Thông Đồng Làm Bậy (NP)

Chương 8: Bị ba bắt quả tang, tim muốn vọt ra khỏi họng (2) (H)

"Có chuyện gì không ba?"

"Nếu không có chuyện gì thì ba cứ ra phòng khách nghỉ ngơi chơi điện thoại đi, bọn con sắp nấu cơm xong rồi, chuẩn bị ăn cơm ngay đây."

Dương Tuyết Mai liên tục ân cần nói, đúng là rất khác thường.

Dương Cảng Quân thấp thoáng nghe thấy tiếng con gái kỳ lạ trong phòng bếp, hắn vốn muốn xem xem con gái đang làm gì nhưng đến đây thì lại phát hiện con gái và con trai của mình đang tằng tịu với nhau.

Hắn biết rõ hai anh em không nên làm chuyện như vậy, đó là lσạи ɭυâи, hai người họ là anh em ruột thịt, vậy mà hắn lại đứng bên ngoài nhìn như bị mê muội.

Bên dưới cứng ngắc.

Trong lòng hắn thấy cực kỳ hổ thẹn.

Nhưng Dương Cảng Quân không thể đứng im nhìn tiếp nữa, thân là người làm cha, tinh thần trách nhiệm thôi thúc hắn phải đi vào bếp, ngăn hai đứa con đang làm chuyện sai trái của mình lại.

Ai ngờ hắn bất an muốn mở cửa ra thì lại phát hiện cửa đã bị khóa.

"Mai Mai? Con ở trong đó à?" Dương Cảng Quân đè thấp giọng, cố gắng để giọng nói của mình như bình thường/

Bầu ngực tròn của Dương Tuyết Mai run rẩy, anh trai thúc mạnh khiến người cô đυ.ng mạnh vào bức tường lạnh như băng, đau đến mức khiến cô chảy nước mắt.

Dương Tông Hoa nghe thấy tiếng cha mình, anh sững sờ trong chốc lát, vì sợ bị phát hiện nên cực kỳ căng thẳng, không dám cử động chút nào. Nhưng côn ŧᏂịŧ của anh lại mau chóng phồng to trong tiểu huyệt của em gái, anh không thể khống chế được mà ra sức rút ra đâm vào, kí©ɧ ŧɧí©ɧ của việc vụиɠ ŧяộʍ khiến toàn thân anh nóng rực.

"Ưʍ... a..." Dương Tuyết Mai chưa kịp trả lời đã bị côn ŧᏂịŧ bự trong tiểu huyệt thao đến mức không nói nên lời.

"Dạ... vâng, ba, con đang ở trong đây, đang nấu cơm cho mọi người mà."

Dương Cảng Quân tiếp tục nói ra sự nghi vấn của mình: "Sao trong bếp có tiếng gì lạ thế? Anh con có trong đó không?"

"Có, anh cũng đang ở trong này ạ, anh đang giúp con một tay, trong bếp nồng mùi dầu khói quá nên lúc nãy con mới khóa cửa lại, tránh cho mùi bay ra ngoài."

Dương Tuyết Mai biện hộ như vậy cũng miễn cưỡng trót lọt.

Dương Tông Hoa trầm giọng nói: "Đã bảo em rên be bé thôi, rên to như thế tất nhiên ba sẽ phát hiện."

Nói thì nói thế chứ trong lòng Dương Tông Hoa chẳng sợ chút nào, anh không những không bớt lại mà còn đâm rút nhanh và mạnh hơn, côn ŧᏂịŧ nóng rẫy đâm vào miệng tử ©υиɠ, qυყ đầυ to ra ra vào vào một cách điên cuồng.

Nghe thấy lời trách móc của anh trai, Dương Tuyết Mai hờn dỗi lườm anh: "Anh xấu lắm, anh muốn em rên nhỏ tiếng lại, vậy côn ŧᏂịŧ của anh cũng phải đứng im chứ, anh ra sức làm như thế, làm người ta sướиɠ mà không để cho người ta kêu à?"

Bây giờ không phải là lúc tranh cãi, Dương Tuyết Mai nhìn hình bóng của ba người cửa, tiểu huyệt co bóp, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan, cô sợ anh lại bất chấp thao mình nên vội nói: "Không sao đâu ba, không có chuyện gì đâu, lúc nãy con bị đυ.ng đầu thôi."

Dương Cảng Quân không thể đâm toạc chuyện này ra, sợ làm tổn thương con gái mình, nhưng chuyện này là chuyện vô cùng nghiêm trọng, phải nghĩ cách giải quyết mới được.

"Ưʍ..." Tiếng con gái trong bếp lại xen lẫn với tiếng rêи ɾỉ.