Xuyên Nhanh: Nam Phụ Cướp Vai Nam Chính

Chương 4.2: Số phận không thể thay đổi.

Chu Lâm Lâm biểu hiện hoàn toàn giống như trong kịch bản viết, sắc mặt âm trầm, trong mắt bốc hỏa, mà người đàn ông đầu trọc lại căn bản không thấy Tần Thanh bên này, ngược lại nắm lấy chìa khóa xe, thét to nói: “Đi đi, con gái của ta ở trong điện thoại khóc lóc kêu ba ba đâu!”

Nghe xong Tần Thanh nói, hắn lập tức liền gọi về cho vợ, con gái quả nhiên không ngủ, nói nhất định phải đợi ba ba về nhà.

Ai, áo bông nhỏ tri kỉ a……

Người đàn ông mang theo anh em sạch sẽ rời đi.

996: “……”

Méo mèo meo! Kịch bản không có viết như vậy a! Đại ca ngươi thấy Tần Thanh không bồi ngươi uống, ngược lại bồi một nữ nhân uống, cảm thấy thể diện của mình bị hạ thấp, tức giận đến muốn chết, chạy tới sinh sự, nháo nháo đến mức phải động dao nhỏ. Ngươi như thế nào lại không theo kịch bản mà diễn a!

996 thật sự rất muốn đuổi theo đem người túm trở về. Công cụ người quan trọng nhất rời khỏi! Gân tay Tần Thanh ai tới chém?

996 ánh mắt sáng quắc mà nhìn về phía Chu Lâm Lâm. Vị này đại tỷ tính tình không tốt! Cô làm!

Một tiếng vang thật lớn xác minh phán đoán 996.

Chỉ thấy Chu Lâm Lâm đem ly rượu trong tay nện thật mạnh trên bàn, ngữ khí lạnh lẽo: “Ngươi là khinh thường ta sao?”

Từ nông thôn tới nơi đô thị phồn hoa, thứ có thể làm cô đau đớn nhất là bị người khác coi khinh.

Tần Thanh yên lặng cầm lấy ly rượu trong tay Chu Lâm Lâm, đem rượu còn thừa bên trong ly đổ toàn bộ xuống đất.

Hành động của cậu không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa. Chu Vũ Nhu cong môi nhỏ đến không thể phát hiện. Mấy cái tuỳ tùng trợn tròn đôi mắt ra vẻ kinh ngạc, đồng tử lại lập loè vui sướиɠ khi người gặp họa.

Anh trai ngỏ này quá xấu rồi đi, mới vừa gặp mặt liền khi dễ Chu Lâm Lâm như vậy!

996 bốp bốp bốp bốp vỗ tay tán thưởng: “Tần Thanh cậu thật giỏi!”

Dưới tâm tình sung sướиɠ, nó nhảy lên bàn, ngao ô mà cắn một ngụm, nuốt lấy cánh một con gà quay.

Chu Lâm Lâm tức giận đến mất đi lý trí, một phen đoạt ly rượu trong tay Tần Thanh, dùng sức ngã trên mặt đất, hung tợn hỏi: “Con mẹ nó mày có biết tau là hay không hả?”

Bang một tiếng giòn vang khiến cho mọi người xung quanh chú ý, Giang ca vội vàng chạy tới muốn giúp Tần Thanh giải vây, thấy rõ mặt Chu Lâm Lâm, tức khắc liền âm thầm kêu rên. Mẹ nó, như thế nào lại là nữ bá vương của Chu gia?

Chu gia là hào môn đứng đầu ở Hải Thị, vị này đại tiểu thư Chu gia ở nông thôn mà lớn lên, được ông bà cưng chiều đến quá mức, tính tình rất kém cỏi. Ai chọc cô đều phải rách một tầng da! Cô cũng không cùng người ta giảng đạo lý, chỉ biết càn quấy.

Xong rồi, Tần Thanh hôm nay sợ là không tốt được!

Giang ca không dám qua đi, chỉ có thể xa xa mà nhìn lại. Mấy người trẻ tuổi trước đó đỏ mặt với Tần Thanh lúc này đã đứng lên, như hổ rình mồi mà nhìn sang bên này. Một khi tình thế mất khống chế, bọn họ khẳng định sẽ xông lên giúp Tần Thanh.

