Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 54: Chất lượng nhóm này tốt

Hai người hoàn tất mua bán, Lục Huyền chờ chủ sạp lập thệ ước xong mới giao cho đối phương tám linh thạch năm mươi toái linh, rồi mới lấy viên yên vụ linh chủng này đi.

Thanh toán xong hàng hóa, tâm tình hắn sung sướиɠ đi tới Bách Thảo Đường.

Hà quản sự từ xa thấy hắn đi vào, chậm chạp đi ra.

"Tiểu tử này, sao hôm nay lại tới đây? Ta nghe được trong chợ tán tu mới xuất hiện tu sĩ dị hóa, gây ra mấy người thương vong, người không đυ.ng phải chứ?"

Ông túm Lục Huyền đi vào trong Bách Thảo Đường xong, mới từ từ thả lỏng một chút.

"Không may gặp phải, nhưng may mắn ta trốn thoát kịp thời nên không bị ảnh hưởng."

Lục Huyền đáp.

"Cũng không biết nên nói người vận khí tốt hay không tốt, khó lắm mới ra ngoài một chuyến thì gặp phải loại chuyện nguy hiểm này, may mà không có bị thương."

Lão giả gầy cảm khái nói.

"Chỉ trong thời gian ngắn mà phường thị trở nên cực kỳ bất ổn, chỗ nào cũng có tu sĩ tử vong, còn thỉnh thoảng xuất hiện thân ảnh tà ma. Ta thấy hay là người chuyển vào nội đường làm Linh thực sư chuyên trách đi, sau khi vào đây được tu sĩ Luyện Khí cao cấp bảo vệ, cũng không cần lo lắng chuyện như hôm nay phát sinh nữa."

Hà quản sự lại đưa ra đề nghị này, muốn hắn tiến vào Bách Thảo Đường, được tu sĩ cao cấp trong nội đường che chở.

Trong lòng Lục Huyền biết đây là ông có ý tốt, lo lắng cho sự an toàn của mình mới kiến nghị như thế. Nhưng linh thực linh điền liên quan đến nhiều thứ lắm, hắn không muốn ăn nhờ ở đậu và bị hạn chế khắp mọi nơi.

"Hà quản sự, cảm ơn lòng tốt của lão nhân gia ngài, chỉ là con người ta nhàn rỗi tự do quen rồi, không chịu nổi các loại hạn chế, cứ ở trong viện mình là tốt nhất!"

"Được, như vậy tùy người. Mà lần này qua đây là có Linh Huỳnh Thảo bước vào giai đoạn thành thục hả?"

Lão giả gầy thấy Lục Huyền đã hạ quyết tâm nên cũng không khuyên bảo nữa, đổi chủ đề hỏi hắn.

"Đúng vậy, có mười ba gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục trước, lão nhân gia ngài đến đây nhìn xem, phẩm chất như thế nào?"

Lục Huyền khẽ cười đáp.

"Nhìn dáng vẻ đắc ý vênh váo này của người, đoán chắc chất lượng không tệ rồi, lấy ra cho lão phu xem."

Lục Huyền tâm niệm nhất động, mười ba bụi Linh Huỳnh Thảo rời khỏi túi trữ vật và đáp xuống trước mặt Hà quản sự.

"Linh Huỳnh Thảo phẩm chất thượng đẳng. Vẫn là phẩm chất thượng đẳng. Á? Đây là... Phẩm chất hoàn mỹ?"

Lão giả không nhịn được ngẩng đầu nhìn Lục Huyền, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Ông bình tĩnh lại, một lần nữa tập trung vào Linh Huỳnh Thảo ở trước mắt.

"Gốc này phẩm chất tốt đẹp."

"Phẩm chất thượng đẳng."

"Lại là phẩm chất hoàn mỹ?"

Tiếp theo, lần lượt xuất hiện bốn gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ, khiến Hà quản sự ngay từ đầu vốn khϊếp sợ, sau đó trở nên tê liệt và bình tĩnh lại.

"Chất lượng của nhóm hàng này rất tốt. Không ngờ tới, tiểu tử người có thể trồng ra được Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ, điều này thật sự làm ta ngoài ý muốn."

Mười ba gốc Linh Huỳnh Thảo, trong đó thậm chí có bốn cây hoàn mỹ. Lão giả không nhịn được nghĩ tới, dường như trong Bách Thảo Đường, mấy Linh thực sư thâm niên có kinh nghiệm phong phú cũng không cách nào bảo đảm xác suất này. Huống chi, điều này dựa trên tiền đề linh khí trong linh điền thuộc về Bách Thảo Đường càng tinh khiết nồng nặc hơn.

Nếu như để cho Lục Huyền trồng trọt trong linh điền nội đường, vậy khả năng xuất hiện Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ sẽ cao hơn nữa chăng?

Nghĩ như vậy, ông không khỏi thở dài một hơi thật sâu, nếu như vừa rồi là lo lắng cho an toàn của Lục Huyền nên mới mời hắn trở thành Linh thực sư chuyên trách trong nội đường; còn bây giờ thì hoàn toàn tiếc nuối cho Bách Thảo Đường không thể có Lục Huyền - Linh thực sư thiên tư hơn người này.

