Tin tức tố của giống đực Alpha lan tràn khắp căn phòng tổng thống ở khách sạn, phật thủ cam quýt nồng đậm, hương cuối là long tiên dịu dàng, gắt gao trói buộc Beta trong ngực.
Lưng Thẩm Mộc trần trụi, chân dài trắng như tuyết quấn lấy vòng eo tinh tráng của Lục Thận, cánh môi màu son hé ra, đầu lưỡi liếʍ dọc theo cần cổ trượt xuống cổ áo, không ngừng mυ'ŧ...
Áo sơ mi Alpha ướt đẫm dính trên người, cơ bụng săn chắc, cổ áo bị Beta kéo ra, lộ ra xương quai xanh.
Cổ tay của Thẩm Mộc vẫn bị nắm chặt, micro thu âm ném ở bên hồ bơi, Lục Thận thô bạo xoay người cậu lại, ép gáy đè lên lan can, ngữ khí không ổn định, "Tối đến liền không giả bộ thuần khiết vô tội, lộ rõ nguyên hình rồi?"
Lục Thận rất ít động tình, cho dù thời kỳ phát tình cũng có thể an ổn vượt qua.
Hậu quả của việc tiêm thuốc ức chế lâu dài chính là tính tình lãnh đạm, hơn nữa, bản thân hắn cũng không thích tiếp xúc thân mật với người khác, hắn thích một mình thành lập lãnh địa, không cho người ngoài tiến vào.
Nhưng hôm nay, hắn lại bị cái Beta này câu dẫn đến thiếu chút nữa phát tình sớm, tuyến thể sau gáy phồng lên bỏng rát, ngay cả dươиɠ ѵậŧ dưới hạ thân cũng cứng rắn chống thẳng trước quần tây, ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là người này là người mẫu thân an bài thăm dò hắn...
Lòng bàn tay áp vào thân thể mềm mại nhẵn nhụi của Beta, thân thể này rõ ràng như bao người, lại trắng nõn mềm mại đến bất ngờ, khiến cho cả người hắn cực kì nóng nảy, đem người đè chặt hơn, thấy Beta khó chịu giãy giụa, thì thầm uy hϊếp, "Thành thật một chút, lại dám dán lên, đừng trách tôi không khách khí.”
Thân thể lui về sau, hắn buông cổ tay cậu ra, Thẩm Mộc đứng vững, quay đầu lại còn muốn nhào lên, chỉ thấy ánh mắt Alpha ngoan độc.
Cậu xoa xoa mái tóc, du͙© vọиɠ sau khi uống say không cách nào sơ giải đã bị phóng đến cực hạn, muốn thoát sạch để cưỡi lên trên người đối phương, hung hăng nắm cây côn thô dài tiến vào trong tao huyệt tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠...
Yết hầu lăn lộn, đầu lưỡi đỉnh quai hàm, đôi mắt hoa đào bị hương rượu hun ra sóng xanh dập dờn, trong tiềm thức biết người trước mặt có gậy massage, có thể giải ngứa, cho nên, Thẩm Mộc lại vươn lòng bàn tay trắng nõn ra, hướng hắn đòi, "Không cho đυ.ng cũng được, đem vật kia giao ra..."
Lục Thận cảm thấy mình giống như một kẻ ngốc mới nói chuyện với một con ma men, "Cái gì? ”
Tóc Beta bị vuốt lên, lộ ra khuôn mặt hoàn chỉnh, Thẩm Mộc quả thật cũng nhỏ, mới 22, da thịt trắng như tuyết, nhẵn nhụi không có lỗ chân lông, giòn tan lộ ra khí tức thanh xuân, thuần khiết muốn chết...
Duy chỉ có đôi mắt hoa đào kia là bại lộ tất cả, rượu đắm chìm trong dục hải, xâm nhập vào lý trí, "Vừa rồi đồ vật anh đâm vào mông tôi đấy, mau giao ra..."
Lục Thận thuận thế nhìn về dưới háng cậu, bởi vì giãy giụa, qυầи ɭóŧ màu trắng kia cơ hồ cởi xuống khuỷu chân, Thẩm Mộc ghét bỏ vướng víu, trực tiếp cởi sạch, đôi chân dài đứng thẳng tắp, vừa rồi cái mông trắng bóng kia còn lắc lư...
Trái tim giống như bị lửa đốt qua, nóng bỏng...
Không để ý một cái, hắn lại bị Beta trăm phương ngàn kế dán lên, ngón tay mềm mại cách quần tây nắm lấy dươиɠ ѵậŧ sưng tấy đến không chịu nổi, Lục Thận cả người run rẩy, muốn đẩy, lại ngược lại muốn vươn hai tay ra bọp chặt hai cánh mông của cậu, thật trơn thật mềm...
Xoa xoa xoa, không tự chủ được khẽ nhấc người lên tới sát mình, du͙© vọиɠ chiếm hữu của Alpha là mãnh liệt nhất, ánh mắt thâm trầm như vực sâu không thấy đáy...