Ngày Bạch Chỉ quay về cũng là ngày mà Hướng Bắc Ẩn đáp ứng nấu hết tất cả các món ăn của ẩm thực Trình gia.
Trình Đinh Hương đi tới, trông cả hai đều rất tức giận.
Bọn họ đã tìm cô hơn một tháng, rốt cuộc bây giờ mới gặp mặt, vừa thấy cô đã lập tức giận dữ lao đến ——
“Trình Bạch Chỉ! Sao chị lại bán công thức của ẩm thực Trình gia cho người khác?!”
Trình Đinh Hương sắp tức chết rồi.
Lúc hai người biết các sư huynh, sư tỷ đều rời khỏi nhà hàng ẩm thực Trình gia, còn âm thầm cười nhạo Bạch Chỉ.
Thế mà chẳng ngờ tới, không bao lâu sau những người này đều mở một mớ quán ăn ở Hoài An, hơn nữa đều đặt tên là cửa hiệu ẩm thực Trình gia!
Hai người họ còn cái gì không rõ nữa? Trình Bạch Chỉ lại bán công thức ẩm thực Trình gia cho người khác!
Điều khiến bọn họ càng tức tối hơn nữa, đó là lúc ấy không nghĩ tới Trình Bạch Chỉ lại bán công thức ẩm thực Trình gia cho người khác, càng không nghĩ tới rằng mặc dù cô không xuống bếp, nhưng lại biết cách nấu ẩm thực Trình gia!
“Không được sao? Trên giấy ghi nợ của chúng ta cũng đâu quy định không thể bán cho người khác, bán cho bọn anh được thì sao không thể bán cho người khác được?” Bạch Chỉ giữ vẻ bình tĩnh.
“Sư phụ sẽ bị em chọc tức chết! Thế mà em lại dễ dàng bán công thức bí mật của ẩm thực Trình gia ra ngoài!!” Hướng Bắc Ẩn vô cùng kích động.
Trên thực tế, đến chính gã cũng không biết sự kích động này là vì Bạch Chỉ làm chuyện có lỗi với sư phụ, hay là bởi vì……
Ẩm thực Trình gia không còn là bí mật của riêng gã nữa.
Bạch Chỉ cười lạnh: “Ba tôi qua đời rồi, nếu ông còn sống trên đời thì anh có gan phản bội không, còn nữa, không phải tôi cũng bán cho anh à?”
“Trình Bạch Chỉ! Chị tuyệt đối không thể làm như vậy! Chỉ phải lấy lại công thức bí mật của ẩm thực Trình gia về ngay, nếu không ông bà tổ tiên nhà họ Trình có biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho chị, chị sờ vào lương tâm của mình xem, chị làm như vậy không làm thất vọng người nhà họ Trình ư?!” Trình Đinh Hương cũng cực kỳ giận dữ.
Cô ta cũng nghĩ giống hệt như Hướng Bắc Ẩn, vốn dĩ cho rằng ẩm thực Trình gia là độc quyền của, bỗng không ngờ rằng người khác cũng biết, điều này đã phá tung kế hoạch của bọn họ.
Hai ngày qua, ngay cả những nhà đầu tư kia đều gọi điện thoại lại đây khiển trách họ.
Dù sao lúc trước chính miệng bọn họ thề thốt với đám nhà đầu tư kia rằng —— chỉ có mỗi Hướng Bắc Ẩn biết được công thức bí mật của ẩm thực Trình gia!
“Trước khi ông bà tổ tiên không buông tha cho tôi, chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cho cô, dù sao lúc trước chính ba cô đã thề trước bài vị tổ tiên rằng nhánh của ông ta sau này sẽ không bao giờ dùng bảng hiệu ẩm thực Trình gia nữa.” Bạch Chỉ vẫn bình tĩnh.
Trình Tu lấy tiền, không cần bảng hiệu, bây giờ đến đời Trình Đinh Hương lại muốn dùng bảng hiệu này, đúng là… mặt dày vô liêm sỉ.
“Dựa vào cái gì không thể dùng? Ba tôi cũng là người của nhà họ Trình, chị không biết nấu ăn, mà tôi thì lại có thể, đều là con cháu của nhà họ Trình thì tại sao tôi không thể kế thừa ẩm thực Trình gia? Chuyện này quá bất công, mà cái tôi cần là công bằng, tôi càng muốn mở một ẩm thực Trình gia khác, tôi càng muốn mở rộng danh tiếng của ẩm thực Trình gia, làm cho ông bà tổ tiên nhận ra quyết định trước kia của bọn họ là sai lầm, bọn họ ——”
Bạch Chỉ ngắt mấy lời căm phẫn của Trình Đinh Hương: “Chị em, tỉnh táo đi, ở đây không có ma nào nghe những lời lẽ ngụy biện của cô đâu, công bằng hay không công bằng cái gì, cô không phải muốn mượn danh tiếng của ẩm thực Trình gia à? Đừng nhắc đến nội bộ gia đình, về nhà tìm ba cô đi, người lúc trước nói không cần bảng hiệu ẩm thực Trình gia, hớn ha hớn hở cầm tiền đi chính là ông ta đó.”
“Tôi ——”