Edit: Chiêu
Tóc của hắn cũng màu đen xám, Thẩm Tri Vi đưa tay chạm vào, còn nhéo tai và đuôi hắn nữa, cô chạm đủ nơi rồi mới vừa lòng nói với ông chủ: “Khi nào đưa tới được?”
“Ngày kia, cô muốn mấy giờ?”
“Tám giờ sáng đi, hôm đó tôi nghỉ.”
Thẩm Tri Vi mua đồ thường rất thoải mái, nhìn trúng sẽ mua luôn. Cô cúi đầu dùng bút điện dung điền vào tờ khai, vì cúi người nên mái tóc đen trượt xuống, cô vuốt ra sau tai, chiếc khuyên tai hình bươm bướm ánh lên tia sáng lạnh. Lông mày cô đậm vừa phải, làn da cũng trắng, mắt màu nâu đậm, cao khoảng 1m65, nhìn khí chất, rất giống người ở cấp cao.
Nhân loại này trông chỉ mới hai mươi mấy tuổi, trong khi Link đã sống một trăm năm, từ lúc phân hoá thất bại đến giờ, hắn đã sống ở địa cầu ba mươi năm, hắn còn một em gái nữa, mãi mà chỉ cao tới 1m30, vẫn còn đi học ở trường thú nhân dưới tầng một.
Link mở miệng hỏi: “Xin hỏi cô sống ở tầng mấy?”
Thẩm Tri Vi đáp: “Ba. ”
Giọng của cô đều đều, không có bao nhiêu cảm xúc, Link không rõ tính tình của cô, nhưng hắn không từ chối, vì đúng là làm chuyện này sẽ kiếm tiền nhanh hơn, với lại cô là người cấp ba, dáng vẻ cũng không hung tàn, chỉ cần hắn tiết kiệm tiền, hoặc là lấy lòng được nhân loại này, mỗi tháng có thể kiếm hơn một ngàn tiền tệ quốc tế.
Với lại, hắn không có quyền từ chối, nhân loại có quyền biến thú nhân sống ở hai tầng thấp nhất của địa cầu thành nô ɭệ của mình.
Thẩm Tri Vi ký xong là đi ngay, cô mua một vài thiết bị theo dõi, đồng thời yêu cầu theo dõi quá trình Link kiểm tra… cô muốn tận mắt nhìn thấy, bảo đảm hắn thật sự khỏe mạnh.
Chủ yếu là cô muốn mua một món đồ chơi tình thú có sự sống, sẽ giao lưu cơ thể với cô, thế nên không thể qua loa trong chuyện này được.
. . .
Tám giờ sáng Chủ nhật, ông chủ đưa Link đến đúng giờ, hắn mặc tây trang sọc đen không tồi, cổ đeo một chiếc vòng màu đỏ thẫm, ông chủ đưa sợi dây cho Thẩm Tri Vi, dặn dò một vài chuyện cần chú ý, hơn nữa còn tặng kèm hướng dẫn sử dụng thú nhân họ Sói.
Thẩm Tri Vi tùy tiện giở thử, cảm thấy không khác những gì học trong giờ Sinh lắm, thế là đóng cửa kéo hắn vào nhà.
Đây là căn hộ một tầng rộng 300 mét vuông, có cả thiết bị tập thể hình và phòng bể bơi cỡ nhỏ, đối với người ở địa vị như Thẩm Tri Vi thì nơi này rất nhỏ rồi, nhưng Link dựng căn chòi ở tạm dưới chân cầu lâu nay, đây là lần đầu tiên hắn thực sự nhìn thấy một “ngôi nhà” đúng nghĩa, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn xung quanh, tò mò đánh giá tất cả.
Thẩm Tri Vi nhớ kiểm tra xong hắn bị dẫn đi đâu đấy, phần đó cô không xem được, sợ ông chủ làm chút chuyện vượt qua khống chế nên cô kéo hắn tới sô pha, cởϊ áσ khoác âu của hắn, áo sơ mi cũng tuỳ tay phanh ra.
Tựa như xé lớp đóng gói rẻ tiền gì đấy.
Link cho rằng bây giờ hắn phải thực hiện. chức năng của món đồ chơi tình thú ngay, muốn làm bản thân cương cứng nhanh lên, nhưng đối với Thẩm Tri Vi đang mặc đồ đàng hoàng, hắn không hề có du͙© vọиɠ.
Hắn chưa từng làm với đồng loại, đừng nói đến nhân loại cao quý, bây giờ Thẩm Tri Vi cởϊ áσ sơ mi ra, hắn còn mong cô Thẩm đừng giận, hắn chưa lấy được đồng tiền nào cả, tạm thời chưa muốn chết.
Thẩm Tri Vi nhìn thấy sau lưng hắn bị in một chữ F, cô hơi tức giận, “Cái này là mấy người đó làm?”
Không đâu vào đâu, quả thực siêu xấu, chẳng khác gì đặt sản xuất riêng, sau khi nhận hàng mới phát hiện phía sau vẫn in nhãn hiệu như ở thế kỷ 21.
Link đáp: “Như vậy mới bán ra được.”
Như vậy thì hắn sẽ mãi mãi là nô ɭệ.
Thẩm Tri Vi vốn định thử xem năng lực tìиɧ ɖu͙© của hắn thế nào, trải qua chuyện này, tâm tình của cô cực kém, buộc hắn lại bên cạnh cái đèn đứng trong phòng khách rồi đóng sầm cửa.