Lừa Gạt Luân Hãm

Chương 5.2: Phun nước, khai phá hai huyệt, trứng rung tiến vào...

“Đừng cử động, thả lỏng...” Hạ Vân Độ cảm giác được Sở Lê căng thẳng thì nước sẽ ít đi, lỗ cũng thít chặt lại, khiến anh đau đớn.

“Không muốn, em không muốn...” Sở Lê rất sợ đau, cô bị Hạ Vân Độ chiều hư rồi. Cô nhấc chân lên muốn đá anh, nhưng Hạ Vân Độ lại giữ chặt lấy mắt cá chân của cô: “Không muốn cái gì? Nước của em đã chảy ướt cả ga giường rồi.” Hạ Vân Độ giữ chặt eo Sở Lê, đẩy vào trong, sự đau đớn này khiến cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng.

“Đau... A...”

Không biết tại sao, cảm giác đau đớn này khiến Sở Lê cảm giác như linh hồn của mình bị rút ra, nhưng trong nháy mắt lại bị cảm giác hưng phấn thay thế. Ngay tại lúc Hạ Vân Độ dừng lại, qυყ đầυ của anh cảm nhận được ruột của Sở Lê co thắt lại, một dòng dịch ruột phun ra.

“A...”

“Ôm lấy anh.” Hạ Vân Độ đỡ lấy lưng Sở Lê, Sở Lê ôm chặt lấy anh, khóc nức nở. Hạ Vân Độ rút côn ŧᏂịŧ của mình ra khỏi hậu huyệt của cô: “Có phải lên cao trào rồi không? Thả lỏng, không được kẹp, lần sau mà còn kẹp nữa thì anh sẽ làm em lêи đỉиɦ đến chết đấy. Lê bảo bối không thể không ngoan.”

“Vừa rồi em đau...” Sở Lê sau khi bị Hạ Vân Độ hung dữ thì ghé vào bả vai anh khóc lớn, sau đó đột nhiên vươn tay đấm anh: “Đồ xấu xa.”

“Dươиɠ ѵậŧ của đồ xấu xa làm em sướиɠ lên trời.”

“Lưu manh, biếи ŧɦái.” Sở Lê càng giãy dụa thì Hạ Vân Độ càng thêm hưng phấn. Sở Lê thực sự nghe lời, không còn kẹp chặt hậu huyệt nữa. Hạ Vân Độ nhét quả trứng rung trong tay vào trong mật huyệt của cô, rung tần số cao, khiến dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn với nhau bắn tung tóe ra ngoài.

“A a a a a, ông xã... Sắp... Sắp bắn rồi... A...”

Hạ Vân Độ cảm nhận được tiểu huyệt của cô co thắt, sung sướиɠ phun trào. Anh xoa gáy Sở Lê, vừa rồi anh rất muốn nói, anh vốn dĩ chính là biếи ŧɦái.

Sở Lê nằm sấp trên người anh, cơ thể mềm nhũn. Hạ Vân Độ xoa nắn đầṳ ѵú của cô, nhân lúc cơ thể cô vẫn còn đang hưng phấn thì chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra.

“Ô...”

Hạ vân Độ đặt cô lên gối, rút trứng rung ra, kéo theo cả một dòng dâʍ ɖị©ɧ. Sở Lê nằm trên giường, run rẩy không ngừng.

Cô khóc đến mức hốc mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn: “Muốn uống sữa...”

“Được, anh đi xả nước tắm rồi đi pha sữa dâu cho em.”

“Muốn nhiều... dâu.” Sở Lê mím môi, Hạ Vân Độ hôn lên môi cô: “Bảo bối hôm nay không ngoan, không cho thêm dâu.”

“Ông xã... đau.” Sở Lê ấm ức gọi Hạ Vân Độ, anh thỏa thích mυ'ŧ mát đầu lưỡi của cô: “Ngoan.”

Sở Lê nằm trong bồn tắm có nhiệt độ vừa phải, ôm một ly sữa dâu. Hạ Vân Độ đổi ga giường xong thì đi vào trong phòng tắm, thấy làn da của cô đã bị hơi nước bốc lên làm cho ửng hồng.

Mỗi ngày anh đều dỗ dành Sở Lê uống nhiều nước trái cây và nước lọc, bây giờ Sở Lê đã quen với việc này. Hiện giờ cô còn chủ động mặc tã, hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ chút nào.

