Từ nhỏ Bùi Lạc đã không dũng cảm cho lắm, mỗi khi sợ hãi đều giống như bây giờ, nhắm mắt lại, hàng mi vẫn run run nhè nhẹ, cảm giác đau đớn sinh ra từ ngực khiến cô cảm thấy hoảng loạn.
Đột nhiên, Bùi Lạc nắm lấy vạt áo anh, giống như khi nhỏ, khi bị đưa đến bệnh viện tiêm thuốc, cô đều dùng phương pháp này để tìm kiếm cảm giác an toàn hơn.
Bùi Hoài phía trước cô thở dài một hơi, nhẹ nhàng nâng tay lên, vừa nghĩ tới việc tiếp theo mình cần làm, anh phát hiện mình căn bản không cách nào bình tĩnh lại, cánh tay không khỏi khẽ run lên.
Trong lòng dâng lên một tia vui sướиɠ không thể giải thích được, biếи ŧɦái đến mức vui mừng chiếm được tiện nghi của em gái mình.
Vừa vui mừng anh cũng không tránh khỏi có chút khẩn trương, bởi Bùi Lạc nhấn mạnh vài lần phải nhẹ nhàng, anh thậm chí còn không dám thở mạnh.
Cô quá trắng.
Trắng tới mức khiến anh có chút hoa mắt, một số mảnh vỡ chỉ xuất hiện trong giấc mơ lại hiện lên trong đầu anh.
Bùi Lạc trong giấc mơ thỉnh thoảng lại để lộ ra thân hình mê người của mình với tư thế thẳng lưng như thế này trước mặt anh.
Điều khác với thực tế là Bùi Lạc trong giấc mơ sẽ biến thành một nàng tiên quyến rũ, nhưng trước mặt anh bây giờ Bùi Lạc chỉ là một cô em gái đơn thuần sợ hãi đau đến nên muốn tìm kiếm sự giúp đỡ từ anh trai mình.
Nhìn thấy đầu ngón tay sắp chạm vào núʍ ѵú của Bùi Lạc, Bùi Hoài vô thức nín thở, lực trong tay trở nên nhẹ đi.
Khoảnh khắc đầu ngón tay ấm áp của anh chạm vào đầu núʍ ѵú của Bùi Lạc, cô không khỏi hít một hơi lạnh.
Trước khi nghe thấy tiếng kêu đau của cô, Bùi Hoài đã dùng bàn tay to lớn của mình năm lấy một bên to lớn tròn trịa.
Cảm giác chạm vào tốt hơn anh tưởng tượng rất nhiều, giống như một miếng ngọc thạch tình tế mịn màng khiến anh không nhịn được muốn chơi đùa với nó trước mặt cô.
Nhưng đây không phải là một giấc mơ, Bùi Hoài nghiến răng nghiến lợi, cố giữ cho mình tỉnh táo, không để lộ ra bất kỳ cảm xúc kỳ lạ nào trước mặt Bùi Lạc.
Cuối cùng Bùi Hoài cũng bắt đầu cử động, bàn tay anh nhéo đầu núʍ ѵú của cô, từ từ dùng lực.
Bùi Lạc cảm thấy đau đớn, mặt nhăn lại, không tự chủ được mà lùi lại phía sau.
Bùi Hoài không để cô trốn thoát, tay còn lại nhéo eo cô để ổn định cơ thể cô.
Dù vậy, Bùi Lạc vẫn không thể chấp nhận cơn đau này, tay Bùi Hoài vừa chạm vào ngực, cô đã muốn bỏ chạy.
Đương nhiên Bùi Hoài sẽ không để cô chạy trốn, trong lúc kéo, anh vô tình dùng lực mạnh hơn nhéo vào đầu núʍ ѵú của cô.
Với một tiếng “xì xì”, một dòng sữa ấm nóng tràn ra.
Sự việc ngoài ý muốn xảy ra quá nhanh, Bùi Hoài bởi vì ở quá gần, không kịp tránh né, cứ như vậy mà bị bắn khắp mặt.
Thật trùng hợp, dòng sữa chuẩn xác phun tới làm mặt anh ướt dầm.
Cặp kính cũng không tránh khỏi dính những vết sữa trắng nhạt, tuy không sền sệt nhưng khiến tầm nhìn của anh mờ đi, chỉ nhìn thấy một làn sương mù.
Đây là lần đầu tiên anh gặp phải một tình huống xấu hổ như vậy.
Bùi Lạc đau đớn thở dốc, khóe mắt rưng rưng nước mắt, nước mắt sinh lý do đau đớn lại lăn dài.