Pháo Hôi Beta Bị Đám Chính Công Alpha Chiếm Đoạt

Chương 28: Tiểu Tao Hoá, Bị Người Ta Bắt Được Nhược Điểm Rồi


Đây là ngày thứ tư ghi hình chương trình tình yêu, Thẩm Mộc đã trải qua lần đầu tiên xã tử.

Sáng sớm nắng chói chang, trên người chiếu rọi ấm áp, dậy sớm là thời điểm tìиɧ ɖu͙© tràn đầy nhất.

Không để ý đến dươиɠ ѵậŧ nửa cương đằng trước, Thẩm Mộc trực tiếp đưa tay vào trong quần để an ủi âm môi bên dưới, nặng nề cọ âʍ đa͙σ và môi thịt, mắt nhắm mắt mở kéo tủ đầu giường, muốn lấy dụng cụ ra.

Nhưng tay vừa chạm vào kim loại, cậu đã lập tức tỉnh táo lại, tủ đầu giường nhà cậu là tay cầm màu vàng hình hoa hồng có thể kéo ra, nhưng cái này là hình chữ T, ngón tay không đưa vào được...

Chết tiệt...

Áo ngủ cộc tay của cậu đã cuốn lên bả vai, lộ ra vòng eo trắng nõn mảnh khảnh, cánh mông đầy đặn lộ ra hơn phân nửa, qυầи ɭóŧ dùng một lần của khách sạn quá lớn, lỏng lẻo chất đống trượt xuống, ánh mặt trời chiếu lên, càng phát ra mị sắc...

Tối qua mình đã làm gì?

Mình ruốt cuộc đã làm cái quái gì vậy?

Ở bên hồ bơi tiêu sái uống một chai rượu, rượu kia rất ngon, hương vị anh đào, tửu lượng của cậu còn có thể a, sao lại đổ chỉ vì một chai rượu?

Thống khổ nằm bò trên giường, đầu điên cuồng đập vào chiếc gối đầu, cổ họng rêи ɾỉ ra tiếng, "Chết tiệt, chết tiệt, để cho tôi chết đi......”

Trên màn đạn ha ha ha một mảnh, "Đại Điểu đệ đệ nhớ tới chuyện tối hôm qua quyến rũ điện hạ rồi đi, mau nói nói sau lưng camera các người đã làm gì? ”

"Khẳng định là lên cao tốc rồi, điện hạ còn đặc biệt lấy quần áo cho cậu ta cơ mà, còn nắm tay đi ra, nửa đêm còn đi vào xem hồi lâu mới đi ra..."

"Điện hạ nhất định luân hãm rồi..."

"Hít sâu hít thở đều, đại điểu đệ đệ thật đẹp a, thật sự là càng nhìn càng thích, hơn nữa, tấm lưng này, ta có thể làm được..."

Thật sự là không thể chấp nhận hình ảnh hiện lên trong đầu, Thẩm Mộc tự an ủi mình, đó không phải là sự thật, không phải sự thật...

Đang nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng gõ cửa, Lục Thận lập tức tiến vào, Thẩm Mộc quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt của hắn, trong nháy mắt nhớ tới Alpha vẻ mặt nghiêm túc nói, ngươi phạm tội dâʍ đãиɠ...

Con mẹ nó...

"Chào, chào buổi sáng..." Không đủ sức ngồi thẳng người, ánh mắt cậu lóe lên.

Không được, mình không thể nhận, cho dù bất chấp cái mặt già này, cũng tuyệt đối không thể nhận tội.

Lục Thận ôm hai tay dựa vào khung cửa, nhàn nhã nói, "Trời sáng rồi, có thể rời đi..."

Thẩm Mộc vội vàng sửa sang lại quần áo, xuống giường khom lưng tìm quần, đưa lưng về phía Alpha, trên thực tế biểu tình đã sắp khóc, "À, à, được, anh chờ tôi..."

