Thiên Kim Bị Ôm Sai Và Các Ca Ca

Chương 2: Chuyện ngoài ý muốn

Thật là đáng thương mà, đang chạy vội, bước chân Tô Tuyết Hân đột nhiên dừng lại. Cô vội vàng đem cặp sách đang đeo ở phía sau, che trước ngực.

Chuyện ngoài ý muốn xảy ra quá nhanh. Cô hoàn toàn không nghĩ ra được là mình không phải đang mặc một cái áo thun trẻ em, mà là một cái áσ ɭóŧ đã cũ.

Trong quá trình chạy, bộ ngực của cô như muốn xé rách cái áσ ɭóŧ. Hiện tại cô chỉ cần buông cặp sách xuống, người khác liền có thể thấy cặρ √υ' rung lắc, cùng đầu núʍ ѵú nhô lên.

Tô Tuyết Hân chạy gấp đến mức mặt đỏ bừng, lại không thể nào đưa bước chân mình nhanh hơn về phái trước. Kết quả là cô vẫn bị trễ, trơ mắt nhìn xe buýt chạy thoáng qua.

Sắp trễ giờ làm, Tô Tuyết Hân vì bất đắc dĩ, chỉ có thể cắn răng gọi một chiếc xe taxi ven đường. Vì như vậy, cô mới có thể thuận lợi đến bệnh viện.

Vừa thấy tiền phí taxi, nội tâm của cô liền tan vỡ. Sự xui xẻo tại sao cứ nối tiếp nhau. Vốn dĩ chỉ cần tốn hai đồng tiền vé xe buýt, giờ cô phải tốn hai mươi đồng cho tiền taxi.

Tô Tuyết Hân nhéo mình một cái, kéo mình trở về hiện thực, chân bước nhanh vào bệnh viện.

“Xin đợi một chút!”

Cửa thang máy trước mặt Tô Tuyết Hân sắp đóng lại. Cô gấp đến mức đem tay kẹp vào khe cửa mới ngăn được nó.

Cửa thang máy mở ra, Tô Tuyết Hân vừa bước vào trong, đập vào mắt cô là một cái quần tây xa hoa và một đôi giày da bóng loáng. Thấy cô bước vào, đối phương liền lịch sự dịch chuyển sang bên cạnh, nhường vị trí cho cô.

“Lần sau cô đừng dùng tay chắn thang máy như vậy, thật sự quá nguy hiểm.”

Âm thanh dịu dàng của người đàn ông từ phía trên đỉnh đầu truyền đến, Tô Tuyết Hân đỏ mặt, vội vàng cúi người góc 90 độ, khom lưng xin lỗi.

“Thực lòng xin lỗi, tôi vì đến muộn, trong tình thế cấp bách mới làm như vậy. Lần sau tôi sẽ không làm nữa.”

Nói xong, Tô Tuyết Hân mới có thời gian ngẩng đầu nhìn đối phương. Vừa nhìn một cái cô liền lập tức ngẩn người.

Bởi vì người đàn ông mặc quần tây, mang giày da đứng trước mặt này quả thực quá cao lớn đẹp trai. Loại nhan sắc này làm cô tưởng anh như người mẫu bước ra từ tạp chí. Tóc cắt ngắn gọn gàng, vầng trán cao, mi dài rũ xuống nhẹ che đôi mắt phát sáng như ngọc lục bảo, mũi cao, đôi môi hồng nhạt. Dáng vẻ mang thần thái của thời kỳ phục hưng. Vẻ đẹp này như được nghệ nhân tài giỏi điêu khắc, khiến người khác vô cùng ngưỡng mộ.