Chỉ vừa sinh ra ý nghĩ này, Cố Từ cũng đã giơ tay lên, trực tiếp ấn đầu Sở Phong Dương vào trước ngực của mình.
"Hức..." Nào ngờ rằng, bởi vì dùng quá sức, cậu lại vô tình khiến bầu ngực yếu ớt của mình va trúng răng của Sở Phong Dương.
Cũng không đợi Cố Từ ra lệnh, chỉ vừa chạm vào, Sở Phong Dương liền đã lập tức hé miệng, nhẹ nhàng gặm cắn bầu ngực mà bản thân luôn tâm tâm niệm niệm này.
Đầu lưỡi hắn vòng quanh núʍ ѵú, thỉnh thoảng lại dùng răng nanh sắc nhọn khẽ cắn một chút, khiến Cố Từ không khỏi sảng khoái ôm lấy đầu hắn, nâng cao phần ngực trắng nõn, để hắn có thể liếʍ hút một cách thuận tiện hơn.
Mà lúc này, vốn luôn một mực nghe lời, không biết vì cớ gì, Thẩm Dịch Thần đã bỗng nhiên đưa tay ra, bóp lấy mông Cố Từ, ngoan lệ dùng sức đong đưa hạ thân.
Hoa huyệt căng trướng bị cắm đến kêu vang, cũng khiến cho núʍ ѵú trong lúc đong đưa, lại vô tình bị răng nanh của Sở Phong Dương nghiền ép.
Bị kɧoáı ©ảʍ từ ngực và hoa huyệt thay nhau ùa tới làm cho dâʍ đãиɠ kêu rên, Cố Từ cũng không còn tâm tư chú ý đến ngón tay đang luồn vào khe mông bản thân của Thẩm Dịch Thần.
Ngón tay hắn không ngừng mơn trớn bên ngoài hậu huyệt, đầu ngón tay cũng chầm chậm xẹt qua mỗi một nếp gấp nhỏ.
Mãi cho đến khi tiểu huyệt đã vì sự ôn nhu này mà buông lỏng cảnh giác, Thẩm Dịch Thần mới bất ngờ xâm nhập, đâm ngón giữa vào bên trong hậu huyệt.
Tràng đạo trong nháy mắt bao trùm lấy dị vật. Nhưng ngón tay vẫn không chút cố kỵ, vừa đi vừa về tìm tòi trong nhục huyệt ấm áp, cuối cùng cũng phát hiện điểm mẫn cảm hơi nhô ra kia.
Đầu ngón tay nhanh chóng ma sát, đâm vào trên tuyến tiền liệt mẫn cảm, khiến hậu huyệt không khống chế được mà chậm rãi rỉ ra dâʍ ɖị©ɧ.
Sau khi đạt đến mục đích của mình, lúc này, Thẩm Dịch Thần cũng đã thừa cơ, trực tiếp cắm ba ngón tay vào trong miệng hậu huyệt, cùng nhau đè nén điểm mẫn cảm, vừa nhấn vừa xoa, khiến tính khí nhỏ nhắn của Cố Từ lại nhả dương tinh ra một lần nữa.
Cho đến khi cảm nhận được hậu huyệt đã bị ngón tay nới lỏng, Thẩm Dịch Thần mới rút côn ŧᏂịŧ to lớn đang vùi trong hoa huyệt ra, không chút do dự, trực tiếp đâm vào bên trong hậu huyệt chưa từng khai phá kia.
"A... Thả ra..." Vốn còn hài lòng trước sự phục vụ của Thẩm Dịch Thần, Cố Từ rất nhanh liền bị cảm giác xé rách từ dưới hậu huyệt truyền đến hù dọa, hoảng loạn muốn đẩy hắn ra.
Nào ngờ được, vốn còn đang ngoan ngoãn gặm cắn tiểu đậu đỏ, Sở Phong Dương lúc này cũng đã không chút báo trước, phóng thích côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt thép của mình, trực tiếp đâm vào trong tao huyệt của cậu.
Mắt thấy Thẩm Dịch Thần cau mày, muốn ra tay với mình, một bên hưởng thụ cảm giác dương căn được cắn hút, một bên, Sở Phong Dương cũng đã lạnh lùng nói.
"Chẳng lẽ ngươi muốn để cả hai chúng ta đều không ai chiếm được y à?"
Sắc mặt không khỏi đen lên, Thẩm Dịch Thần chỉ có thể phát tiết bằng cách dùng côn ŧᏂịŧ đâm đến Cố Từ thất thanh gào khóc.
Cố Từ hơi giãy giụa về trước, muốn tránh thoát khỏi sự công kích tàn nhẫn này, lại bị côn ŧᏂịŧ đang lấp đầy hoa huyệt kia chặn lại.
Hơn nữa, cây côn ŧᏂịŧ này, còn không dễ nói chuyện như côn ŧᏂịŧ trong hậu huyệt, mỗi một lần đều mãnh liệt va chạm vào trên điểm mẫn cảm sâu trong cơ thể.
Hai người một trước một sau, bắt đầu ăn ý thao làm, trực tiếp buông cánh tay đang ôm Cố Từ ra, để mặc cho thân thể cậu bị hai cây côn ŧᏂịŧ chống đỡ.
"A a... Muốn đi tiểu, thả ta ra..." Cố Từ bị cảm giác sảng khoái ngập đầu này làm cho suýt chút liền hôn mê, bàng quang rốt cuộc cũng không giữ được nướ© ŧıểυ ở bên trong nữa, trực tiếp liền buông xuôi.
Sở Phong Dương không để ý đến lời cầu xin của Cố Từ, lúc này, hắn chỉ siết chặt lấy núʍ ѵú cậu, cố tình học theo, trực tiếp đem nướ© ŧıểυ bắn vào sâu trong cơ thể cậu.
Sau khi trận hoan ái này kết thúc, Cố Từ cũng đã mở rộng chân, mê man nằm trên đồng cỏ.
Bầu ngực đã bị gặm cắn đến xanh xanh đỏ đỏ, hậu huyệt và hoa huyệt cũng đều bị thao đến không khép lại được, không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ. Bụng cũng bị bắn đến phồng lên, giống như nữ nhân đang mang thai.
"Sau khi cấm môn đóng lại, trên dưới môn phái đều sẽ biết, Cố Từ đã bị yêu thú gϊếŧ chết." Thẩm Dịch Thần si mê nhìn Cố Từ.
"Có cần ta trợ giúp gì không? Chúng ta phải đưa Cố Từ đến nơi nào?" Sở Phong Dương không chút nghi ngờ, trực tiếp đón nhận kế hoạch của Thẩm Dịch Thần.
"Nhân giới." Sau khi nói xong, Thẩm Dịch Thần cũng liền đã cúi người, bế Cố Từ lên, không để ý đến sự giãy dụa của cậu mà biến ra thanh thủy, cẩn thận rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ lưu lại trong cơ thể cậu.