Người đại diện kim bài kai cũng đi qua, chuẩn bị đưa than ngày tuyết.

Tần Thanh được mọi người lo lắng vẫn như cũ mà cất giọng trầm thấp mềm nhẹ: “Ngài dị ứng, ngài không biết sao?”

“Cái, cái gì?” Tòa núi lửa Chu Lâm Lâm chuẩn bị phun trào đột nhiên tắt ngúm.

“cổ tay của ngài đỏ.” Tần Thanh ôn nhu nhắc nhở.

Chu Lâm Lâm cúi đầu nhìn mới phát hiện, cánh tay của mình quả nhiên hiện ra rất nhiều vết lốm đốm đỏ tươi, chỉ là những vết này bị giấu ở trong tay áo ren không thấy được. Cô vừa rồi cảm thấy có chút ngứa còn tưởng rằng là muỗi cắn cũng không để ý.

“Dị ứng còn uống rượu, như vậy là không được.” Tần Thanh lắc đầu than nhẹ.

“A, ta, ta không phát hiện, ta không biết.” Vừa rồi còn một bộ nữ bá vương Chu Lâm Lâm, lúc này như một đứa trẻ hoảng loạn như phạm sai lầm.

Cô nhìn nhìn mảnh vỡ ly rượu văng khắp nơi, lại nhìn nhìn Tần Thanh vẫn như cũ, khuôn mặt ôn nhu bao dung tuấn mỹ, càng thêm chân tay luống cuống.

“Đúng đúng đúng, thực xin lỗi!”

Chu Lâm Lâm hiểu được, Tần Thanh không cùng bản thân uống rượu là lo lắng mình bị dị ứng nặng hơn. Cậu đổ ly rượu cũng vì như thế. Không có khinh thường, cũng không có cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Từ sau khi ông bà nội qua đời rốt cuộc Chu Lâm Lâm chưa được ai quan tâm, lại cảm nhận được ấm áp từ một người xa lạ.

Cô ngơ ngác mà nhìn Tần Thanh một hồi lâu, sau đó liền cong lưng, vô cùng áy náy mà xin lỗi, gương mặt cùng lỗ tai trướng đến đỏ bừng.

“Thật sự rất xin lỗi.”

Cho rằng Chu Lâm Lâm sẽ đối Tần Thanh vung tay đánh nhau 996: “……”

Gì zậy? Gì zậy? Chu Lâm Lâm cô chính là nữ phụ ác độc a! Ác độc của cô đâu?

“Không sao hết.” Tần Thanh cười xua tay, ngữ khí ôn nhu: “ly rượu tôi uống là được, mọi người cũng đừng uống nữa. Con gái ở bên ngoài uống rượu không an toàn. Lúc về thời điểm tìm một cô gái thay lái sẽ tương đối tốt, tôi nơi này có danh thϊếp.”

Tần Thanh từ túi quần lấy ra một xấp danh thϊếp, chọn lựa ra một người lái thay, đưa cho Chu Lâm Lâm.

Đây đều là mấy vật nhỏ giúp đẩy mạnh tiêu thụ rượu hơn, có thể tùy thời trợ giúp mấy vị khách nhân.

“Sớm một chút về nhà đi.” Tần Thanh hạ thấp giọng chứa đầy quan tâm, cũng mang theo một tia bất đắc dĩ.

Phảng phất như được anh trai chiếu cố Chu Lâm Lâm dùng hai tay tiếp nhận tấm danh thϊếp này, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Cô ngẩng đầu, chuyên chú mà nhìn Tần Thanh, phảng phất muốn đem người này ghi tạc trong lòng.

Chu Vũ Nhu nguyên bản còn chờ xem một hồi chê cười âm thầm nắm tay, tâm tình cực kém. Mấy cái tuỳ tùng lại giống với Chu Lâm Lâm, tất cả đều đỏ mặt, thẹn thùng mà nhìn Tần Thanh.

Tần Thanh xua xua tay, cười rời đi.

Chu Lâm Lâm tuy rằng không muốn, lại không dám giữ lại. Vừa rồi đã đủ mất mặt, cô không muốn lại lưu lại ấn tượng xấu với người này.

Chu Vũ Nhu lại vào lúc này cao giọng hô: “Anh đẹp trai, Lâm Lâm chúng tôi có thể thêm WeChat không?”

Ánh mắt Chu Lâm Lâm sáng lên.