Anh chuẩn bị rất nhiều món đồ chơi trên giường. Hôm nay anh chỉ dùng một quả trứng rung cơ bản, sau đó cũng không thấy Sở Lê có ý kiến gì về chuyện này.

Sở Lê ngủ thϊếp đi bên cạnh Hạ Vân Độ. Hạ Vân Độ nhìn gương mặt mềm mại của cô, giống như dã thú nhìn chằm chằm con mồi.

Sáng hôm sau, Sở Lê liền cảm nhận được đau đớn rồi. Cô ngồi trên bồn cầu, hậu huyệt của cô giống như bị nhét thuốc nổ, đau đớn vô cùng. Cô lo lắng đến mức phát khóc, lại bắt đầu chửi mắng Hạ Vân Độ. Âm thanh mắng chửi vô cùng đáng yêu chỉ khiến cho Hạ Vân Độ càng muốn đâm vào tiếp, để cô mắng chửi càng lớn tiếng hơn.

Hạ Vân Độ hút dung dịch thuốc xổ đã chuẩn bị sắn vào trong ống tiêm, đỡ lấy eo Sở Lê, để cô chống lên cửa nhà tắm. Có lẽ là bởi vì tin tưởng Hạ Vân Độ sẽ không làm đau cô, nên Sở Lê vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

Chất lỏng chậm rãi được tiêm vào bên trong, Sở Lê cảm thấy bụng mình càng lúc càng đau. Cô ngồi trên bồn cầu, sau đó nhanh chóng đi đại tiện được. Chờ đến khi dòng nước ấm ở bồn cầu rửa sạch cái mông của cô thì cô cảm giác như cúc hoa của mình đã trở lại bình thường rồi.

Sở Lê nằm trên giường, Hạ Vân Độ đeo gang tay cao su dùng một lần, bôi thuốc mỡ vào hậu huyệt cho cô. Loại thuốc mỡ mà Hạ Vân Độ dùng còn có tác dụng như dầu bôi trơn dùng cho những cuộc chơi tình thú, có tác dụng kí©ɧ ɖụ©.

Không bao lâu sau, Sở Lê liền cong eo lên để Hạ Vân Độ bôi vào sâu hơn một chút. Hạ Vân Độ làm như không phát hiện ra, tiếp tục bôi thuốc cho cô.

“Cái lỗ phía trước cũng đau...” Sở Lê nằm ỳ trên giường, vùi mặt vào gối. Cô cảm thấy Hạ Vân Độ chắc chắn sẽ không phát hiện ra được, thực ra là cô cố ý, được anh sờ như thế này thực sự rất thoải mái.

Ngón tay của Hạ Vân Độ lại lấy thêm chút thuốc mỡ, bôi vào trong mật huyệt của cô.

“Ưʍ... Lại đi vào rồi... A... chính là như thế...”

Sở Lê dạng hai chân ra, nâng người lên.

Sau khi bôi thuốc xong, Hạ Vân Độ rút ngón tay của mình ra, cả hậu huyệt và mật huyệt của cô đều chảy nước.

“Ông xã...”

“Hả?” Hạ Vân Độ cởi gang tay ra, ném vào thùng rác.

“Em cảm thấy bên trong không được thoải mái cho lắm, ông xã giúp em xem một chút.”

Hạ Vân Độ làm ra vẻ lo lắng, vạch miếng thịt chỗ mật huyệt của cô ra, luồn ngón tay vào xem xét, sau đó lại nhìn cúc hoa: “Hơi đỏ lên.”

Sở Lê hừ hừ, Hạ Vân Độ còn định trêu chọc cô thêm một chút, nhưng lại phát hiện cô đang ôm bụng thì lo lắng ôm cô vào lòng: “Sao thế?”

“Chỗ này đau.” Sở Lê đè tay lên bụng, Hạ Vân Độ nhẹ nhàng xoa giúp cô: “Ừm, chắc là vì tối qua đâm sâu quá.”

Sở Lê nép vào trong ngực Hạ Vân Độ, nghịch nghịch cúc áo ngủ của anh. Hạ Vân Độ cúi đầu hôn lên trán cô: “Đỡ hơn chút nào chưa? Anh đi lấy cho em chút cháo.”

“Ôm em đi.” Sở Lê ôm lấy cổ Hạ Vân Độ. Hạ Vân Độ mặc váy ngủ vào giúp cô, sau đó ôm cô ngồi vào bàn, ăn một nửa bát cháo.