Sau Khi Vạn Nhân Mê Yếu Ớt Xuyên Vào Các Thế Giới Vô Hạn Lưu Bị Bắt

Quyển 3 - Chương 4: Quái vật xúc tua biển sâu

Vân Trì không muốn nhận được lời khen như vậy. Cậu nằm gục trên giường, người đẫm mồ hôi.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn ŧᏂịŧ đã bắn cạn của cậu lại cương cứng, cọ vào ga giường bên dưới tạo ra kɧoáı ©ảʍ, Vân Trì thậm chí còn mệt đến mức không muốn di chuyển eo.

Nhịp thở của cậu nhẹ hơn rất nhiều, mỗi lần hít thở đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới hai lỗ nhỏ.

"Tiểu Trì giỏi lắm, nghỉ ngơi chút, ngủ đi." Hạ Úc ôm cậu vào lòng, kéo chăn đắp lên hai người, tay vỗ nhẹ vào lưng cậu vài cái.

Vân Trì đã thấy buồn ngủ từ lâu, nhanh chóng thϊếp đi trong hành động vuốt ve của Hạ Úc, cứ thế ngủ trong tình trạng có hai thứ to lớn nhét trong cơ thể.



Vân Trì bị kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới đánh thức.

Dươиɠ ѵậŧ giả trong cúc huyệt chuyển động điên cuồng, quả cầu nhỏ trong tử ©υиɠ cũng rung theo, chăm sóc điểm nhạy cảm bên trong lỗ từ mọi phía, khiến nước da^ʍ không ngừng tuôn ra. Cũng bởi vì cả hai lỗ đều bị lấp đầy, nước da^ʍ không chảy được ra ngoài, chỉ có thể bị chặn lại trong bụng.

"A… Sao lại di chuyển…" Vân Trì lay cánh tay của Hạ Úc, cầu xin: "Dừng nó lại đi…"

Hạ Úc an ủi: "Cần phải mát xa để thuốc thấm vào."

Đương nhiên Vân Trì không tin lời bịa đặt của hắn, cậu chắc chắn rằng đây là cái cớ để hắn bắt nạt mình.

Cậu giơ tay sờ xuống dưới, tay bị nước da^ʍ làm ướt nhưng vẫn không thể tìm thấy công tắc, không thể khống chế dươиɠ ѵậŧ giả trong cúc huyệt. Vân Trì nắm lấy dươиɠ ѵậŧ giả, khẽ rút ra ngoài, qυყ đầυ cọ xát ở miệng kết tràng, cảm giác đau xót khiến Vân Trì không thể tiếp tục nữa, dươиɠ ѵậŧ giả lại bị nuốt vào sâu hơn.

Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến côn ŧᏂịŧ của Vân Trì bắn ra, qυყ đầυ của dươиɠ ѵậŧ giả thúc mạnh, gần như đã đâm xuyên tử ©υиɠ, quả cầu nhỏ trong tử ©υиɠ bị ảnh hưởng mà rung lên.

Hai bộ phận sâu nhất đều bị chơi đùa như vậy, Vân Trì không chịu được kɧoáı ©ảʍ này, cậu bám chặt vào cánh tay Hạ Úc, côn ŧᏂịŧ nhỏ run rẩy xuất tinh, bàng quang đau xót, niệu đạo cũng ngứa râm ran, lỗ tiểu sưng to rồi tè ra.

Toàn thân Vân Trì run rẩy, cơ thể căng cứng, kɧoáı ©ảʍ không thể từ chối khiến cậu như đắm mình trong nước, phải mở to miệng thở hổn hển.

Lúc này Hạ Úc mới hài lòng mà tắt công tắc của dươиɠ ѵậŧ giả trong cúc huyệt.

Vân Trì vẫn đang mơ màng sau khi lêи đỉиɦ, sau khi dươиɠ ѵậŧ giả tắt còn cảm thấy hơi không thỏa mãn, cúc huyệt co bóp, lại sợ hãi mà thả lỏng ra.

"Anh!" Vân Trì đẩy Hạ Úc một cái, nghiến răng nắm lấy đoạn dươиɠ ѵậŧ giả thừa ra, dùng sức kéo ra ngoài.

Đau xót và kɧoáı ©ảʍ từ vách thịt khiến Vân Trì lại run rẩy lêи đỉиɦ thêm lần nữa, cúc huyệt không thể khép lại, để lộ cái lỗ có kích cỡ như ngón tay cái, đóng mở theo nhịp thở của Vân Trì.

Thuốc mỡ đã tan hết từ lâu, chầm chậm chảy ra ngoài cửa huyệt. Vân Trì cảm giác lỗ nhỏ hơi ngứa, vô thức bóp lại.

Cậu đỡ bụng nghỉ một lát, lỗ thịt đỏ hồng từ từ khép lại dưới tầm mắt của Hạ Úc, vừa mềm mại vừa hấp dẫn.

Tay Vân Trì mò đến đoạn gậy bên ngoài, cây gậy chỉ thừa lại một đoạn ngắn, nước da^ʍ thấm đẫm khiến nó vô cùng trơn trượt. Không còn dươиɠ ѵậŧ giả rung trong cúc huyệt nữa, thứ to lớn trong hoa huyệt không bị ảnh hưởng, tạm thời Vân Trì vẫn chịu được.

Ngón tay dùng lực nắm lấy cây gậy, cố gắng kéo ra ngoài, quả cầu nhỏ chèn trong tử ©υиɠ khiến cây gậy được mυ'ŧ chặt bên trong. Vân Trì khẽ lay, quả cầu cọ vào cổ tử ©υиɠ khiến nó mở ra, lại vì kích cỡ của nó quá to, không thể dễ dàng kéo ra được, tử ©υиɠ nhỏ lay chuyển.

Vân Trì sợ đến mức không dám dùng lực kéo nữa.

"Giúp tôi… Quả cầu…" Vân Trì vẫn nhớ đây là thứ mà Hạ Úc tạo ra, cậu kéo tay Hạ Úc cầu xin.

Nếu quả cầu trong tử ©υиɠ không nhỏ đi thì cậu không thể lôi ra được.

"Để tôi thử." Hạ Úc đáp.

Ngón tay của hắn hơi lạnh, khi chạm vào cửa huyệt bị kéo căng, vách thịt bên trong run rẩy.

Ngón tay nắm lấy gậy gỗ, kéo ra ngoài vài cái, Vân Trì lập tức vừa kêu vừa ôm bụng, nhiều nước da^ʍ chảy ra từ kẽ hở hơn, làm ướt tay Hạ Úc.