Phòng Khám Yêu Quái 18 Cấm

Chương 20: Không Dễ Trêu Chọc

Thẩm Ngật lúc này vẫn còn đau đầu, nghe cô nhắc nhở liền tỉnh táo lại đôi chút.

Anh móc từ trong túi quần ra một viên linh thạch đặt vào tay Nguyễn Hi: “Yêu quái chúng tôi tu luyện cũng giống với con người tu luyện, yêu cầu hấp thụ linh khí. Nhưng Lam tinh đã tiến vào thời đại mạt thế, không còn nhiều linh khí, chúng tôi chỉ có thể chống đỡ tu luyện bằng một ít linh thạch. Bởi vì linh khí cùng linh thạch khan hiếm, một bộ phận yêu quái còn săn gϊếŧ đồng loại để cướp linh thạch luyện tu vi."

Nguyễn Hi thưởng thức linh thạch để hệ thống tiến hành kiểm tra đo lường.

Hệ thống:【Hoàn tất kiểm tra đo lường. Khối linh thạch ẩn chứa năng lượng giống năng lượng của tinh tế có tác dụng như một hệ thống cung cấp năng lượng cho các thiết bị của phòng khám. Hi Hi cố lên, kiếm thêm nhiều điểm hơn nữa! Như vậy chúng ta có thể dùng tinh tế hắc võng để mua linh thạch, sẽ không bại lộ tọa độ của chúng ta trên tinh cầu.】

Không bại lộ vị trí đồng nghĩa với việc đám người kia sẽ không thể tìm thấy cô.

Đây chính là thứ tốt!

Tâm tình Nguyễn Hi không tồi, lại hỏi Thẩm Ngật: “Yêu quái các người làm thế nào để kiếm linh thạch.”

“Tất nhiên là giao dịch.”

Nguyễn Hi sờ cằm: “Cái gì cũng có thể giao dịch được? Nói như vậy, sau này phòng khám của tôi cũng có thể thu linh thạch bằng việc chữa bệnh?”

“Có thể. Nhưng mà cô không có ưu thế.”

“A?”

Nguyễn Hi cảm thấy kỳ quái: “Trang thiết bị của tôi ở đây đều là thiết bị y tế tiên tiến nhất trong thiên hà, tại sao lại không có ưu thế?”

Thẩm Ngật nhàn nhạt nói: “Đây là thế giới con người và yêu quái cùng tồn tại, tất nhiên cũng có yêu quái mở phòng khám. Nhưng yêu quái cùng con người không giống nhau, bọn họ cảnh giác hơn so với cô tưởng tượng nhiều. Phòng khám của cô lai lịch không rõ ràng cũng sẽ không được hoan nghênh.”

Sở dĩ anh tiến vào nơi này là bởi vì không còn con đường nào để trốn tránh yêu xà kia.

Hơn nữa anh đối với thực lực và tu vi của mình vô cùng tự tin, cũng không cảm thấy kẻ hèn nhát như Nguyễn Hi lại còn là một cô gái con người có thể làm gì được mình.

Cho dù anh trúng dược cũng chỉ cần một giây để vặn gãy chiếc cổ nhỏ bé của đối phương.

Lời của anh cũng không phải không có đạo lý.

Nguyễn Hi hỏi hệ thống: 【Ngươi cảm thấy thế nào?】

Hệ thống: 【Hi Hi, thật ra bệnh nhân Thẩm Ngật nói cũng có lý. Rốt cuộc chúng ta là người ngoại lai, muốn dung nhập hoặc chiếm hữu tinh cầu này, trước hết cần biết được tình huống cụ thể bên trong. Những thứ có thể tra được chỉ là tinh cầu này có thể hấp thụ ánh sáng bên ngoài. Còn lại...ví dụ như tinh cầu này rốt cuộc có bao nhiêu công dân tinh tế cấp S, cùng với thực lực của bọn họ, tất cả đều là một ẩn số.】

【Cho nên chúng ta có thể cùng với người bệnh Thẩm Ngật thành lập bước đầu hợp tác, để anh ta làm người dẫn đường trên tinh cầu, giúp chúng ta nhanh chóng có được tin tức bên trong.】

Cùng Thẩm Ngật hợp tác?

Nguyễn Hi đưa mắt đánh giá người đàn ông ở một bên mặc một chiếc áo bó sát vô cùng gợi cảm, trong lòng phân tích.

Tuy rằng thoạt nhìn Thẩm Ngật không dễ trêu chọc.

Nhưng ấn tượng ban đầu, xác thực là đối tượng có thể hợp tác. Người có thực lực còn đồng ý cùng cô giảng đạo lý, điểm này là phẩm chất vô cùng đáng quý.

Cô lưu lạc trên tinh tế nhiều năm như vậy, chưa thấy qua cường giả nào có tính tình giống Thẩm Ngật...

Thẩm Ngật xử lý xong miệng vết thương, ngẩng đầu thấy thiếu nữ nhìn chằm chằm mình, l*иg ngực không khỏi nảy lên, đè nén thanh âm nói: “Bác sĩ còn có chuyện muốn nói sao?”

Thiếu nữ hướng về phía anh chân thành nở một nụ cười vô cùng xinh đẹp: “Tôi tên là Nguyễn Hi, anh có thể trực tiếp kêu tên tôi. Anh xem chúng ta có duyên phận như vậy không bằng cùng nhau ăn cơm tối?”

Nói xong cô lại bất đắc dĩ thở dài: “Vừa rồi vì chờ anh ở trong khoang cách ly, tôi đã bỏ lỡ giờ cơm.”

Ý nói là anh phải chịu trách nhiệm.

Thẩm Ngật: “......”

Loại cảm giác bất an khó hiểu đó lại ập đến.

-----------------------------------