Ôn Noãn nói không ra lời, còn bé Hàn Y Y này lại biên soạn lên những lời nói nhảm. Đúng là hết chuyện này đến chuyện khác, kỹ thuật diễn xuất của con bé này mà không đi làm diễn viên thì quả thật đáng tiếc.
"Xe của em làm sao vậy?” Cố Triển Hành hỏi Ôn Noãn.
Hàn Y Y lập tức thay cô đáp lại: "Đột nhiên không khởi động được.”
"Để tôi giúp các em nhìn xem.” Cố Triển Hành nói.
Ôn Noãn nhìn về phía Hàn Y Y, ánh mắt sắc bén, lời nói dối sắp không che giấu được nữa đi? Xem em làm thế nào ứng phó.
Hàn Y Y lại không chút hoang mang đáp: "Xe đã được kéo đi sửa rồi!"
Ôn Noãn đỡ trán, cô thực sự đánh giá thấp năng lực lấp liếʍ* của Hàn Y Y.
*Năng lực che lấp những lời nói dối đã bị lộ.
Hàn Y Y tiếp tục nói: "Giáo sư Cố, bọn em có thể ngồi xe của anh về thành phố được không? Ở sân bay rất khó bắt xe, còn phải xếp hàng rất lâu. Chị họ em không tiện đến chỗ đông người, chị ấy không muốn bị fan nhận ra.
Không đợi Cố Triển Hành trả lời, ở một bên Cố Triển Dương nghi ngờ hỏi, “Chẳng lẽ chị họ cô là minh tinh sao?”
Hàn Y Y vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu.
Ôn Noãn lập tức cảm thấy một đạo sét đánh giữa trời quang, hôm nay cô ăn mặc thành như vậy, có quỷ mới nhận ra cô. Vốn dĩ muốn thừa dịp Cố Triển Hành không nhận ra cô mà nhanh chóng rời đi. Ai mà ngờ, Hàn Y Y thế nhưng cái hay không nói lại nói cái dở.
“Tôi có chút tò mò đó là vị minh tinh nào?” Cố Triển Dương lại hỏi.
Hắn cũng không tin tưởng lời nói của Hàn Y Y. Theo hiểu biết của hắn về Cố Triển Hành, căn bản anh ấy chưa bao giờ dạy học sinh nào là minh tinh. Người trước mặt hắn có thể chỉ là một người nổi tiếng trên mạng. Hắn không thể chịu được khi nhìn thấy những người đó cậy mình có chút tiếng tăm liền tự cho mình là người nổi tiếng. Ỷ vào sự nổi tiếng của bản thân, liền cho rằng mình là minh tinh còn muốn hưởng thụ đãi ngộ của minh tinh khi đi ra ngoài.
Không cho Hàn Y Y có cơ hội nói chuyện, Ôn Noãn lập tức đáp: “Đừng nghe con bé nói nhảm, tôi không phải là minh tinh gì cả, không làm phiền các anh, hai chúng tôi tự bắt taxi trở về.”
Cố Triển Dương gật đầu, xem ra ấn tượng của hắn về cái người nổi tiếng trên mạng này sắp thay đổi, cô ấy vẫn còn khá tự mình biết mình.
Ôn Noãn nhìn về phía Hàn Y Y, cảnh cáo nói: “Còn không mau đi!”
Hàn Y Y một bộ lời lẽ chính đáng nói: "Ôn Noãn! Chị thực sự không nghĩ rằng đó là một vấn đề lớn! Hiện tại đang là cao điểm của mùa du lịch Lễ hội mùa xuân, tai vách mạch rừng*. Nếu chị bị fan nhận ra, một đống người muốn vây quanh chị xin chữ ký và chụp ảnh chung. Vô tình gây tắc nghẽn, vạn nhất lại xảy ra tai nạn giẫm đạp nữa, chị sẽ lại lên hot search đấy!"
*Ý là nói chuyện với nhau ở nơi đông người dễ bị người biết.
Ôn Noãn oán hận nghiến răng, nếu con bé này không gọi tên của cô, có lẽ cô có thể lừa gạt qua ải và chạy đi, nhưng bây giờ đã quá muộn.
“Cô là Ôn Noãn?” Cố Triển Dương không khỏi có chút ngoài ý muốn, vừa rồi nghe cô nói chuyện thanh âm xác thật rất giống với Ôn Noãn nhưng hắn trước sau không hề nghĩ tới người này chính là Ôn Noãn. Bởi vì Ôn Noãn sinh viên khoa Toán của Đại học Trung Ương. Lúc trước vì tò mò Cố Triển Dương có hỏi qua Cố Triển Hành rằng Ôn Noãn có phải học sinh của anh ấy không, lúc đó Cố Triển Hành đã phủ nhận.
Hàn Y Y híp mắt cười, “Đúng rồi! Đúng rồi! Chị họ em là Ôn Noãn!”
Hàn Y Y nắm chắc phần thắng, đã từng trong một lần phát sóng trực tiếp. Đồng đội của DL đã từng tung tin về một quả dưa lớn, "Triển Dương thích Ôn Noãn" lúc ấy Hàn Y Y còn bởi vì những lời này mà ghen tị một thời gian.
"Cô thật sự là Ôn Noãn?” Cố Triển Dương vẫn không tin lắm.
Ôn Noãn biết không thể giấu nổi nữa, bèn tháo kính râm xuống: “Thật xin lỗi, tôi không muốn làm phiền các anh, là em họ của tôi sốt ruột về nhà, nên......”
