Xuyên Nhanh: Cô Là Ánh Sáng Dẫn Lối Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 22-4: Đầu bếp công nghệ (12)

Hướng Bắc Ẩn nhìn về phía Trình Đinh Hương.

Tất nhiên Trình Đinh Hương cũng nghĩ đến chuyện này, cô ả cắn răng nhìn về phía Bạch Chỉ: “Trình Bạch Chỉ, được, chúng tôi sẽ đền tiền! Chúng tôi mua công thức ẩm thực Trình gia! Từ nay về sau! Bắc Ẩn không còn phải cảm thấy day dứt với chị nữa!”

Nói dứt lời, cô ta kéo Hướng Bắc Ẩn muốn rời đi.

Bạch Chỉ không có chút bất ngờ trước lựa chọn của cô ta, cô chặn bọn họ lại, bình tĩnh nói: “Vậy viết giấy ghi nợ đi, dù gì cũng phải quy định thời gian rõ ràng chứ, khi nào đền tiền cho tôi?”

“Bạch Chỉ! Sao cô lại có thể đòi tiền chứ?!”

“Đúng đó, Bạch Chỉ, ẩm thực Trình gia là vô giá!”

“Đúng đúng đúng, ước tính giá trị kia chỉ là ước tính thôi, giá trị của ẩm thực Trình gia còn hơn cả vậy nhiều!”

“Đúng thế, Bạch Chỉ à cô đừng dại dột mà!”

……

Đám sư huynh và sư tỷ không chịu, họ xông tới.

Trông thấy bọn họ phản đối quyết liệt, Bạch Chỉ cũng không buồn thay đổi chủ ý, cô tìm chú Toàn lấy giấy bút, ngay lúc đưa cho Hướng Bắc Ẩn, cô nói: “Hướng Bắc Ẩn, số tiền này chỉ để mua công thức của ẩm thực Trình gia, còn công ơn dưỡng dục của ba tôi đối với anh, tôi muốn một yêu cầu nhỏ thì hẳn là không quá phận đâu nhỉ?”

Giọng nói Hướng Bắc Ẩn khàn khàn: “Yêu cầu gì……”

“50 ngày sau, hãy nấu lại toàn bộ các món ăn của ẩm thực Trình gia cho tôi, để tôi nếm thử một lần nữa.” Bạch Chỉ nói.

Hướng Bắc Ẩn gật đầu: “Được.”

Không có gì là không thể đồng ý, đền cả mớ tiền như vậy rồi thì Hướng Bắc Ẩn cũng chẳng thể từ chối được yêu cầu nhỏ nhoi này.

Đợi đến khi viết xong, Hướng Bắc Ẩn nhấp môi, gã nhìn Bạch Chỉ với anh mắt xa lạ: “Bạch Chỉ…… em thay đổi rồi, trước kia em không phải như thế.... ”

“Khoảng thời gian ba tôi còn sống, anh cũng không phải như vậy.” Bạch Chỉ cất chứng từ kỹ lưỡng, nhàn nhạt nói.

Trình Đinh Hương cười lạnh một tiếng, kéo Hướng Bắc Ẩn đi ra ngoài, chỉ để lại hai chữ ——

“Đồ ngu.”

Không ngu chứ là gì? Ẩm thực Trình gia vô giá như thế mà bị chị ta đổi thành tiền, bây giờ chẳng ai làm được ẩm thực Trình gia nữa đâu, Hướng Bắc Ẩn cũng có thể thoải mái rời khỏi ẩm thực Trình gia, gây dựng lại từ đầu!

Năm ấy chính Trình Tu đã chọn tiền, sau đó lại hối hận vô ngần, tiền càng ngày càng ít, nhưng ẩm thực Trình gia càng ngày càng tăng giá!

Còn bây giờ, Trình Bạch Chỉ muốn lấy tiền, vậy sau này Hướng Bắc Ẩn sẽ có thể công khai nấu ẩm thực Trình, tạo ra một ẩm thực Trình gia khác, có thể kiếm được số tiền gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần!

Nếu Trình Ân biết, phỏng chừng ông ta sẽ tức đến độ đội mồ sống dậy luôn nhỉ?

“Đinh Hương…. xin lỗi em, phải để cho em tốn nhiều tiền như vậy…” Sau khi rời khỏi nhà họ Trình, Hướng Bắc Ẩn tỏ ra áy náy.

Trình Đinh Hương nắm lấy tay gã, mỉm cười: “Đáng giá mà, làm vậy thì anh có thể yên tâm ở cạnh em, chúng ta sẽ ở bên nhau mà không nợ nần ai cả.”

“Đúng vậy!” Hướng Bắc Ẩn cũng cười, nắm chặt lấy tay cô ta.

Ngẫm nghĩ, gã chợt hỏi: “Ngần ấy tiền, em…… có đủ không?”

“Ba em có một ít, em cũng có thể vay mượn tạm, thiếu nữa thì bán nhà, bọn mình đi mượn, tìm nhà đầu tư, Bắc Ẩn à, kỹ năng của anh là vô giá, sẽ có vô số người tình nguyện đầu tư cho bọn mình thôi!” Trình Đinh Hương tự tin ngời ngợi, mắt cô ta sáng lên.

Nói cứ như thể trước mắt cô ả đã xuất hiện hình ảnh hai người họ thành công xây dựng được thương hiệu.