Tần Thanh quay đầu lại.

Chu Vũ Nhu chỉ vào bãi đổ xe cách đó không xa, tiếp tục nói: “Lâm Lâm chúng tôi là đại tiểu thư Chu gia, tiền tiêu vặt một tháng so với tiền lương một năm của cậu còn nhiều đâu. Thấy kia chiếc xe thể thao màu đỏ rực kia sao? Đó là của Lâm Lâm, anh nếu cảm thấy hứng thú, cô ấy có thể cho anh mượn lượn vài vòng a.”

Chu Lâm Lâm vội vàng gật đầu, trong mắt đều là chờ mong. Cô thật sự nguyện ý đem thứ tốt của mình chia sẻ với Tần Thanh.

Nhưng cô lại không biết, nếu Tần Thanh thật sự là người sinh hoạt ở tầng xã hội dưới chót, ăn bữa nay lo bữa mai, mỗi ngày cực khổ, nghe xong lời này trong lòng anh sẽ dâng lên lòng tham như thế nào.

Bởi vì lòng tham đi tiếp cận thậm chí lấy lòng người khác, sẽ là người tốt sao? Anh sẽ đối đãi với Chu Lâm Lâm như thế nào?

Đáp án không cần nói cũng biết. Sẽ lừa gạt, lợi dụng, cuối cùng lại bởi vì càng nhiều ích lợi mà dễ dàng phản bội.

Chỉ ngắn ngủn nói mấy câu, Tần Thanh cũng đã nhìn thấu ý đồ Chu Vũ Nhu. Cô ta vì Chu Lâm Lâm tìm kiếm một người bạn “Thích hợp”, mà người bạn này chú định sẽ mag đến thương tổn cho Chu Lâm Lâm.

Tần Thanh nhấp môi cười, ôn nhu cự tuyệt: “Không được, tôi người như vậy như thế nào xứng làm bạn cùng Chu tiểu thư.”

Chu Vũ Nhu tức giận đến cắn răng. Người đàn ông này vẫn lạt mềm buộc chặt là sao?

Chu Lâm Lâm nôn nóng nói: “Có cái gì xứng với không xứng! Tôi kết bạn không coi trọng mấy cái này! Không có đắt rẻ sang hèn, người với người cũng giống nhau! Tôi và anh không có gì bất đồng!” Cô là từ nông thôn tới, cô rất hiểu tư vị bị người ta coi thường.

Tần Thanh thiệt tình thực lòng mà cười. Cái cô gái đơn thuần này, cậu rất thích.

Cậu chậm rãi đi lại, rũ mắt nhìn Chu Lâm Lâm, nhìn đối phương mặt đỏ tai hồng, chân tay luống cuống mới lấy ra điện thoại, cười nói: “Vậy thêm một cái WeChat đi.”

Chu Lâm Lâm thiếu chút nữa vui vẻ mà nhảy cẩn lên, vội vàng lấy điện thoại ra thêm WeChat Tần Thanh.

Chu Vũ Nhu âm thầm cười lạnh: Quả nhiên là lạt mềm buộc chặt, tên này câu phụ nữ cũng rất chuyên nghiệp a! Ngày sau có thể âm thầm liên hệ hắn, chỉ điểm chỗ tốt làm hắn huỷ hoại Chu Lâm Lâm.

Trong sóng ngầm mãnh liệt, 996 đã tuyệt vọng. Méo mèo meo, cốt truyện thật sự hỏng rồi! Nguyên bản là tử địch giờ hai người lại kết giao bạn bè, vậy ai dẫn phát sự kiện đổ máu? Ai tới chém tay Tần Thanh?

Thêm xong WeChat, Tần Thanh dặn dò Chu Lâm Lâm sớm một chút về nhà đừng quên xem bác sĩ, lúc này mới xoay người rời đi.

Chu Lâm Lâm ngơ ngác mà nhìn bóng dáng cậu, sau đó liền mất đi hứng thú.

Cô xoay người, lạnh lùng nói: “Đều tan đi, tôi phải đi về.” Đối với đàn chị em plastic này, thái độ cô trước nay đều là cao ngạo, bởi vì mềm yếu sẽ chỉ làm cô trở thành đối tượng bị ức hϊếp.

