Tùy Thân Liệp Thú Không Gian

Chương 23: Không Được Động Thủ Nha

- Tốt xấu gì ngươi cũng phải chú ý chút chứ? Bây giờ chúng ta là nam nữ cao trung bình thường đấy.

Lục Ly đi lướt qua bên người Lục Trạch, bất đắc dĩ mở miệng nói.

Lục Trạch cúi đầu nhìn cách ăn mặc của mình một chút, hình như không có vấn đề gì, nhưng Lục Ly đã đã nói như vậy, đương nhiên hắn đành phải đồng ý.

Sau đó, hắn cười hắc hắc:

- A Ly, võ đạo trường, ta chờ ngươi!

Lục Ly nghe vậy, thân thể đang đi về phía phòng vệ sinh chợt dừng lại, sau đó khẽ gật đầu:

- Vậy để A Ly nhìn xem, ca ca lại tiến bộ được bao nhiêu đi.

Sự tiến bộ của Lục Trạch dạo gần đây, Lục Ly luôn thấy được, dẫu sao buỗi sáng mỗi ngày hai người đều đúng hạn tiến hành đối chiến ở võ đạo trường. Ban đầu, Lục Trạch luôn bị Lục Ly đánh bầm dập, đến ngày hôm qua, Lục Trạch thậm chí đã sắp đánh ngang tay với Lục Ly. Người hiểu rõ thực lực Lục Trạch tiến bộ thế nào nhất chính là nàng.

Hôm nay, ca ca sẽ lại mang đến cho nàng niềm vui sướиɠ bất ngờ nào đây?

Lục Trạch mỉm cười, quay người xuống lầu, đi vào võ đạo trường, nhắm mắt hồi tưởng lại cảm giác quyền pháp cơ sở và bộ pháp cơ sở tối hôm qua, sau đó thân thể bắt đầu chậm rãi chuyển động.

Nước chảy mây trôi, tâm động thì hành động, tự tại phi phàm.

Lục Trạch cứ đắm chìm trong ý cảnh viên mãn cơ sở võ kỹ như vậy, chậm rãi biến đổi thân hình, dần dần, trong khoảnh khắc thân hình hắn như dung hợp vào hoàn cảnh chung quanh, tự nhiên mà hài hòa.

Thân thể cao gầy của Lục Ly tựa vào cổng võ đạo trường, ánh mắt chăm chú nhìn Lục Trạch, khóe miệng khẽ nhếch.

Nàng tới đây đã nửa giờ, chỉ là Lục Trạch đã đắm chìm trong loại ý cảnh tự nhiên êm dịu đó, không hề chú ý tới nàng.

Cảnh giới viên mãn sao?

Lục Ly có chút cảm thán.

Tâm trạng vừa kiêu hãnh vừa phức tạp, ca ca vốn ngốc nghếch kia của mình đã thay đổi rồi...

Tâm tính trở nên thoải mái hơn một chút, thiên phú trở nên tốt hơn một chút, ngay cả da mặt cũng dày hơn một chút.

Mấy ngày này, Lục Ly nhìn Lục Trạch từng bước mạnh lên, hiện tại, có lẽ mình không phải là đối thủ của hắn?

Lục Ly mỉm cười, trong lòng suy nghĩ, cũng không biết cái tên này sẽ trả thù thế nào nhỉ?

Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được muốn rời khỏi nơi này, tim đập cực nhanh,

Còn nữa, sau này liệu hắn có còn giống như lúc trước, thường xuyên muốn ước chiến với nàng không?

Sau một lát, Lục Trạch dừng động tác lại, mở mắt, chậm rãi thở ra một hơi.

Lúc này, hắn mới phát hiện Lục Ly đang đứng tựa cửa mỉm cười, dùng ánh mắt cực kỳ dịu dàng như trước đây nhìn hắn.

Khóe miệng Lục Trạch giật giật, tu luyện quá nhập thần, quên mất nàng ấy, nhìn nụ cười của con người xấu bụng kia, không phải là muốn gây sự đấy chứ?

Lục Trạch cảm thấy hơi lành lạnh.

- A ha ha... A Ly, ngươi đã đến, ta tu luyện nhập thần quá, ngươi phải gọi ta chứ!

Cứ tìm cớ trước đã.

Lục Ly vẩy vẩy tóc dài, mỉm cười:

- Nhất định thực lực ca ca bây giờ không thấp hơn A Ly, sao A Ly dám tùy tiện quấy rầy ca ca? Nhỡ đâu ca ca đánh A Ly thì làm sao bây giờ?

Nói xong, ánh mắt nàng trở nên điềm đạm đáng yêu.

Lục Trạch nghe vậy, khóe miệng méo xệch, nàng ta đúng là giỏi đóng kịch thật!

- Khục, nói đùa cái gì, ta làm ca ca sao lại đánh muội muội chứ! Ta là một ca ca tốt đó!

- Thật sao? Nếu ca ca đã nói vậy, thì phải làm cho được nha!

Lục Ly lộ ra nụ cười “kế hoạch thành công”, ngay khi Lục Trạch còn chưa kịp mở miệng, Lục Ly liền nói tiếp:

- Không được động thủ đánh A Ly nha?

Lục Trạch: Con mẹ nó chứ!!!

Thế này thì sao ta trả thù được chứ!

Cuối cùng, Lục Trạch cùng Lục Ly luyện tập bộ pháp cơ sở và chưởng pháp cơ sở, mặc dù chưởng pháp cơ sở có hơi khác với quyền pháp cơ sở, nhưng sau khi đến cảnh giới viên mãn thì vạn pháp quy nhất, chủ yếu đều là lực lượng vận dụng mà thôi.

Sau một tiếng, Lục Ly đổ mồ hôi đầm đìa nằm trên mặt đất, Lục Trạch cười xấu xa ngồi xuống bên cạnh nàng.

- Hiện tại ngươi hài lòng chưa?

Lục Ly nhìn nụ cười xấu xa trên mặt Lục Trạch, khóe mắt lườm liếc, nhàn nhạt mở miệng.

- Cũng tạm.

Lục Trạch híp mắt lại, mỉm cười.

Mặc dù Lục Trạch sẽ không thật sự đánh Lục Ly, nhưng thời điểm luyện tập nghiêm khắc một chút vẫn tốt hơn. Qua một giờ luyện tập võ kỹ, Lục Ly đã toàn thân bất lực, nằm trên mặt đất thở dốc không ngừng.

- Ngư Thần muội muội nha, vi huynh là vì muốn tốt cho ngươi thôi, ngươi nhìn xem, ta nghiêm khắc bức ép ngươi một chút, chẳng phải ngươi đã tiến bộ hơn sao?

Lục Ly quay đầu không nói lời nào, lời này nghe thật quen, chính Lục Ly đã nói như vậy vào mấy ngày trước, bây giờ trả lại cho nàng.