"May mắn may mắn, ta có được thành tựu như vậy, chẳng qua là dành thời gian mà những người khác sử dụng để tu luyện vào bồi dưỡng linh thực mà thôi."

Lục Huyền vừa cười vừa nói.

"Ha ha, nỗ lực sẽ luôn được đền đáp."

Hà quản sự cười sang sảng.

"Tới, tính sổ! Giá thu mua vẫn giống như cũ, phẩm chất tốt đẹp mỗi gốc ba linh thạch năm mươi toái linh, thượng đẳng thêm hai mươi toái linh, còn hoàn mỹ là mỗi gốc bốn linh thạch. Tổng cộng... Bốn mươi tám linh thạch và bảy mươi toái linh."

Lục Huyền tính nhẩm trong đầu, xác nhận không sai, sau đó nhận những viên linh thạch lão giả đưa cho.

Cứ như vậy, giá trị tài sản của hắn lần nữa đột phá một trăm, trong tay hắn có hơn một trăm hai mươi viên linh thạch.

Mặc dù Bách Thảo Đường cung cấp mầm mống Linh Huỳnh Thảo cho Lục Huyền với giá thấp hơn hạt linh chủng trên thị trường từ mười đến hai mươi phần trăm, dựa theo hiệp định song phương, giá thu mua linh thực trưởng thành vẫn ở mức giá bình thường.

Sở dĩ Bách Thảo Đường lấy giá thấp bán linh chủng cho những Linh thực sư như Lục Huyền, chính là để có được quyền ưu tiên khi linh dược trưởng thành.

Nói cách khác, hy sinh một phần lợi ích về linh chủng, để đổi lấy nguồn linh dược định hướng, ổn định và chất lượng tốt hơn.

"Nếu sau này người đưa tới Linh Huỳnh Thảo còn có phẩm chất này, ta đây có thể nói tốt vài câu giúp người trước mặt đại tiểu thư, thay người xin vài cái linh chủng nhất phẩm còn lại hoặc thậm chí là nhị phẩm."

Hà quản sự nhìn Lục Huyền, trịnh trọng nói.

"Nhị phẩm linh chủng?"

Giọng nói Lục Huyền hơi kinh ngạc, lần trước khi hắn tới, bởi vì song phương vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác, cũng không đạt được thành tích nổi bật gì, tu sĩ thiếu nữ phụ trách Bách Thảo Đường cũng không tín nhiệm mình cho lắm nên chỉ cung cấp trăm hạt mầm mống Linh Huỳnh Thảo cùng với hai mươi viên linh chủng Huyết Ngọc Tham.

"Chất lượng chắc chắn sẽ bảo đảm, còn những chuyện khác thì làm phiền lão nhân gia ngài rồi, hôm nào ta mang túi Linh Trà Diệp cho ngài."

Hắn cảm kích nói với lão giả gầy.

"Cái này không cần, nếu như người trồng ra linh dược phẩm chất cao, ta là người đề cử cũng tự nhiên nhận được lợi ích."

Hà quản sự cười đáp.

Sau khi Lục Huyền bán Linh Huỳnh Thảo xong cũng không ở lại lâu, dọc đường đi cẩn thận đề phòng, nhanh chóng trở về nhà.

Về đến nhà, đóng cửa viện lại, khởi động trận pháp, từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm Khử Tà phù.

Dưới sự thúc giục của linh lực, một ánh sáng trắng tinh khiết xuất hiện và quét qua xung quanh Lục Huyền, không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Lúc này Lục Huyền mới hoàn toàn thả lỏng, đặt Đạp Vân Linh Miêu vẫn luôn im lặng ngồi trên vai xuống.

"Ít nhiều gì hôm nay cũng may nhờ tiểu gia hỏa nhắc nhở, ngươi làm rất tốt, lát nữa ta thưởng cho ngươi thêm hai miếng thịt lợn sấy khô."

Trên chợ tán tu, nếu không phải con ngươi xanh biếc của Đạp Vân Linh Miêu phát hiện chuyện dị thường trước, thì cho dù Lục Huyền có pháp khí, rất nhiều phù lục bên cạnh, vẫn có khả năng bị thương.

Nghĩ đến đây, hắn nhẹ nhàng vuốt ve hai chỏm lông nhỏ trên lỗ tai Đạp Vân Linh Miêu. Linh miêu chỉ dùng đôi mắt xanh khẽ nhìn Lục Huyền, rồi kệ hắn vuốt ve đầu nó.

"Ngao~ Ta thích thịt khô, ta thích thịt khô nhất ~"

Lục Huyền dường như thấy trong cái vẻ xa cách và kiêu ngạo của nó là một linh hồn hoạt bát và đáng yêu đang đạp mạnh bốn bàn chân mây trắng, hoan hô nhảy nhót. Nhưng hắn vừa nghĩ đến tiếng kêu thô ráp của Đạp Vân Linh Miêu, bóng dáng nhỏ bé trong thân thể kia lập tức biến mất.

"Ngao ô ~"

Cảm giác được động tác bàn tay trên đầu dừng lại, Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu cố gắng đè thấp tiếng kêu lên.