Sau Khi "Tự Sướng", Tôi Gặp Được Hệ Thống Xuyên Nhanh

Chương 6: Xuyên thành kỹ nữ thời cổ đại (5)

Sự sung sướиɠ chiếm trọn tâm trí khiến nàng không biết làm gì ngoài rêи ɾỉ kêu da^ʍ hắn nhanh hơn.

"Á… Ưm… Sắp ra rồi… Á… Ha… A… Ưm… Đừng… Ưm… đâm nữa… A… Từ từ… thôi… A… Ưm…"

Nàng rốt cuộc không chịu được nữa, phải nhỏ giọng xin tha. Hắn làm sao có thể dừng lại được, cứ thúc hông liên tục như đang tập cưỡi ngựa.

Âʍ ɦộ siết chặt, ẩm ướt nóng rực, những bức tường thịt vồ vập bao quanh lấy côn ŧᏂịŧ hắn. Hắn đẩy hông nhịp nhàng, côn ŧᏂịŧ như một thanh sắt nóng ra ra vô vô huyệt nhỏ, hận không thể đâm rách nó.

Cuối cùng, nàng hét lên một tiếng rồi cao trào, huyệt nhỏ theo đó mà siết chặt lại, giống như có hàng ngàn cái lưỡi nhỏ đang không ngừng liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ.

Hắn dừng đâm chọc một lát, rên vài tiếng nhỏ rồi tiếp tục đâm sâu vào tận tử ©υиɠ. Lúc này, nàng đã không còn sức lực, chỉ yếu ớt nằm đó.

Thế mà, hắn vẫn còn đang làm, dùng cái côn sắt đó mà chọc vào người nàng từng cú.

Đâm thọc một lúc lâu sau, hắn lại đẩy nhanh tốc độ hơn, rồi giữ chặt hông nàng, bắn thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng trắng đυ.c vào sâu trong người nàng.

Nàng nghĩ như thế là đã xong rồi, nàng được giải thoát. Nhưng không, nàng đã lầm, hắn lật ngược người nàng úp xuống.

Côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn, đã cứng trở lại. Nó như cái dùi cui sắt nóng chảy không thương tiếc mà đâm thẳng vào người nàng.

"Á… Không… không… Đừng nữa… mà… Ưm… Ưm… Ta chịu… không nổi… Ha… A a… A a a…"

Hắn giống như không quan tâm những gì nàng nói.

Tay luồn xuống xoa nắn bầu vυ' trắng nõn của nàng thành nhiều hình dạng, véo đầṳ ѵú hồng hồng đang đứng thẳng. Đầu cúi xuống làm tóc sượt qua da nàng, làm nàng hơi ngứa.

Lưng nàng cảm thấy có gì đó hơi ướt, lưỡi hắn liếʍ theo rãnh lưng lên sau gáy nàng, rồi đưa đầu qua liếʍ đến tai nàng.

Kết hợp với côn ŧᏂịŧ đang rút ra đút vào dưới thân, nàng có cảm giác vừa lạ vừa sướиɠ. Huyệt nhỏ lại đang muốn cao trào rồi.

Nàng khóc không thành tiếng, miệng không theo ý nàng chỉ toàn phát ra tiếng a ưm dâʍ đãиɠ.

Tiếng rêи ɾỉ và tiếng bạch bạch bạch trầm đυ.c vang vọng khắp cả ngôi miếu, làm những ai nghe thấy được liền mặt đỏ tai hồng.

Hắn như cái máy cày, côn ŧᏂịŧ dưới hông liên tục đâm vào rút ra, tay thì không ngừng xoa bóp ngực của nàng, miệng cũng không rảnh thế mà liên tục cắn loạn khắp người nàng

"Ha… Ưm… A… Từ bỏ… Từ bỏ… Á…"

Sau khi thét lên một tiếng rồi cao trào một lần nữa, nàng liền bất tỉnh nhân sự.