Chuyện tới hiện giờ, cho dù là nói dối thì Ôn Noãn cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì, sự thật sẽ chỉ khiến danh tiếng vốn đã bấp bênh của cô trước mặt Cố Triển Hành càng thêm trầm trọng.
“Không sao, ai cũng có thời điểm gặp phải phiền toái, chỉ là tiện tay thôi!” Cố Triển Dương nhận ra Ôn Noãn, thái độ sau đó thay đổi 180°, sau đó quay sang nói với Cố Triển Hành, “Anh, chúng ta đưa bọn họ một chuyến đi!”
Không đợi Cố Triển Hành đồng ý, Hàn Y Y liền không kịp chờ đợi nói: "Vậy cảm ơn các anh!"
Hàn Y Y nói xong liền xoay người đi tìm xe hành lý.
Ôn Noãn đứng tại chỗ, hơi cúi đầu, khóe mắt có thể cảm nhận được ánh mắt của Cố Triển Hành đang nhìn mình, không biết vì sao mỗi lần gặp được Cố Triển Hành, cô luôn rơi vào tình cảnh một thân chật vật.
Cố Triển Dương giúp Hàn Y Y đặt hành lý vào cốp xe, Hàn Y Y một bên mắt đầy hoa đào, một bên nói lời cảm ơn, khóe miệng xinh đẹp cũng sắp đông cứng lại vì cười.
Ôn Noãn đứng ở một bên hệt như khúc gỗ, không thể tiêu hóa nổi tất cả những điều này.
Sau khi cất hành lý xong, mọi người chuẩn bị lên xe, Ôn Noãn tự nhiên đi đến vị trí hàng ghế sau, định cùng Hàn Y Y ngồi ở hàng ghế sau.
Cố Triển Dương đi đến vị trí phụ lái, Hàn Y Y đột nhiên nói: "Chị họ em bị say xe, có thể cho chị ấy ngồi ghế trước được không?"
Say xe? Ôn Noãn vẻ mặt không thể tin được nhìn về phía Hàn Y Y, con bé này rõ ràng là vì muốn ngồi cùng Cố Triển Dương mà không từ thủ đoạn, lại có thể bịa đặt như vậy!
Cố Triển Dương vừa mới mở cửa phụ lái, nghe Hàn Y Y nói như vậy, liền nói với Ôn Noãn: "Vậy cô ngồi ở phía trước đi!"
Ôn Noãn tức giận đến cực điểm, Hàn Y Y lại thúc giục: “Chị, mau lên xe đi!”
Ôn Noãn liếc cô ấy một cái, "Em thật đúng là quan tâm chị!"
Hàn Y Y vẻ mặt đáng yêu, "Chị họ đối với em luôn là tốt nhất, em đương nhiên phải quan tâm chị rồi!”
Tiết mục chị em tình thâm của Hàn Y Y đúng là tự nhiên không có chút dấu hiệu của diễn xuất. Hiện tại, Ôn Noãn không thể nổi giận với cô ấy, chỉ có thể kiềm chế cảm xúc ngồi vào vị trí ghế phụ.
Cố Triển Hành lái xe đi, đây hẳn là lần Ôn Noãn ở gần Cố Triển Hành nhất. Ôn Noãn đã bị anh ta hành hạ có bóng ma tâm lý, cô cảm thấy người đàn ông này tự nhiên mang một luồng khí tràng mạnh mẽ. Tiếp xúc càng gần, cô càng cảm thấy hít thở không thông, hiện tại cô đã cảm thấy đại não bị thiếu oxy.
Bọn họ không biết rõ về nhau, lên xe từng người đều trầm mặc, nhưng Hàn Y Y là ai? Một chuyên gia xã hội quanh năm hoạt động trong các bữa tiệc khác nhau! Trong từ điển của cô ấy không có từ "trầm mặc".
“Triển Dương, thật ra vừa rồi chúng ta có gặp nhau trên máy bay, anh có ấn tượng gì không?” Hàn Y Y ngượng ngùng hỏi.
Cố Triển Dương gật đầu, chỉ có một vài hành khách hạng nhất, và Hàn Y Y là cô gái duy nhất, mái tóc hồng như hoa anh đào của cô ấy càng thêm chói mắt, làm người ta khó mà không chú ý.
Người cô thực sự thích thế nhưng chú ý đến cô, Hàn Y Y phấn chấn, cô tiếp tục nói: “Triển Dương, thực ra em là fan của anh, mỗi một trận đấu của anh em đều đi xem!”
Cố Triển Dương lễ phép gật đầu, "Cảm ơn."
“Hôm qua em đã tham dự trận đấu giữa DL và AU. Mặc dù kết quả của trận chung kết có hơi đáng tiếc nhưng em biết các anh đã cố gắng hết sức."
Tiếp đó, Hàn Y Y thao thao bất tuyệt bàn lại trận đấu giữa DL và AU đêm qua.
Ôn Noãn nghe mà cảm thấy nhức đầu, Hàn Y Y đang phân tích về trận đấu trước mặt Triển Dương, đây không phải là bày trò trước mặt Quan Công sao? Ôn Noãn cảm thấy nếu mình là Triển Dương, nhất định sẽ làm Hàn Y Y lập tức câm miệng, nhưng không ngờ, Triển Dương lại phong độ như vậy, hoàn toàn không có ý cắt ngang.
Nhưng Ôn Noãn không thể nhịn được nữa, cô không thể để Hàn Y Y tiếp tục quấy rầy người khác nên nhắc nhở: "Y Y, em yên lặng một chút."