Hai Người Và Một Con Quỷ

Chương 8

La Thanh thừa nhận, cho dù đã thành ra như vậy nhưng cơ thể cậu vẫn khát khao đối phương như cũ, nhưng cậu không làm được, cậu không thể làm những điều giống như trước với đối phương được nữa.

“Em đang tức giận vì chuyện trước đó à? Những người kia đã bị tôi xóa trí nhớ rồi, hơn nữa họ cũng không nhìn thấy được gì đâu, vừa rồi chỉ là thuật pháp của tôi phát huy tác dụng mà thôi, em đừng tức giận nữa, được không em?” Quỷ Linh tựa đầu lên ngực La Thanh, không hiểu sao, khi nhìn thấy La Thanh khổ sở thì hắn cũng cảm thấy trái tim mình rất đau, nhưng mà, hắn rõ ràng không có trái tim.

Quỷ Linh không biết, nhưng Lăng Đoan thì hiểu vì sao La Thanh lại tức giận, anh nhẹ nhàng hôn lên gương mặt La Thanh: “Chúng tôi biết sai rồi, em đừng nói những lời như vừa rồi nữa, được không em, chúng tôi chỉ là... chỉ là không kiềm chế được.”

La Thanh vẫn không nói gì, ánh mắt trống rỗng của cậu khiến hai người đều vô cùng sợ hãi. Quỷ Linh không chịu nổi nữa, hắn trực tiếp cắm vào hậu huyệt La Thanh, hậu huyệt vừa mới tiếp nhận Quỷ Linh nên giờ vẫn còn rất mềm, ngay khi cảm nhận được Quỷ Linh xâm nhập một cái liền mấp máy, quấn chặt và bao bọc lấy gậy thịt của Quỷ Linh.

Quỷ Linh thở hổn hển, phập phồng trên người La Thanh. Lăng Đoan thở dài, anh ôm lấy La Thanh từ phía sau, liếʍ láp cổ La Thanh một cách nhẹ nhàng, hai tay thì xoa bóp trên người La Thanh, anh biết rõ những điểm nhạy cảm của La Thanh, mỗi một lần vuốt ve đều mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cho đối phương.

Quỷ Linh cũng không chịu thua kém, hắn liên tục đâm vào trong cơ thể La Thanh, mỗi một lần đều va chạm vô cùng mạnh mẽ vào phần thịt mềm của đối phương, đồng thời dùng tay nhẹ nhàng mơn trớn gậy thịt của La Thanh, ngón tay không ngừng cọ qua lỗ niệu đạo của cậu, kéo theo từng sợi dâʍ ɖị©ɧ.

Vừa rồi, La Thanh không được thỏa mãn du͙© vọиɠ, nên trong nháy mắt khi bị lấp đầy, hậu huyệt liền hút chặt gậy thịt vào trong một cách mất kiểm soát, toàn thân cậu cũng nhuốm màu đỏ ửng, xinh đẹp đến nỗi khiến cho người ta say mê.

Lăng Đoan nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của La Thanh, anh cũng không làm ra hành động thừa thãi nào, mãi cho đến khi Quỷ Linh từng chút từng chút khơi gợi lên lửa lòng trong người La Thanh. Mặt mày La Thanh tràn đầy sắc tình, trong cái miệng nhỏ nhắn cũng đang nhẹ nhàng phun ra từng tiếng rêи ɾỉ, một đôi cẳng chân trắng nõn cọ tới cọ lui trên vai Quỷ Linh.

Lăng Đoan cười nhẹ một tiếng, trong mắt anh chứa đựng sự dịu dàng mà không tự biết, anh nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt vương đầy nước mắt của La Thanh, còn một tay khác thì lần mò về phía hậu huyệt La Thanh. La Thanh hơi tỉnh táo lại trong phút chốc: “Không... Không thể... Sẽ bị cᏂị©Ꮒ rách mất... Cầu xin anh... Làm ơn... Đừng mà...”

La Thanh hoảng sợ và muốn thoát khỏi bàn tay của Lăng Đoan, nhưng trong lúc vặn vẹo lại hút Quỷ Linh vào sâu bên trong hơn. Quỷ Linh phát ra tiếng thở dài đầy thỏa mãn, càng đẩy nhanh tốc độ vuốt gậy thịt nằm trên tay, ngay khi La Thanh lại rơi vào trong tìиɧ ɖu͙© một lần nữa, Lăng Đoan đã cắm một ngón tay vào trong hậu huyệt của cậu.

“Ưʍ... Trướng quá... Khó chịu quá đi mất... Rút ra... Anh mau rút ra đi... Em thật sự khó chịu lắm...” La Thanh không dám cử động chút nào, cậu sợ mình thật sự bị cᏂị©Ꮒ hỏng, cậu nắm lấy tay Lăng Đoan và ngoan ngoãn liếʍ nó, ý đồ làm cho Lăng Đoan từ bỏ ý định của mình. Nhưng không ngờ là, hành động này của cậu trái lại lại khiến cho du͙© vọиɠ của Lăng Đoan càng trở nên mãnh liệt hơn.

“Ưʍ... Lạnh quá... Anh đổ rượu vào ư? Đừng mà... Ư... Ưʍ... Thoải mái quá... Quỷ Linh... Anh cử động một chút... Cử động một chút đi...” Lăng Đoan trực tiếp đổ hết chỗ rượu vào lại vào trong hậu huyệt La Thanh, sau đó kéo La Thanh và để cho cậu quỳ bò trên mặt đất. Quỷ Linh cũng thuận theo mà rút dươиɠ ѵậŧ ra, rồi dùng ngón tay xoa nắn lên trên nụ hoa của La Thanh.

La Thanh nhìn về phía Quỷ Linh với vẻ không hài lòng vì không còn được dươиɠ ѵậŧ an ủi, nhưng lại bị động tác của Quỷ Linh làm cho hoảng sợ, vậy mà Quỷ Linh lại đang liếʍ hậu huyệt cho cậu! Cái lưỡi ướŧ áŧ tiến sâu vào trong hậu huyệt từng chút từng chút một, từ từ tiến vào trong góc, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ này, vậy mà La Thanh lại trực tiếp xuất tinh: “Sướиɠ quá... Quỷ Linh... CᏂị©Ꮒ vào đi... CᏂị©Ꮒ sâu hơn chút nữa đi... Ưʍ... Muốn... Muốn bắn... Thoải mái quá... Chồng ơi... Nhanh hơn chút... Nhanh hơn chút nữa.... Ưm!”