Đa phần người chơi không ra ngoài thám hiểm cũng nghe ngóng được chút chuyện, cảm thấy may mắn và cực kỳ sợ hãi, bởi vì sau khi hoàn thành nhiệm vụ cá nhân thì lại cập nhật nhiệm vụ mới, phần lớn đều cần ra ngoài vào buổi tối.
"Người canh giữ quỷ quái ở lầu một là ai thế? Tôi hoàn toàn không biết gì cả."
"Anh còn ổn đó, chứ tôi là người canh giữ lầu ba, hôm qua có ai đi lên lầu ba không? Tôi cần manh mối về nó á.”
"Chắc chắn ngày thứ hai còn khó qua hơn ngày đầu tiên, tự cầu phúc đi."
Phí Xu càng nghe càng thấy rối rắm, mọi người đều đang thu thập manh mối, manh mối chỉ ở trong tầm mắt được một phút, thế mà cậu lại còn phải đi trộm ga giường của chủ của quỷ.
Khó quá đi, nghe như là kẻ biếи ŧɦái.
Chắc là chủ của quỷ cũng không ngủ nhỉ, không thì chẳng lẽ cậu còn phải trộm ga giường người khác đã từng ngủ ư?
Giờ lên lớp phải đi xuống chạy bộ khi Phí Xu xuống dưới thì vừa hay gặp được Lý Trạch trầm ổn lạnh lùng.
Cậu không buông tha bất kỳ một người nào có khả năng biết được chuyện này.
“Chủ của quỷ?” Tròng mắt che đi cảm xúc nơi đáy mắt của Lý Trạch: “Trước mắt tôi cũng không có nhiều manh mối lắm.”
Phí Xu cũng không quá bất ngờ: "Vậy được rồi, nhiệm vụ cá nhân của anh có cần tôi hỗ trợ không, chắc là anh đã làm xong rồi nhỉ.” Loại đại thần như Lý Trạch, vừa nhìn đã biết không có chứng lề mề, chắc chắn đã chọn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ cá nhân để đi thăm dò nhiệm vụ phụ cầm nhiều phần thưởng hơn nữa.
Lý Trạch mỉm cười chấp nhận, Hồ Nguyệt ở đằng sau đi tới nhìn hai người đang sóng vai đi cạnh nhau: "Phải đi xuống rồi, đừng có đến muộn.”
Lúc này Phí Xu mới vội vàng chạy xuống dưới.
Hồ Nguyệt chạy theo ở phía sau ngẩng đầu liếc với Lý Trạch một cái rồi hơi mất kiên nhẫn dời mắt đi.
Lý Trạch cũng không có thể hiện bất kỳ tình cảm gì đặc biệt với người chơi vừa có thực lực mạnh vừa xinh đẹp như Hồ Nguyệt này.
Phí Xu chạy bình bịch xuống rồi bị ủy viên thể dục trên sân tập ngăn lại: “Em tụt huyết áp thì đừng chạy, nếu em muốn thì cứ đứng ở một bên quan sát, chán thì có thể tùy tiện đi dạo chơi trong trường hoặc là ra quầy bán quà vặt mua chút đồ ăn.”
Phí Xu rất ngạc nhiên: "Được ạ?"
Ủy viên thể dục ho một tiếng rồi tránh đi ánh mắt của cậu: "Điều này rất bình thường, lớp học cũng có vài bạn học thường xuyên nghỉ phép."
Cũng đã nói tới mức đó rồi thì đương nhiên Phí Xu sẽ chọn đi dạo xung quanh xem có manh mối gì không.
Khi cậu trở về từ quảng trường nhỏ của trường học thì phát hiện trên quảng trường nhỏ có một bức tường tuyên dương, Phí Xu tập trung quan sát lớp học của người chơi nhưng cũng không phát hiện thành tích của lớp mười một của bọn cậu mà chỉ nhìn thấy lớp mười năm ngoái.
Ảnh của mười người có thành tích đứng đầu lớp được dán ở trên tường, phía dưới viết tên của bọn họ.
Phí Xu liếc một cái đã nhìn thấy hạng nhất, ngoài thành tích xuất sắc ra thì ảnh của người này cực kỳ đẹp với đôi mắt như sao mờ trong đêm đông, lông mày dài nhỏ, ngũ quan tinh xảo, giữa mày có chút ưu sầu và căng thẳng, rất gượng gạo như là một người không quá quen với ống kính.
Trông rất đẹp nhưng cậu học sinh này chắc chắn không thể khiến người ta nhận nhầm giới tính.
Rất kỳ quái, vẻ ngoài như này, thành tích còn tốt đến thế thì chắc chắn là nhân vật nổi tiếng trong lớp nhưng Phí Xu ở lớp này cả một ngày mà cũng không phát hiện được người nào như thế.
Là do thôi học bất ngờ? Hay là nhảy lớp hoặc đã xảy ra chuyện gì ư?
Phí Xu nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy khá quen, nhưng trí nhớ trong đầu không đủ nên không thể nghĩ ra được rốt cuộc đã từng gặp được ở nơi nào.
Tên dưới tấm hình này bị người ta cố ý dùng dao rạch đến mức loạn hết cả lên, trên tấm ảnh còn bị tạt nước mực, cho dù đã được chùi sạch sẽ thì vẫn để lại vết mơ hồ không rõ, một bên của tường tuyên dương còn có một biển hiệu dựng thẳng: [Cấm hủy hoại của công].