Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư

Chương 1097: Gõ vang cấm linh, có người xâm nhập

“Cái gì? Các ngươi cũng cảm giác được? Ta còn tưởng là ảo giác của ta.”

“Ta cũng cảm giác được.”

“Không tốt, mau, gõ vang cấm linh, có người xâm nhập……”

Bốn người nghi hoặc liếc nhau, sau đó sắc mặt biến đổi, lấy ra cái chuông nhỏ đặc biệt ở bên hông, lập tức lắc lên.

Phong Hề vừa mới bước chân trước qua cửa, không nghĩ tới, sau một giây, một trận tiếng chuông chói tai đã vang lên.

Chờ khi phản ứng lại, toàn bộ Phong gia đều nghe thấy tiếng chuông này, tất cả đều có hành động.

“Có người xâm nhập……”

“Mau, cảnh giác……”

“Mau, mau, đào ba thước đất cũng phải tìm ra người xâm nhập……”

Trong nháy mắt, trận thế mở ra.

Phong Hề dùng Huyễn Tâm Ma Vụ là không muốn nháo ra chuyện gì, an tĩnh về nhà thăm một chút, sau đó sẽ rời đi.

Nhưng nàng không nghĩ tới, bọn họ đã được Huyễn Tâm Ma Vụ bao phủ, mà mấy tên thủ vệ canh cửa vẫn có thể cảm giác được bọn họ tồn tại?

Ở Tây Đại Lục, ngay cả lão nhân kia cũng không phát hiện ra bóng dáng nàng đâu.

Sao lại thế này? Chẳng lẽ trở lại Đông Đại Lục, Huyễn Tâm Ma Vụ của nàng mất đi hiệu lực rồi?

Ngay khi Phong Hề còn có chút kinh ngạc, Phong Hằng và vài vị trưởng lão đang ở nhà chính thương lượng chuyện xây dựng đoàn lính đánh thuê, lại nghe nói có người xâm nhập.

Không nhịn được đi ra nhà chính.

“Sao lại thế này?” Trong khoảng thời gian này, Phong Hằng vẫn không thay đổi gì, dáng vẻ trang nghiêm.

Thị vệ nhanh chóng tiến đến, là nhóm đầu tiên Phong Hề cố ý huấn luyện ra, chuyên môn bảo hộ Phong Hằng.

Giờ phút này, thị vệ tiến lên vô cùng cảnh giác, bảo vệ gia chủ và các trưởng lão vừa từ nhà chính đi ra sau lưng, mới đáp.

“Bẩm gia chủ, có người xâm nhập Phong gia, mục đích vẫn chưa rõ ràng.”

“Cái gì? Có người xâm nhập? Là ai?” Tam trưởng lão ở bên cạnh nghe vậy, nhíu mày.

“Hiện tại vẫn đang điều tra.”

“Gia chủ, ngươi nói, lần trước Tề gia xông tới gây sự, lúc đi còn để lại lời nói tàn nhẫn, có phải là người của Tề gia không?” Nhị trưởng lão cũng mở miệng nói.

Hiện tại vẫn chưa tìm được người, không thể kết luận.

Đồng thời, lúc động tĩnh kia đột nhiên xuất hiện, tại tiểu viện hẻo lánh ngày trước Phong Hề ở, hai thân ảnh một lớn một nhỏ giống như tia chớp chạy đến nhà chính.

“Ngài không có việc gì chứ?” Một đạo lưu quang lóe lên, sau đó một giọng nói mềm mại quyến rũ truyền đến tai Phong Hằng.

Nghe tiếng, Phong Hằng và vài vị trưởng lão liền nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Lúc nhìn thấy hai thân ảnh kia xuất hiện, không khỏi sửng sốt.

Phong Hằng thấy vậy, rất nhanh đã phản ứng lại, gật đầu: “Không sao, phiền toái các ngươi rồi!”

Đây không phải là Tiểu Hồ và Tiểu Bạch thì có thể là ai?

Tiểu Bạch vốn có bộ lông xù đáng yêu, trong khoảng thời gian này đã biến thành một nữ hài khoảng năm sáu tuổi.

Còn dáng vẻ của Tiểu Hồ vẫn phong tình vạn chủng như cũ, cả người lộ ra dáng vẻ hồ ly tinh.

Ở Phong gia, không ai không biết đến hai mẹ con này, sau khi Phong Hề rời đi, nếu không có việc gì Tiểu Hồ và Tiểu Bạch chỉ ngốc tại hậu viện hẻo lánh kia.

Rất ít nhìn người nhìn thấy các nàng, dần dà, bọn họ trở nên vô cùng thần bí.

Nhưng một khi Phong Hằng hoặc Phong gia xảy ra chuyện gì, tuyệt đối có thể nhìn thấy các nàng xuất hiện.

Những người đến gây chuyện, dường như đều phải dùng máu tươi trả giá..