Cái mông trắng nõn mềm mại vểnh lên cao, quần dùng một lần rất mỏng, vòng cung dưới eo cong đến kinh người, còn có hai cái hốc lưng nông cạn, nếu một tay nắm một cái, sau đó dùng sức cắm rút, sợ là sẽ rất sảng khoái...

Đầu ngón tay của Lục Thận sờ qua sờ lại môi dưới, đây là Beta quyến rũ sau khi tỉnh táo sao?

Không thể phủ nhận, quả thật rất khiến người ta nhiệt huyết sôi trào...

"Chuyện đêm qua, cậu không định cho tôi một lời giải thích sao?"

Thẩm Mộc thật sự là dùng hết diễn xuất cả đời, quay đầu lại nghi hoặc hỏi, "Đêm qua? Lời giải thích là gì?”

Tầm mắt Alpha càng ngày càng lộ liễu, đứng thẳng chậm rãi đến gần cậu, cúi người tới gần, tư thế này cơ hồ đem người ôm ở trên giường, "Quên rồi?”

Mẹ kiếp, cách gần như vậy làm gì, không biết thân thể cậu mẫn cảm, rất dễ nổi loạn sao?

Cố gắng thu nhỏ thân thể không chạm vào hắn, "Quên cái gì? Tôi chắc là không làm gì chứ?”

Cái ánh mắt này thật sự là quá chân thành, Thẩm Mộc đều cảm thấy mình lợi hại, chỉ thấy Lục Thận chống tay lên giường, đẩy thân thể thẳng lên, nhíu mày nói, "Quả thật không có gì, mặc quần xong, chúng ta nên xuất phát..."

Trong màn đạn gào khóc kêu to, "Trời ạ, Bá tổng vừa nhìn liền có cảm giác, điện hạ ngược lại ôm người hung hăng hôn một trận a, vì sao lại dễ dàng buông tha cho cậu ta như vậy..."

"Không nghe được bọn họ nói cái gì thật khó chịu. Rất muốn biết..."

Thẩm Mộc mặc quần tử tế, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, lúc soi gương thì tự nhổ mình một ngụm, ở trong lòng mắng, tiểu tao hóa, bị người ta bắt được nhược điểm rồi...

Nhưng không cần phải sợ, miễn là da mặt đủ dày, tất cả những khó khăn sẽ được giải quyết dễ dàng ...

Bằng vào da mặt dày đi ra ngoài, cậu mới chú ý tới Lục Thận đã thay quần áo, vẫn là áo sơ mi, chẳng qua không thèm cài đúng cách, mà là tháo ra mấy cái nút, quan trọng nhất là bên xương quai xanh có tầng tầng lớp lớp dấu hôn, còn có dấu răng ái muội...

Cho dù ai nhìn cũng sẽ suy nghĩ lung tung, Thẩm Mộc làm bộ như nhìn không thấy, cậu bị mù...

Lục Thận dán miếng dán ức chế ở vết hôn sau gáy, cúc áo trước ngực được cài lại, khôi phục bộ dáng quý tộc cấm dục, trong tay cầm thuốc xịt phun lên người Thẩm Mộc và mình, sau đó đưa micro qua, "Đeo vào đi, tổ tiết mục đã thúc giục vài lần.”

Ngoan ngoãn đeo vào, vội vàng mở cửa đi ra ngoài.

Hai người trước sau vào thang máy, Thẩm Mộc trốn thật xa, lui vào kịch góc, Lục Thận nghiền ngẫm liếc cậu một cái, hiện tại lại khôi phục thành hình thức ngây thơ vô tội, khuôn mặt này thật biết gạt người.

Ngón cái cùng ngón trỏ vuốt ve lẫn nhau, xúc cảm tinh tế của cánh mông phảng phất vẫn còn, cảm giác thô bạo đột nhiên phát ra, bị hắn cưỡng chế đè nén xuống, da thịt non nớt kia vẫn còn ngay trước mắt, không tài nào tiêu tán được...