Giáo Sư Cố, Ảnh Hậu Lộ Tử Dã Nhà Ngài

Chương 9: Có một loại sợ hãi gọi là âm hồn không tan

“Thật sự! Thật sự! Em thề! Làm sao em có thể là một fan cuồng được?”

Hôm nay ở trên máy bay, dù ở khoảng cách gần như vậy, em cũng không có quấy rầy anh ấy. Em đã cố gắng kìm lại ý muốn chào hỏi anh ấy. Có thể ở bên cạnh và lặng lẽ nhìn anh ấy, em đã rất mãn nguyện rồi. Hôm nay có thể cùng anh ấy bay một chuyến bay, chỉ có thể chứng tỏ rằng hai bọn em thực sự có duyên, đến ông trời cũng cảm thấy bọn em là một đôi trời sinh, cho nên nhất định phải tạo cơ hội cho bọn em tình cờ gặp nhau!"

Bộ dạng si mê của Hàn Y Y khiến Ôn Noãn lắc đầu.

Đột nhiên, trong mắt Hàn Y Y chợt lóe lên một tia sáng, "Người đội mũ ngư dân màu đen, là Triển Dương đi ra!"

Ôn Noãn quay đầu nhìn lại, từ xa cô nhìn thấy một chàng trai cao gầy, dù hạ vành mũ xuống nhưng Ôn Noãn vẫn nhận ra Triển Dương với nửa khuôn mặt thanh tú và hoàn mỹ. Nhìn ra được cậu ta cũng rất trầm mặc, luôn cúi thấp đầu xuống, rõ ràng là không muốn thu hút quá nhiều sự chú ý.

Một lúc sau, Triển Dương đi ngang qua họ.

Hàn Y Y lập tức nhỏ giọng nói, “Đi đi đi! Chúng ta theo sau!"

Ôn Noãn bị Hàn Y Y thúc giục, ba người một trước một sau cùng đi về phía bãi đậu xe.

Lén lút đi theo đến tận hầm để xe, Ôn Noãn nhịn không được nói: "Nhìn đủ chưa? Có thể về nhà được chưa?"

“Suỵt.” Hàn Y Y làm dấu im lặng, hạ giọng nói: “Để em nhìn anh ấy thêm một chút.”

Triển Dương đi về phía chiếc SUV Mercedes-Benz màu trắng. Lúc này một người đàn ông bước xuống khỏi ghế lái cùng Triển Dương chào hỏi, nhìn dáng vẻ dường như là người đến đây để đón cậu ta.

Nhìn thấy một màn như vậy, Ôn Noãn trợn tròn mắt, cô kinh ngạc đến ngây người tại chỗ. Tại sao lại là anh ta, vì cái gì ở chỗ này cũng gặp được người đàn ông này?

“Trời ơi!” Ôn Noãn không khỏi kinh ngạc cảm thán.

Cố Triển Hành! Cố Triển Hành! Hắn đúng là âm hồn không tan!

Thấy Ôn Noãn có biểu hiện không đúng, Hàn Y Y hỏi: “Chị làm sao vậy?”

“Đi đi đi! Đi mau! Mau rời khỏi đây!" Ôn Noãn kéo Hàn Y Y định bỏ chạy.

Hàn Y Y cảm thấy khó hiểu, "Chị sao vậy?"

Vẻ mặt Ôn Noãn hoảng loạn: “Em có biết người đến đón cậu ta là ai không?”

Hàn Y Y lắc đầu.

“Cố Triển Hành.” Ôn Noãn cắn răng nói.

“Là vị giáo sư không hợp bát tự với chị sao?” Hàn Y Y cũng thực kinh ngạc, ân oán oán hận giữa Ôn Noãn và Cố Triển Hành cô đều biết.

Ôn Noãn gật đầu, "Đi mau! Đi mau! Chị không muốn gặp anh ta!"

Hàn Y Y giữ chặt lấy cô, "Chị không làm gì sai, chạy cái gì?"

“Dù sao chị cũng không muốn gặp anh ta!"

Hàn Y Y vẻ mặt không sao cả, "Chị làm sao nhát gan như vậy? Không phải chỉ là bị vạch trần trong bữa tối thôi sao? Cũng không phải chuyện gì to tát!"

Nếu đổi là lúc trước Hàn Y Y nói cô nhát gan, Ôn Noãn nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nhưng trong chuyện này, Ôn Noãn cảm thấy cô ấy nói đúng.

Ôn Noãn cố nén lửa giận, "Em lợi hại, em có thể giúp chị đối phó với anh ta, để anh ta đừng làm khó dễ chị, để chị thuận lợi tốt nghiệp được không?"

Hàn Y Y im lặng, Ôn Noãn tự nhiên biết cô không làm được, cười ngạnh nói: "Còn không đi mau?"

Đối mặt với sự cường thế của Ôn Noãn, Hàn Y Y bình tĩnh chớp chớp mắt, “Sao chị biết em không thể?”

Dứt lời, Hàn Y Y lôi kéo Ôn Noãn đi ngược trở về.

Ôn Noãn không rõ nguyên đó, “Em muốn làm gì?”

Hàn Y Y nghiêm trang nói: “Giúp chị thu phục tên giáo sư kia!”

“Này này này!” Noãn Noãn liều mạng vùng vẫy.

