"A Từ thật không hiếu thuận gì cả, chú đều đã khát đến không còn sức lực, A Từ lại không chịu đút núʍ ѵú cho chú ăn." Đổng Quân Lũng ra vẻ đáng thương nhìn xem Cố Từ.
Cố Từ do dự đỡ bầu ngực của mình lên, nâng vòng eo tinh tế trắng nõn lên cao thêm một chút, không dám nhìn nhiều, liền đưa đến trước mặt của Đổng Quân Lũng.
Nào ngờ rằng, nhũ hoa lại bị đưa sai vị trí, đâm vào trên hàm dưới của hắn. Trong nháy mắt, bầu ngực mềm mại liền bị đè đến bẹp xuống một chút. Dưới hành động hốt hoảng, ngửa ra sau của Cố Từ mà nhanh chóng khôi phục lại hình dạng ban đầu.
"Làm việc phải cẩn thận, không cần gấp gáp như vậy đâu A Từ, nhìn chú đây, lại đưa núʍ ѵú đến trên miệng của chú."
Đổng Quân Lũng vừa chỉ dạy, lại vừa lôi kéo Cố Từ về phía mình. Khiến hoa huyệt đã sớm ướt đẫm của cậu cũng chỉ còn cách côn ŧᏂịŧ của hắn vỏn vẹn hai lớp quần.
Cố Từ cố bình ổn tâm tình, lần nữa giữ lấy cái vυ' của mình, nhìn xem môi mỏng đang khẽ nhếch của Đổng Quân Lũng, chậm rãi nâng eo lên, cẩn thận đến gần.
Cuối cùng, núʍ ѵú cũng chạm vào trên môi của đối phương, Cố Từ liền cấp bách đẩy nhẹ một chút, để nhũ hoa tiến vào trong khoang miệng của hắn.
Nào ngờ được, cũng chính vào lúc này, côn ŧᏂịŧ đang chống đỡ nữ huyệt của cậu cũng đã bỗng nhiên tiến về trước một chút. Trong nháy mắt, không kịp phòng ngừa, nhục huyệt cũng liền đã bị côn ŧᏂịŧ lớn cách hai lớp quần, cắm vào một đoạn nhỏ.
"A a..." Theo Cố Từ cúi xuống, bầu ngực vừa đưa đến bên miệng của Đổng Quân Lũng đã đồng thời rơi ra.
Mà lúc này, không chút báo trước, côn ŧᏂịŧ vừa cắm vào trong nữ huyệt cũng đã lập tức thối lui. Khiến bên trong mị huyệt cũng chỉ còn lại qυầи ɭóŧ của Cố Từ cùng với lớp quần ngoài của hắn.
"A Từ tại sao vẫn không chịu chú tâm vậy chứ? Chẳng lẽ A Từ không muốn để chú ăn núʍ ѵú dâʍ đãиɠ của A Từ sao?"
Cố Từ vẫn còn chưa thoát kɧoáı ©ảʍ bị côn ŧᏂịŧ đâm vào hoa huyệt, thì lúc này, âm thanh của Đổng Quân Lũng cũng đã tiếp tục vang lên.
"Xem ra vẫn phải tiếp tục trừng phạt mới được, mỗi khi A Từ thất bại một lần, thì núʍ ѵú cũng liền sẽ bị chú đánh một lần." Đổng Quân Lũng nói xong lời này, liền không tiếp tục nói chuyện nữa.
Không thể làm gì khác hơn, Cố Từ cũng chỉ có thể đỡ lấy một bên ngực to tròn của mình. Nhưng ngay khi cậu chỉ vừa nâng eo, thì âm đế cũng đã bất ngờ bị qυყ đầυ của Đổng Quân Lũng nghiền ép.
Âm đế kiều nộn trong nháy mắt liền bị đè đến sai lệch, dòng nước trong da^ʍ huyệt cũng lập tức chảy xuống, khiến quần của Đổng Quân Lũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho ướt đẫm.
"A..." Kɧoáı ©ảʍ trên âm hạch vẫn còn chưa kết thúc, núʍ ѵú của Cố Từ cũng đã bị Đổng Quân Lũng dùng ngón tay gảy nhẹ.
Ngón tay trong nháy mắt liền rơi vào giữa điểm mẫn cảm nhất trên đầṳ ѵú của cậu. Quả nhiên, nhũ hoa vốn phấn hồng, dưới sự đùa bỡn của Đổng Quân Lũng cũng đã bắt đầu sưng to lên, màu sắc cũng càng trở nên đậm hơn.
Vài chục lần lặp đi lặp lại, Cố Từ vẫn liên tục bị ép dâng hiến bầu ngực của mình, sau đó lại lần lượt bị đâm hoa huyệt, đánh lên nhũ hoa.
Huyệt khẩu bắt đầu cảm thấy trống rỗng, tay cậu lúc này cũng đã đau nhức đến không còn chút sức lực nào.
Nhưng nghiêm trọng nhất, vẫn là toàn bộ phần ngực đã mẫn cảm đến mức gió thổi qua đều có thể lập tức cương cứng kia.
Cuối cùng, nhìn xem cánh tay càng giơ lên thì lại càng thấp xuống của Cố Từ, Đổng Quân Lũng liền hư tình giả ý mà làm theo mong muốn của cậu, liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú đáng thương đó.
Mà đứng ngoài cửa sổ, hai mắt Quý Yến Thù lại chỉ có thể đỏ hồng, lắng nghe tiếng kêu rên dâʍ đãиɠ, bên trong đau đớn lại mang theo kɧoáı ©ảʍ của Cố Từ.
Bỗng nhiên, "bộp" một tiếng, Quý Yến Thù liền ngẩng đầu nhìn lên.
Trong phòng tắm, Cố Từ lúc này cũng đã bị Đổng Quân Lũng ôm lên. Cái mông căng tròn của cậu bị đặt lên trên cửa sổ, nữ huyệt đã mở rộng cũng bắt đầu nghênh đón sự thao làm điên cuồng của Đổng Quân Lũng.
Mông to bị đè ép lên khung cửa, Quý Yến Thù thậm chí có thể thấy rõ trong lúc dươиɠ ѵậŧ của Đổng Quân Lũng đâm vào điểm mẫn cảm trong hoa huyệt, hậu huyệt của Cố Từ cũng đã bởi vì hư không mà mấp máy mở rộng như thế nào. Mà trong lúc dươиɠ ѵậŧ bị rút ra, hậu huyệt cũng sẽ lập tức khép lại thật chặt.
Quý Yến Thù nhìn xem Cố Từ bị Đổng Quân Lũng thao như một con cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, không ngừng níu giữ lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn đó, phảng phất không muốn đối phương rời đi.
Thời khắc đó, trong đầu Quý Yến Thù cũng chỉ còn sót lại một suy nghĩ, đó chính là...
Hắn... Hắn cũng muốn Cố Từ làm chó của mình.
Hắn muốn để cậu tự nguyện biến thành một con cɧó ©áϊ của hắn.