Hiện tại cô đã không còn ai để có thể che chở. Ông bà yêu cô nhất đã sớm không còn, cô chỉ có thể một mình cô độc đối mặt với thế giới này.

Chu Lâm Lâm rũ xuống đôi mắt ửng đỏ phiếm nước, đi về phía trước. Chu Vũ Nhu đuổi theo, muốn từ coi lấy được sốbWechat của Tần Thanh.

Mấy tuỳ tùng hoàn toàn không che giấu ngưỡng mộ trong lòng, đuổi theo Chu Lâm Lâm hô: “Lâm Lâm, Lâm Lâm, đem số WeChat của anh đẹp trai vừa rồi cũng chia sẻ cho chúng tôi đi?”

Chu Lâm Lâm ước chừng cao 178 cm, bị hỏi đến phiền liền bước chân dài, bước nhanh đi về phía trước. Chu Vũ Nhu chỉ có 1m6, chỉ có thể cùng một đám tuỳ tùng chạy đuổi theo ở phía sau.

Nhìn nguyên bản sẽ phát sinh xung đột đổ máu, giờ phút này lại đều tan đi, 996 coi lòng tràn đầy mê mang.

“Xong rồi, cốt truyện hỏng rồi! Tần Thanh cậu làm hư!” Nó nhào lên chân Tần Thanh dùng móng vuốt cào cào.

Tần Thanh tránh đi công kích của mèo múp, hỏi: “Điểm tích phân của ba cốt truyện tôi đều có sao?”

“Có, nhưng là bởi vì cậu không sử dụng phương thức chính xác, cho nên cái cốt truyện thứ tư không có điểm đâu! Hiệu ứng bươm bướm cậu biết không? Chỉ cầm một lần đập của cánh bướm, có thể đem cốt truyện kế tiếp đều sẽ trật khỏi quỷ đạo!”

996 tức muốn hộc máu mà gầm rú.

“Cái cốt truyện thứ tư là cái gì?” Tần Thanh đi trở về quầy, buông khay, rót một ly nước ấm chậm rãi uống.

“Cái cốt truyện thứ tư cốt chính là dùng dao đánh nhau!” 996 không chút nghĩ ngợi liền tiết lộ cốt truyện.

“Dùng dao đánh nhau?” Tần Thanh ánh mắt hơi lóe.

996 vội vàng che miệng lại, mắt lục chột dạ mà chớp chớp. Xong rồi, nói lỡ miệng!

“Ta là nam phụ, vận mệnh nam phụ luôn rất nhấp nhô, cho nên lúc đánh nhau, tôi sẽ bị thương đi?” Tần Thanh thử nói.

“bị thương thì như thế nào? Đây là số mệnh của cậu! Cậu nếu muốn sống trở về nhìn thấy người trong lòng nhớ mong kia, thì không thể phản kháng vận mệnh!” 996 lập tức bỏ xuống chột dạ, hợp tình hợp lý mà nói.

Tần Thanh quay đầu lại, nhìn về phía Chu Lâm Lâm chậm rãi đi phía xa cùng Chu Vũ Nhu đôi mắt kích động vô vàn cảm xúc.

Đúng lúc này, Chu Vũ Nhu không cẩn thận đυ.ng vào một người đàm ông say rượu. Người đàn ông kia bắt lấy Chu Vũ Nhu bảo cô ta xin lỗi, Chu Vũ Nhu lại hung hăng cho đối phương một cái tát, lại đem người đẩy mạnh xuống cống ở bên đường.

Trong cống đầy nước hôi bẩn, làm cho người đàn ông say rượu chật vật bất kham.

Bạn của người kia vội vàng đi xuống vớt người, cuối cùng lại cùng Chu Vũ Nhu cùng nhóm tuỳ tùng nổi lên xung đột. Hai bên từ đối mắng, xé rách, dần dần phát triển tới mức lao vào đánh nhau.

Thấy một màn này, 996 đang nôn nóng bất kham bổng ngẩn ngơ, sau đó liền phát ra tiếng kêu hưng phấn: “Méo, cốt truyện thế nhưng không hỏng! Chuyện nên phát sinh vẫn sẽ phát sinh! Đây chính là vận mệnh không thể thay đổi đây sao meo?”

Tần Thanh buông ly nước, ánh mắt đen tối gằn từng chữ một mà nỉ non: “Không thể thay đổi, vận mệnh?”