Trong đầu, hệ thống vẫn tiếp tục dậm chân: “A a a a, chủ nhân, sao ngài lại bán chúng cơ chứ? Nguyên chủ sẽ tức chết cho mà xem! Cổ sẽ không cho ngài đánh giá tốt đâu!”
Bạch Chỉ: “Bắt đầu từ khi Hướng Bắc Ẩn phản bội, ẩm thực Trình gia không còn là thứ bí mật nữa.”
Sau này bọn họ sẽ mở rộng chuỗi cửa hàng ẩm thực Trình gia ra cả nước, vì để kiếm tiền và danh tiếng, công thức bí mật chẳng còn là bí mật nữa, trừ khi gϊếŧ Hướng Bắc Ẩn, bằng không cũng chẳng thể giữ được bí mật của ẩm thực Trình gia đâu.
Muốn thưa kiện gã ta tội lừa đảo ư?
Đây vốn dĩ chỉ là một bút sổ nợ rối mù, không có chứng cứ pháp luật rõ ràng, có lẽ hình phạt không quá nặng, nếu giả sử như Hướng Bắc Ẩn không ngồi tù mà muốn cưới cô thì sao?
Bạch Chỉ không muốn làm mình ghê tởm đâu.
Cô có biện pháp khác để đối phó với bọn họ, làm bọn họ hối hận cả đời!
“Nếu đã không còn là bí mật, vậy thì ta sẽ đổi thành tiền cho mình, dù sao bây giờ ta cũng rất cần tiền.” Bạch Chỉ khẽ nhếch môi mỉm cười, “Một khoảng thời gian nữa họ sẽ biết, cái mà họ bỏ tiền ra mua không phải là công thức bí mật của ẩm thực Trình gia, mà là một đống giấy thừa thãi chẳng đáng một đồng!”
444: “…… Ý ngài là?”
Bạch Chỉ xoay người: “Ý ta là rút củi dưới đáy nồi.”
–-------
Nhà hàng của nhà họ Trình đóng cửa, nhưng không phải đóng cửa vĩnh viễn, bên trên thông báo phải tu sửa lại, còn nói thêm rằng ——
Ba tháng sau sẽ khai trương một cách long trọng, tặng cho thực khách một bất ngờ lớn, kính mong hãy chờ đợi.
Thấy vậy, đám sư huynh và sư tỷ cười khúc khích, không ai để bụng.
Trình Đinh Hương và Hướng Bắc Ẩn vẫn còn đang xoay sở tiền của, thấy vậy thì nở nụ cười lạnh, một bên lắc đầu, một bên cảm thán, cảm thán con gái của sư phụ quá phá của.
Bởi vì trên chứng từ có hạn chế thời gian, hai người xoay tiền cũng tương đối sốt ruột, bọn họ chỉ có thể thông qua phương thức kéo cổ đông, lấy tốc độ nhanh nhất để góp nhiều tiền nhất.
Bạn hỏi cô ta sẽ dùng cái gì để thuyết phục những người đấy ư?
Đương nhiên là Hướng Bắc Ẩn, là ẩm thực Trình gia!
Toàn bộ giá trị trước kia của Trình Ân bây giờ đều chuyển lên người Hướng Bắc Ẩn hết rồi.
“Nợ nần nhiều như vậy, đúng là vẫn có áp lực……” Hướng Bắc Ẩn cười khổ.
Trong mắt Trình Đinh Hương lóe lên tia sáng: “Anh phải tin tưởng vào ẩm thực Trình gia của chúng ta chứ, hiện giờ chỉ có mỗi chúng ta mới có thể làm ra được ẩm thực Trình gia chính tông, tay nghề anh giỏi, còn em là con cháu nhà họ Trình, danh chính ngôn thuận. Trước hết cứ dùng cửa hiệu ẩm thực Trình gia đi, đợi đến khi qua giai đoạn đầu tiên thì sửa lại tên, em đã nghĩ kỹ rồi, đặt tên là Hương Ẩn đi!”
“Hương Ẩn…… được, anh thích lắm.” Hướng Bắc Ẩn nở nụ cười.
Thật ra gã ta cũng chẳng buồn lo lắng quá đâu, dáng vẻ nhà hàng ẩm thực Trình gia của Trình Ân trước kia thế nào, gã cũng trông thấy rõ mồn một.
“Bắc Ẩn, ba tháng sau chúng ta cũng khai trương đi! Cùng chung một ngày với Trình Bạch Chỉ luôn, em muốn cho chị ta nhìn xem, hành động buộc anh rời đi của chị ta đã tổn thất thế nào!”
“Được…… Ai, không biết Bạch Chỉ đó đang định chơi trò gì nữa, còn muốn khai trương lại một lần nữa chứ……”
“Chị ta cũng không làm ăn được cái gì đâu, không đáng để ta lo sợ, em muốn chị ta chống mắt lên nhìn xem rốt cuộc ai mới xứng đáng sở hữu ẩm thực của Trình gia!”
Một truyền nhân động một tí là làm nhà bếp nổ tanh bành, có xem như là đầu bếp không?