Tà Không Thắng Chính

Chương 3: Công chúa nhà cán bộ cấp cao

Nhạc Đình chỉ đành đồng ý, nhưng vấn đề tiên quyết là anh phải thấy Tiền Tiểu Ưu và Tiền Tiểu Giai được đưa về nhà an toàn.

#

Trong sảnh disco sôi động, bọn nhà giàu ăn chơi chen chúc nhảy múa trong sự vây quanh của một đám diễn viên người mẫu.

Nhạc Đình cảm thấy nhạt nhẽo vô cùng, anh ngồi một mình giữa ghế riêng, một lần nữa châm điếu thuốc, tận hưởng hương vị bạc hà mật đào mát lạnh tràn vào cuống họng, tâm trạng u uất cũng thoải mái hơn đôi chút.

Mẹ nó, một đám trẻ trâu ăn không ngồi rồi không thể đi học nhảy được à? Nhìn cay mắt vãi…

Anh thầm chửi bới trong lòng, khoanh tay lại, hút thuốc hết điếu này đến điếu khác.

Lúc hút đến điếu thứ ba, một vòng tròn trống đột nhiên hình thành ở trung tâm sàn nhảy, những nam thanh nữ tú trẻ đẹp tràn đầy sức sống lần lượt thể hiện sự quyến rũ của mình trong điệu nhảy jazz đơn hoặc đôi, giống như đang combat nhảy múa vậy.

Nhạc Đình thấy cũng thú vị, bèn xem một cách nghiêm túc.

Vốn anh cho rằng đám con ông cháu cha với nam thanh nữ tú này chắc sẽ biểu diễn một cuộc giáp lá cà, nhưng không ngờ rằng trò chơi này cũng có văn hoá lắm chứ.

Người có thể chủ động nhảy vào vòng tròn là Lâm Dật đã từng học nhảy, còn có cậu Phương mình như con gấu chân như con ếch vừa buồn cười vừa nổi bật. Người tình nhỏ Trình Gia Thụ của Triệu Bách Hạc là người nhảy đẹp nhất, múa tay Ai Cập, nhảy twerk, nhảy jazz, nhảy Latin và nhảy múa Hàn Quốc đều nổi bật, nhưng Nhạc Đình thấy hơi khó hiểu, tại sao cậu ta lại nhảy mỗi điệu một chút thế?

Lạ thật, ở trong hộp đêm thì ra vẻ thế làm gì? Cũng có phải đang lên sóng truyền hình đâu…

Hơn chục người liên tiếp nhảy múa, người lên sàn cuối cùng là Triệu Bách Hạc.

Triệu Bách Hạc thay quần áo, so với bộ vest thường ngày đắt đỏ ban nãy, bộ quần áo này trông càng thêm trẻ trung, tràn đầy sức sống, tai trái đeo một chiếc khuyên tai bằng ruby, mặc một chiếc áo len trắng cổ rộng không đều để lộ xương quai xanh và cơ ngực. Quần jean rách đen, mái tóc nâu với phần tóc mái bồng bềnh lay động theo từng bước nhảy, từng sợi tóc được như được mạ ánh sáng toát lên vẻ quyến rũ mê người.

Đầu tiên, đầu gối trượt, theo tiết tấu trầm nặng, cậu nhảy lên, sau đó là tứ chi mảnh khảnh và khỏe khoắn, vòng eo đong đưa, cả người mang một trăm hai mươi phần trăm cảm giác mạnh mẽ và tinh tế về sức mạnh lẫn vũ đạo, l*иg ngực phập phồng, khi dồn sức làm động tác kéo ngược hai tay, cậu vô thức cắn môi, nét mặt bộc phát sự quyến rũ, đôi mắt mèo hổ phách tựa cánh hoa như say như tỉnh, thỉnh thoảng nhìn về hướng Nhạc Đình nháy mắt một cái, khiến cho cả dàn nam nữ hú hét, Nhạc Đình khống chế khóe miệng co giật, cố gắng nhịn cười.

Không giống như khí chất ngôi sao được đào tạo của Trình Gia Thụ, Triệu Bách Hạc có sự quyến rũ, khí chất, trẻ trung, khí khái, quyến rũ, nóng bỏng và vẻ đẹp hoàn mỹ, tất cả đều là trời sinh mà có, hoàn hảo vô khuyết.

Đẹp trai không chịu nổi, đẹp đến mức ngang ngược, đúng là yêu nghiệt mà.

Điệu nhảy máy móc khiến khán giả điên đảo, nam nữ thanh niên vây quanh cậu, lắc lư cổ vũ và la hét theo điệu nhạc dance mạnh mẽ.

Để hòa nhập với đám đông, nam nữ ngồi ở ghế riêng xung quanh đều vỗ tay cổ vũ, anh cũng ngậm điếu thuốc trong miệng và vỗ tay theo nhịp điệu, rất phối hợp mà gật đầu theo.

“Tút—tút tút—” Điện thoại rung lên trong túi quần.

Nhạc Đình lấy ra nhìn lướt qua, thấy là tin nhắn WeChat báo bình an của Tiền Tiểu Giai, còn có hai cuộc gọi nhỡ của Hà Kiêu, anh nhanh chóng trả lời.

Kết quả là anh chưa kịp gõ xong thì cánh tay đã bị tóm lấy.

Nhạc Đình kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy Triệu Bách Hạc cùng mấy chàng trai cô gái xinh đẹp tới mời anh nhảy múa.

Anh không thể từ chối và buộc phải bị kéo vào.

Trác Duệ, Trình Gia Thụ và Phòng Tử Lương chờ xem anh làm trò hề, còn Nhạc Đình thì lại cực kỳ ung dung nhảy một dạo bước trên mặt trăng của Jackson, nhảy điệu nhảy điện giật.

Trong lòng thì thầm thấy may mắn vì mình từng học mấy chiêu với đám anh em.

Anh vừa nhảy, người trong sàn nhảy cũng sôi trào theo, tiếng gào thét cũng không kém gì Triệu Bách Hạc. Tuy Nhạc Đình nhảy không thành thạo lắm, nhưng lại mang cảm giác có gì đó vẫn còn dang dở, sự lạnh lùng trong vẻ ngượng ngùng trái ngược hoàn toàn với tư thế nhảy, càng thêm ngoạn mục, càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Triệu Bách Hạc cũng mỉm cười đi vào sàn nhảy, sau đó mọi người túm tụm lại cùng nhảy múa một cách nồng nhiệt.

Hai tai Nhạc Đình nóng bừng, người nọ vừa đẩy hông vừa nhảy sát vào cơ thể anh, anh sắp nổi lên phản ứng rồi, chết thật mà.

Triệu Bách Hạc không muốn buông anh ra, còn cười đến rung động lòng người, vừa áp sát vào người anh vừa ma sát.

Nhảy gần hai mươi phút, trán Nhạc Đình ướt đẫm mồ hôi, âm nhạc dần dần dịu xuống.

Triệu Bách Hạc ôm cổ anh cười nói: "Đi, theo anh đi uống mấy ly nghỉ mệt nào."

Trình Gia Thụ sắc mặt tái nhợt, môi mấp máy như đang chần chừ như muốn nói lại thôi, nhưng vẫn chưa mở miệng được đã đi theo sau lưng Triệu Bách Hạc.

Sau khi ngồi vào chỗ, người phục vụ mang tới hơn chục chai Martell, Remy Martin, Hennessy… Ướp lạnh, làm Nhạc Đình trợn tròn mắt.