【tích ——cảnh báo nguy hiểm. Bệnh nhân Thẩm Ngật có xu hướng hóa thú, kiến nghị ký chủ mau chóng tiêm thuốc an thần.】
Hóa thú?
Nguyễn Hi bặm môi nghiền ngẫm.
Xem ra loại thuốc mà người đàn ông này trúng phải khá lợi hại.
Nhưng mà không cần hệ thống nhắc nhở.
Cô đã cảm nhận được người đàn ông phía sau đang nhìn chằm chằm vào mình giống như nhìn chằm chằm con mồi, ánh mắt nguy hiểm, hô hấp càng thêm nặng nề, thân trên run rẩy, thân dưới căng thẳng, dươиɠ ѵậŧ thẳng đứng đối diện với cô...
Cô duỗi tay không nặng không nhẹ xoa bóp dươиɠ ѵậŧ thô ráp hưng phấn, lúc này đã sưng to máu dồn lên tận cùng, gân xanh dữ tợn nổi lên giống như một cơn mưa tình thú đột ngột đổ xuống, cảm xúc mãnh liệt. Qυყ đầυ tách biệt rõ ràng, mắt thường có thể nhìn thấy các hoa văn đỏ tím đen trên da, giống như cánh hoa hồng trên lớp lông tơ mỏng tinh tế, mã mắt chảy ra chất lỏng trong suốt, ướŧ áŧ lại tà mị.
Nghe được người đàn ông ẩn nhẫn rêи ɾỉ, Nguyễn Hi mới chậm rì rì buông côn ŧᏂịŧ trong tay ra, quay đầu, cười tủm tỉm nói với anh: “Về thứ thuốc mà anh trúng, có một tin xấu và một tin tốt, anh muốn nghe cái nào trước?”
Đồng tử Thẩm Ngật co lại, hung hăng áp chế máu thú tính kích động trong cơ thế, máu mắt vàng trong nháy mắt trở về màu đen, giọng nói nghẹn ngào: “Tin xấu.”
“Hừ, người bình thường sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, hi vọng nghe tin xấu trước sau đó có thể nghe tin tốt để cứu vớt tinh thần sa sút.”
Nguyễn Hi hơi nhướn mày, ôn hòa nói: “Nhưng mà khả năng là phải khiến anh thất vọng rồi. Bởi vì tin tốt đối với tin xấu mà nói tương đối...Thuốc của anh khá bá đạo, ba tiếng làʍ t̠ìиɦ liên tục không chỉ không thể giải trừ tình dược, còn có thể không ngừng sung huyết khiến kinh mạch dươиɠ ѵậŧ vỡ ra, giống như...”
Cô rút ra từ dưới giường bệnh một thứ cứng ngắc, dươиɠ ѵậŧ người đàn ông lập tức nổ tung, máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng phun lên màn ảnh cho anh xem: “A, giống như vậy khả năng đến lúc đó chỉ còn một nửa hoặc chẳng còn gì hết.
Thứ cứng ngắn truyền phát video vô cùng đẫm máu, hơi nữa đối với nửa người dưới của người đàn ông tràn ngập ác ý.
Thẩm Ngật xem đến mức khóe miệng co quắp, vốn dĩ phía dưới trướng vô cùng không thoải mái, sau khi xem video, anh cảm giác trứng mình đang đau. Anh hít một hơi thật sâu, hỏi: “Tin tức tốt đâu?”
Nguyễn Hi rút từ dưới giường bệnh đồ giải phẫu, cầm lấy một con dao, lòng bàn tay chạm vào lưới dao sắc bén, đôi mắt híp lại, cười như không cười: “Có hai phương án trị liệu. Một là cắt dươиɠ ѵậŧ của anh để hút máu ra, ba tiếng sau sẽ lành lại. Hai là anh nhẫn nhịn ba tiếng không bắn tinh, tự mình chịu đựng. Đúng rồi, trong lúc đó cũng không thể loát, bằng không hiệu quả giống với làʍ t̠ìиɦ, loát càng nhanh, nổ càng lớn.
Thẩm Ngật: “....”
Nguyễn Hi tấm tắc hai tiếng: “Rốt cuộc ai lại có thâm thù đại hận với anh như vậy, đến mức muốn anh đoạn tử tuyệt tôn.”
Thẩm Ngật bị thuốc lăn lộn khiến cho da mặt trắng trẻo đã phiếm hồng, nghe cô nói xong sắc mặt anh lập tức đen đi, đem dươиɠ ѵậŧ ngạnh đến mức muốn nổ tung nhét lại vào trong quần, anh thắt dây lưng nhảy xuống từ trên giường, hơi thở nặng nề: “Đã biết. Nếu như vậy, tôi có thể trở về được chưa?”
Nguyễn Hi có chút kinh ngạc, quét mắt đến chiếc quần không che nổi hạ bộ: “Cứ như vậy trở về?”
Thẩm Ngật cười khổ: “Bằng không thì phải như thể nào? Không phải cô bảo tôi tự nhẫn nhìn ba tiếng sao? Ba tiếng sau, tác dụng của thuốc sẽ hết đúng không?
“Đúng vậy.”
Điểm này Nguyễn Hi không có lừa anh.
“Nhưng mà tiền đề là anh có thể nhịn được. Hiện tại mới chỉ vừa mới bắt đầu, dùng cấp bậc phân chia mà nói, cấp độ bây giờ chỉ khiến cơ thể anh có chút phản ứng. Nhưng ở cấp độ thứ hai, anh sẽ không thế khống chế được mà hóa thú, chính là mất không chế. Cấp độ thứ ba, anh sẽ hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì, đầu óc chống rỗng, hoàn toàn bị kiểm soát bởi tác dụng của thuốc trở về thú tính nguyên thủy nhất. Khi đạt tới tình huống này, hoặc là anh tìm người phát tiết, hoặc là tự an ủi. Nói ngắn gọn là vẫn sẽ trúng chiêu. Nhưng mà...”