Sau Khi Tên Bệnh Kiều Trùng Sinh Lại Giả Vờ Ngoan Trước Mặt Cô

Chương 18

Editor: L’espoir

Nhưng Thẩm Dữ Bạch lại mặc kệ Giản Vi có chịu nổi hay không. Bị Thẩm Dữ Bạch tra tấn suốt ba tiếng đồng hồ, anh mới dừng lại. Sau khi anh trút ra trong huyệt nhỏ của cô. Cô bỗng nhiên cảm giác được có một dòng dịch nóng bỏng đang không ngừng bắn vào ở sâu trong huyệt nhỏ của cô.

“Tại bên trong Vi Vi kẹp chặt quá, chặt đến mức khiến tôi phải đi tiểu.”

Thẩm Dữ Bạch dùng búp ngón tay vuốt ve cằm Giản Vi, trên mặt tràn đầy nụ cười tàn nhẫn. Biểu cảm trên mặt anh không giống như không cẩn thận một chút nào.

Anh rõ ràng chính là cố ý bắn nướ© ŧıểυ trong huyệt nhỏ của cô, thỏa mãn du͙© vọиɠ biếи ŧɦái của anh.

Nướ© ŧıểυ nóng bỏng làm bụng cô phồng lên, cộng thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ do anh bắn vào bên trong trước đó nữa.

Giản Vi căn bản không chịu nổi, cô đau đến mức cầu xin tha thứ. Nhưng Thẩm Dữ Bạch chẳng những không bỏ qua cho cô, ngược lại cầm lấy một cây gậy mát xa to như gậy thịt của anh cắm vào.

Dùng gậy massage chặn hoàn toàn âʍ đa͙σ bên dưới cơ thể cô, nướ© ŧıểυ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong không rỉ ra một giọt nào. Cô bị ép ngậm nướ© ŧıểυ của anh suốt một ngày một đêm, cuối cùng khóc lóc cầu xin tha thứ cam đoan sau này mình sẽ không bao giờ chạy nữa thì anh mới thả máy massage ra khỏi dưới người cô.

Sau khi bị Thẩm Dữ Bạch bắn nướ© ŧıểυ, Giản Vi thành thật thật lâu mới hồi phục.

Hiện tại nghe được tiếng nướ© ŧıểυ của Thẩm Dữ Bạch, những ký ức đáng sợ lúc trước lại một lần nữa ập tới.

Cô run rẩy cả người, gần như không thể đứng vững.

Mãi đến khi Thẩm Dữ Bạch bên kia kết thúc vang lên tiếng xả nước, Giản Vi mới bình tĩnh lại.

“Chị Trương à tôi muốn tắm rửa. Chị giúp tôi được không?”

Thẩm Dữ Bạch thành khẩn nói.

Giản Vi quay đầu lại, trên mặt Thẩm Dữ Bạch thấy được biểu cảm cầu xin mà anh chưa bao giờ có.

Anh đang cầu xin!

Giản Vi đã từng thấy bộ dáng ngồi tít trên cao của Thẩm Dữ Bạch, cũng từng thấy qua bộ dáng kiêu ngạo và lạnh lùng của anh.

Nhưng cô chưa từng thấy Qua Thẩm Dữ Bạch cầu xin người khác giống như chó nhà có tang.

Trong nháy mắt, trong lòng Giản Vi dâng lên kɧoáı ©ảʍ trả thù.

Thẩm Dữ Bạch, anh cũng có ngày hôm nay!

“Được, tôi giúp anh.”

Giản Vi đỡ Thẩm Dữ Bạch đi đến bên cạnh vòi sen, nhưng cô không mở nước nóng mà mở vòi nước lạnh.

Trước khi nước lạnh tràn xuống, Giản Vi đi tới bên cạnh trước.

***

L’espoir: Cầu ánh kim ạ