“Ông trời, tại sao vận khí của ta lại kém như vậy, mỗi lần đều thua các ngươi.” Clyde tiến vào phòng liền nghe được một âm thanh kêu rên.
“Như thế nào, lần này các ngươi lại đánh cược cái gì?” Clyde cười khẽ, vừa nói vừa đi đến một ghế trống ngồi xuống.
Cyrill buồn rầu mà đấm vào đầu, ngẩng đầu nhìn mắt Clyde, tầm mắt rất mau lại quay về trên bàn, hắn lấy ra bảo bối cuối cùng, đặt lên trên bàn, nói: “Lần này ta nhất định phải thắng ngươi!”
“Rửa mắt mong chờ.” Bách Nghi Tư ôn tồn lễ độ mỉm cười, ngón tay thon dài đặt quân cờ đen lên bàn cờ, nói: “Tới phiên ngươi.”
Sau vài ván đánh, Cyrill vẫn thua như cũ.
“Đa tạ.” Bách Nghi Tư trong mắt mang ý cười, không chút khách khí mà nhận lấy bảo bối của Cyrill.
Cyrill nhìn bảo bối cuối cùng bị đối phương cầm đi, thật sự là đau lòng cực kỳ.
“Clyde, ngươi có muốn chơi không?” Cyrill gục đầu xuống, biểu tình có chút buồn bã, ngẩng đầu nhìn về phía người tiến vào cuối cùng là Clyde.
Clyde chọn cửu linh cửu? Ha, hắn từ trên ghế đứng dậy nhường chỗ cho Clyde, cười nói: “Được nha.”
“Ta cũng nghỉ ngơi một chút, Alvis, ngươi đến đây đi.” Bách Nghi Tư nhìn Alvis vẫn luôn trầm mặc, nói.
Chỉ thấy một nam nhân mặc một bộ quân trang màu đen, khuôn mặt lãnh khốc đứng lên, dáng người của hắn rất cao lớn, ít nhất 1m9 trở lên, áo trên cổ tay tùy ý vén lên, lộ ra da thịt màu lúa mạch bên trong, có thể thấy được đường cong cơ bắp rắn chắc, rõ ràng.
“Bắt đầu đi.” Alvis mặt vô biểu tình, môi mỏng nhẹ nhấp, lạnh lùng phun ra mấy chữ, nhìn vào đôi mắt đen sắc bén, thâm thúy của đối phương.
Khóe miệng Clyde hơi cong, từ trong hộp cờ cầm lấy một quân trắng đặt xuống, Alvis cũng cầm quân cờ đen lên.
Tài nghệ chơi cờ của Clyde tuy cao, nhưng mà Alvis cũng không kém.
Đây là lần đầu tiên Cyrill thấy hai người đánh cờ, thực sự là ngoài dự kiến của hắn, liền vươn ngón tay cái hướng về phía hai người, khen: “Lợi hại nha!”
Bách Nghi Tư cũng gật đầu tán đồng, mỉm cười, nói: “Xác thật rất xuất sắc.”
**************************
“Ô ——”
Đúng lúc này, tiếng kèn trầm thấp vang lên, đánh vỡ bầu không khí sinh động trong phòng.
“Thi đấu sắp bắt đầu rồi.” Ngữ khí của Cyrill có chút hưng phấn, bước chân đi đến hành lang bên cạnh, nhìn xuống dưới đài, phía dưới là một mảnh đen nghìn nghịt, ngồi đầy người.
Ba người còn lại cũng đi ra bên ngoài, ngồi ở chỗ đã được sắp xếp, căn phòng này đã được đặt trước, vị trí rất tốt, có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở bên dưới.