Câu Dẫn Xuất Quỹ

Chương 4: Che đi đôi tay nhỏ bé đang đặt trên đùi anh

Nó trông giống như một kiểu tình huống loại gợi ý.

Giang Linh Duyên cũng nhìn thấy và cúi xuống nhặt nó lên.

“Để con tự mình nhặt được rồi.” Gia Thiển vội vàng ngăn anh lại.

Cánh tay đang duỗi một nửa đành phải thu hồi lại, anh tự giác nhấc chân nhường chỗ cho cô.

Không gian để làm gì, nơi này càng lúc càng thêm chật chội.

Cô cúi người xuống, nửa người trên nghiêng về phía chân anh, mái tóc dài đen nhánh che đi đôi tay nhỏ bé đang đặt trên đùi anh.

Cô nghiêng đầu, hơi thở phả vào bắp đùi của anh, hơi thở mang theo lực xuyên thấu làm người đàn ông nóng lên, toàn thân căng thẳng, cơ bắp vì vậy mà lộ ra.

Gia Thiển được một tấc lại muốn tiến thêm một thước mà chạm vào, cứng rắn, phát triển tốt và mạnh mẽ... Vẫn là cảm xúc quen thuộc mà cô nhớ nhung...

Ác ma du͙© vọиɠ như bám vào người khiến cô lại nhéo nơi đó hai cái, sau đó nhặt đũa lên, hài lòng rồi rút tay về.

Chu Tê đưa tới một đôi đũa mới, đùa giỡn: “Sao vậy, đũa chân dài chạy loạn sao?”

*

Từ thời xa xưa, không có lý do gì để cho khách rửa bát.

Giang Linh Duyên không chơi mạt chược nên vô cùng nhàn rỗi, dưới sự ngăn cản của Chu Tê và Lâm Ngụy, vẫn là lựa chọn đi vào phòng bếp để yên tĩnh một chút.

Lần này trong phòng chỉ còn Gia Thiển là nhàn rỗi nhất.

Trước kia luôn nghe Phạm Mẫn ở nhà nhắc tới Trang Tâm Thần tìm một người chồng trẻ tuổi đẹp trai lại nhiều tiền, không chỉ anh coi con gái của bà như con ruột mà còn biết giữ mình, còn vô cùng nghe lời vợ.

Điểm thứ nhất không thể nghi ngờ, đích thực là đẹp trai nhiều tiền.

Điểm thứ hai cần được kiểm tra.

Điểm thứ ba đã không được bảo vệ từ lâu.

Điểm thứ tư... thật thú vị.

Đi vào nhà bếp, thông qua cửa kính đóng chặt, nhìn thấy người đàn ông đang đứng trước bồn rửa chén và đang quay lưng về phía cửa.

Đèn trần màu trắng khiến dáng người anh đặc biệt cao và thẳng.

Vai anh rất rộng, thân hình chuẩn chỉnh, trang phục giản dị cũng không che giấu được tỷ lệ vượt trội, chỉ là nhìn từ xa cũng sẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác an toàn, muốn tin tưởng, muốn ỷ lại.

Thật sự là giống như gió, như mưa.

Gia Thiển đột nhiên phiền não, giá như có thể có một cơn gió giải tỏa phong tình, thổi vào bên hông anh là tốt rồi.

Anh thích thể dục nhất, cô đoán vòng eo của anh nhỏ mà có sức, cơ bụng nhất định vẫn còn, thích hợp để chạy bộ ở trên người cô, hoặc là cưỡi lên cô mài giũa tiểu huyệt.

Ánh mắt cô dán vào mọi nơi, từ đầu ngón tay đến cánh tay đều bị cô nhìn trộm sạch sẽ.

Chỉ thấy anh cầm một cái đĩa sứ trắng từ trong bồn ra, nhỏ một giọt nước rửa chén, dùng ngón tay thô ráp như chất bôi trơn phụ trợ vuốt ve từng ngóc ngách của chiếc đĩa sứ.