Nhưng mà, Hàn Y Y từ nhỏ đã luyện tập Taekwondo và cô ấy vẫn là đai đen cấp ba. Vốn dĩ đã có võ công trong người, hiện giờ lại dùng lực. Ôn Noãn căn bản không tránh thoát khỏi tay cô ấy, chỉ có thể chấp nhận bị cô ấy kéo về phía trước.

Nhìn khoảng cách càng ngày càng gần, vừa chạm phải ánh mắt của Cố Triển Hành, Ôn Noãn cả người đều không tốt, đầu óc trống rỗng.

“Xin chào, giáo sư Cố!" Hàn Y Y nghịch ngợm chào hỏi.

“Xin chào!” Cố Triển Hành gật đầu đáp lại.

“Giáo sư Cố! Đây là chị họ của em!" Hàn Y Y giới thiệu nói.

Đột nhiên bị gọi tên, Ôn Noãn cảm giác như bị điện giật, toàn thân rùng mình.

Cố Triển Hành nhìn về phía người bên cạnh Hàn Y Y, Ôn Noãn ăn mặc cải trang, bịt kín bởi kính râm và khẩu trang, hắn không nhìn rõ mặt cô.

“Chị họ em là học sinh của ngài." Hàn Y Y bổ sung nói.

Cố Triển Hành không di chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm Ôn Noãn.

Ánh mắt của người đàn ông thực bình đạm, nhưng mặc dù cách một tầng kính râm Ôn Noãn cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta, rõ ràng là cô không làm gì sai, nhưng trái tim cô không hiểu sao lạo đập lợi hại. Cô gắt gao nắm chặt tay thành quyền, trong lòng âm thầm thề, chờ sau khi trở về, cô nhất định phải lột da Hàn Y Y!

Bầu không khí im lặng trong chốc lát, Hàn Y Y chạm vào cánh tay Ôn Noãn, ra hiệu cho cô chào hỏi, thấy Ôn Noãn vẫn không nhúc nhích, cô nhẹ giọng nhắc nhở: "Nói chuyện đi!”

Trong lòng Ôn Noãn tức giận, nhưng chuyện đã đến nước này, cô chỉ có thể căng da đầu nói nhỏ: "Xin chào, giáo sư Cố."

Triển Dương hơi hơi nhướng mày, giọng nói này tựa hồ có chút quen thuộc, nghe thế nhưng có vài phần giống giọng nói của nữa minh tinh Ôn Noãn.

Thân là minh tinh tuyển tú, Triển Dương thường xuyên bị fan nhận ra ở nơi công cộng, nhưng lúc này, hiển nhiên hai cô gái này không phải vì anh mà tới, vì thế lập tức trêu chọc nói: "Anh à, anh thật là đào hoa khắp thiên hạ, còn có thể gặp sinh viên tại sân bay!"

Một tiếng “Anh", Ôn Noãn và Hàn Y Y đều thực ngoài ý muốn.

Chẳng lẽ Triển Dương cũng họ Cố? Ôn Noãn vẫn luôn cho rằng Triển Dương họ Triển, Hàn Y Y vẫn luôn gọi anh ta là Triển Dương. Hơn nữa ID Weibo của anh ta cũng là “DL Triển Dương”. Hai ngưòi kia thế nhưng là anh em, Triển Hành, Triển Dương, này thật đúng như là tên của hai anh em.

“Hai người là anh em?" Hàn Y Y khó có thể tin.

"Có phải hay không một chút đều không giống?” Cố Triển Dương tùy ý hỏi.

Hàn Y Y gật đầu, thông qua miêu tả của Ôn Noãn, hình tượng phúc hắc đại ma đầu của Cố Triển Hành đã ăn sâu vào tâm trí của Hàn Y Y. Mà trong trái tim của Hàn Y Y, Triển Dương chính là một chàng trai tỏa nắng, dù thế nào cô cũng không thể tin hai người này thế nhưng là anh em.

Ôn Noãn một lòng chỉ nghĩ rời khỏi đây, cô phải ngăn Hàn Y Y nói nhảm, sau đó kéo tay Hàn Y Y, “Đi thôi, đừng ở đây làm lãng phí thời gian của người khác.”

Thuộc tính Ngưu của Hàn Y Y bùng nổ, cô không chịu dễ dàng rời đi, cô lập tức nói: “Khi nãy em kích động quá, quên nói chính sự!"

Ôn Noãn hung hăng trừng mắt nhìn cô ấy, Hàn Y Y là một kẻ chuyên gây rối, trừ bỏ một bụng ý nghĩ xấu, chỉ biết gây thêm phiền toái cho cô, thì có thể có chính sự gì!

"Hàn! Y! Y!” Ôn Noãn gằn từng chữ gọi tên cô ấy, “Mau cùng chị về nhà!”

Đối mặt với tối hậu thư của Ôn Noãn, Hàn Y Y cũng không cho là đúng, cô tiếp tục nói với Cố Triển Hành: “Giáo sư Cố, xe của chị họ em bị hỏng rồi.”

Ôn Noãn trợn mắt há hốc mồm, Hàn Y Y đang nói bậy cái gì đó? Xe của cô vẫn tốt đậu ở nơi đó, còn bé này lại đang làm chuyện xấu gì?

“Hàn Y Y!"

Không đợi Ôn Noãn nói xong, Hàn Y Y lập tức cướp lời nói: “Em biết chị không muốn làm phiền giáo sư Cố, nhưng bây giờ xe hỏng rồi, chúng ta cũng không có cách nào trở về?”