không có dịu dàng mà chỉ có thô bạo gặm cắn. Môi của cô bị hắn nhè nhẹ cắn vài cái làm cho khoang miệng mở ra, hắn đưa cái lưỡi đinh hương của mình vào hút lấy mật ngọt của cô.

Phải công nhận miệng cô rất ngọt, hắn hút thiếu điều muốn nuốt luôn cái lưỡi làm cô đau ngay cuốn họng. Hàm Triết lôi cuốn lưỡi cô ra ngoài há răng cắn lấy:

"A! "

Lần nữa mùi máu tanh xông vào miệng cô, Tịch Nhã nhăn mặt bấu lấy tay hắn, lưỡi chảy máu ra khá nhiều rất rát. Hàm Triết hài lòng nuốt máu tươi cô xuống miệng, hắn còn chưa đủ thỏa mãn đưa tay bóp cổ cô. Dần dần lần xuống nơi cổ, liếʍ qua cái cằm nhỏ nhắn cắn lên xương làm Tịch Nhã co rúm người, muốn hét lên lại phải cố nhịn.

Cần cổ như thức ăn của hắn, hắn như ma cà rồng liếʍ mυ'ŧ lớp da mềm mại rồi đưa vào miệng, dùng hàm răng cắn đến khi tứa máu ra.

"Ư... Ưʍ... Đau... Triết đừng cắn... "_Tịch Nhã khổ sở ôm đầu hắn đẩy ra, nhưng cô không thể.

Bàn tay đang chu du bóp ngực cô thành đủ hình dạng đã lần xuống vùng bụng cô vuốt ve, nghịch rốn, rồi mò vào trong quần vuốt ve trêu chọc cửa huyệt non mịn. Hắn quấn quấn các sợi lông, giật giật làm cô ngứa ngấy khó chịu. Hắn dù hai ngón tay cách cánh hoa mềm mại kia ra vuốt ve, vỗ về làm cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đè xuống nhụy hoa bên trong khiến cho từng tế bao bị tê dại, đê mê mà tiết ra mật dịch.

Hắn ghé vào tai cô xem thường nói:"Dâʍ đãиɠ! "