Kɧıêυ ҡɧí©ɧ?
Nguyễn Hi nhướn mày nhìn về phía trước cười nhạt một tiếng.
Bàn tay đang ấn trên dươиɠ ѵậŧ đột nhiên bóp chặt.
Người đàn ông rên một tiếng, gắt gao giữ chặt cổ tay cô, nói: “Bác sĩ, dùng lực mạnh vậy sẽ hỏng đó.”
Nguyễn Hi cười vô tội: “Vậy sao? Thật xin lỗi, tôi không biết cái đó của đàn ông lại yếu ớt như vậy. Còn có thể làm tận 3, 4 tiếng tôi còn tưởng nhất định sẽ rất thô cứng mới đúng, mới chỉ dùng lực như gãi ngứa vậy sao có thể có vấn đề gì chứ?”
“Nhưng mà anh yên tâm. Nếu có bóp nát cũng không sao, dù sao ở đây có trang thiết bị trị liệu mới nhất, chỉ cần ba phút bảm đảm sẽ giúp anh khôi phục lại như ban đầu.”
Thẩm Ngật: “.....”
Vốn dĩ đã trướng vô cùng khó chịu lại bị cô đùa giỡn như vậy khiến anh càm thêm hưng phấn.
Sự ham muốn dâng trào trong huyết quản cộng thêm tác dụng của tình dược, du͙© vọиɠ trong cơ thể gần như không thể khống chế.
Nhưng đại não anh vẫn còn tỉnh táo, nghe ra được lời nói mỉa mai của đối phương...
Bóp nát rồi chữa trị?
Lời như vậy có thể nói đùa sao?
Nguyễn Hi: “Nhìn anh có vẻ không tin, hay chúng ta thử một chút?”
Cách một lớp vải, ngón tay cô như có như không vuốt ve qυყ đầυ mẫn cảm của dươиɠ ѵậŧ, chậm rãi phác họa hình dạng của nó từ trên xuống dưới, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn của anh.
Cô ấy thắng.
Thẩm Ngật nhắm mắt, yết hầu lăn lộn, toàn thân căng cứng, buông cổ tay cô ra ngữ khí vững vàng nói: “Tôi tin. Nhưng mà không cần thử đâu, tôi tin tưởng bác sĩ sẽ có phương pháp trị liệu tốt hơn.”
“Đương nhiên.”
Nguyễn Hi híp mắt, thấy anh cuối cùng cũng thành thật mới chậm rì rì cởi thắt lưng của anh, kéo khóa quần bó màu đen xuống để lộ ra qυầи ɭóŧ tứ giác bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ...
Phần ôm lấy qυყ đầυ đã bị thấm ướt đẫm hơn nữa còn liên tục phun bọt ra ngoài.
Vừa nhìn đã biết khả năng chịu đựng lợi hại đến mức nào.
Cô ngước mắt quan sát sắc mặt Thẩm Ngật.
Anh vẫn lặng lẽ, mặt không đổi sắc, nhiều nhất là hô hấp có phần dồn dập.
Toàn thân từ trên xuống dưới, chỉ có dươиɠ ѵậŧ phản ứng mãnh liệt nhất...
Nguyễn Hi nhẹ nhàng cởϊ qυầи lót xuống dưới, bụng dưới của người đàn ông lập tức phập phồng kịch liệt, bàn tay nắm chặt thành giường gạt đi âm thanh chói tai.
Bên dưới cơ bụng là vùng đất hình tam giác được bao phủ bởi lớp lông dày đặc đã hơi ướt một nửa, che đi qυყ đầυ sưng tím sung huyết.
Nguyễn Hi giống như một tiếng trống làm tinh thần anh thêm hăng hái, rút toàn bộ dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng ra khỏi qυầи ɭóŧ.
Tay cô mang bao tay silicon, hơi lạnh.
Mỗi lần chạm vào đều bơm máu cho dươиɠ ѵậŧ mang đến sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt.
Giống như bước lên thanh kiếm du͙© vọиɠ.
Ở ranh giới giữa thiên đường và địa ngục, một bên là sự tích tụ du͙© vọиɠ cực hạn, một bên là sự tra tấn như nước sôi lửa bỏng...
Thẩm Ngật nheo mắt lại, cảm giác được bản năng động vật trong cơ thể đang thức tỉnh.
Nếu còn tiếp tục như vậy anh sẽ không thể kiểm soát bản thân rồi biến trở về nguyên hình.
Giống như những con thú chưa được thuần hóa, anh sẽ ra tay tàn nhẫn với cô gái trước mặt.
Đánh ngã cô ấy, xé nát áo blouse trắng của cô ấy, cắn cổ cô ấy, dùng đầu lưỡi đầy gai của anh liếʍ từng tấc da thịt trên cơ thể cô, nhào nặn ngực cô ấy, bẻ hai chân cô ra, dùng dươиɠ ѵậŧ ngạnh đến phát đau tiến vào trong cô, để cô cảm nhận được sức nóng cùng tốc độ, xỏ xuyên tiểu huyệt kiều nộn của cô, đâm vào tử ©υиɠ, kết nối ở tử ©υиɠ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bụng cô, để cô xin tha, để cô khóc,...
Như vậy sẽ rất sướиɠ đúng không?
Trong tộc, đây là các con đực và con cái giao phối.
Hốc mắt người đàn ông đỏ hoe, anh liếʍ cánh môi khô khốc, khoang bụng phát ra tiếng cười rầu rĩ. Đôi mắt đen láy biến thành màu vàng, nhìn chằm chằm vào cần cổ xinh đẹp của cô gái trước mặt----