Sau Khi Vạn Nhân Mê Yếu Ớt Xuyên Vào Các Thế Giới Vô Hạn Lưu Bị Bắt

Quyển 3 - Chương 3: Quái vật xúc tua biển sâu

Bụng dưới của cậu phồng lên, quả cầu trong tử ©υиɠ phình to ra, có thể nhìn thấy hình dạng của quả cầu trong tử ©υиɠ qua da bụng, Vân Trì thậm chí còn cảm thấy cơ quan nhỏ kia bị chơi nát rồi.

Hoa huyệt thậm chí còn không thể bóp vào để mυ'ŧ lấy lòng cây gậy đang đâm trong cơ thể, cửa huyệt bị căng đến mức trắng bệch, Vân Trì cảm thấy cây gậy này còn dày hơn cả dươиɠ ѵậŧ của đàn ông.

Tầm mắt cậu vô tình lướt qua giữa hai chân Hạ Úc, dươиɠ ѵậŧ hắn cương cứng kéo căng quần tạo thành một túp lều đáng sợ.

Vân Trì dừng lại nghỉ một lúc mới quen dần với cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong lỗ nhỏ.

Thuốc mỡ bôi quanh gậy đã phát huy tác dụng, tuy âʍ đa͙σ bị căng ra nhưng lượng thuốc mỡ kia có thể len lỏi vào các nếp gấp dễ hơn, quét thuốc vào từng ngóc ngách nhỏ nhất.

Sự thoải mái của thuốc mỡ mát lạnh và kɧoáı ©ảʍ khi hoa huyệt được lấp đầy không ngừng dâng lên, Vân Trì đỡ bụng không dám làm gì, ngay cả việc hít thở cũng ảnh hưởng đến quả cầu trong tử ©υиɠ, cọ xát vào tử ©υиɠ mang đến kɧoáı ©ảʍ.

Chắc bôi thuốc cho hoa huyệt xong rồi nhỉ? Vân Trì giương mắt nhìn Hạ Úc, đợi hắn làm hành động tiếp theo.

"Tiểu Trì ngoan lắm, cậu đã đồng ý rồi, không được chạy."

Vân Trì trừng to mắt nhìn dươиɠ ѵậŧ giả thô to trong tay Hạ Úc, cậu siết chặt ga giường muốn trốn đi.

Hạ Úc nắm lấy chân Vân Trì kéo cậu lại.

"Chạy cái gì? Tiểu Trì vừa đồng ý với tôi là sẽ không trốn mà."

Giọng nói của Vân Trì hơi run rẩy: "To… To quá rồi, không chứa nổi hai cái đâu…"

Chỉ riêng côn ŧᏂịŧ của người đàn ông này đã có thể lấp đầy bên trong Vân Trì, bây giờ trong hoa huyệt còn có thứ to dài thế kia, lại thêm dươиɠ ѵậŧ giả có kích cỡ tương đương với côn ŧᏂịŧ của đàn ông, như vậy thật sự không thể vào được!

Vân Trì chỉ nhìn thôi đã thấy sợ.

"Tiểu Trì có thể mà, cái lỗ dâʍ đãиɠ thế này, sao lại không nuốt được chứ?" Hạ Úc vỗ vào mông Vân Trì, nhìn thấy dấu ngón tay từ từ hằn lên trên mông, dươиɠ ѵậŧ giả trong tay mơn trớn giữa kẽ mông, qυყ đầυ chèn vào kí©ɧ ŧɧí©ɧ nếp gấp, suýt nữa đâm vào.

Vân Trì sợ đến mức cứng đơ người, không dám động đậy.

Hạ Úc đặt cậu nằm trên giường, cậu không thấy vẻ mặt của Hạ Úc, cũng không thấy dươиɠ ѵậŧ giả kia, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà phán đoán bước tiếp theo của hắn.

"Không nhét vào được đâu…" Vân Trì bò lên phía trước, lại bị Hạ Úc cầm chân kéo về.

Trên dươиɠ ѵậŧ giả bôi một lớp thuốc mỡ dày, Hạ Úc dùng thuốc mỡ để nới rộng cửa sau sưng tấy.

Có thuốc mỡ bôi trơn, cúc huyệt sưng đỏ dễ dàng nuốt một ngón tay của hắn vào, bên trong nóng hơn bình thường, vách thịt đã bị cᏂị©Ꮒ sưng hết lên.

Ngón tay chọc vài cái, ấn vào tuyến tiền liệt bên trong, cảm thấy cúc huyệt đã lỏng ra, hắn tiếp tục nhét thêm một ngón nữa.

Đến khi cửa huyệt sưng đỏ nuốt hết ba ngón tay, hoa huyệt cũng từ từ mυ'ŧ lấy thứ to lớn bên trong, một ít nước da^ʍ chảy ra từ nếp gấp, Hạ Úc quẹt lấy bôi xuống cúc huyệt.

Dươиɠ ѵậŧ giả tiến vào dễ chịu hơn Vân Trì tưởng tượng một chút nhưng cúc huyệt vẫn bị cưỡng ép mở ra, điêu khắc tinh xảo trên dươиɠ ѵậŧ giả nghiền vào đường hầm bên trong gợi lên cảm giác đau nhói, Vân Trì vẫn bật khóc.

Đau quá, hoa huyệt đã bị lấp đầy rồi, cúc huyệt còn bị một chiếc dươиɠ ѵậŧ giả đâm vào, thật sự rất khó chịu.

Vân Trì cảm giác như cơ thể mình đã bị mở ra đến một mức độ khó tưởng tượng được, từng ngóc ngách trên người đều mở ra trước Hạ Úc, hai cái miệng nhỏ bên dưới cũng đầu hàng.

Hai cái lỗ mềm mại nhạy cảm, không biết xấu hổ mà nuốt thứ to lớn vào bên trong.

Dươиɠ ѵậŧ giả đã tiến vào rất sâu, Vân Trì cảm giác đã đến cuối rồi nhưng Hạ Úc vẫn tiếp tục đâm sâu hơn, qυყ đầυ ép vào miệng kết tràng, ép miệng kết tràng mở ra rồi đâm mạnh vào trong.

Vách ruột đã bị cᏂị©Ꮒ sưng vừa bị dươиɠ ѵậŧ giả bắt nạt vừa được thuốc mỡ bên trên an ủi, cảm giác mâu thuẫn khiến Vân Trì thở nhẹ hơn.

"Tiểu Trì đúng là có tài năng bẩm sinh." Hạ Úc khen.