Vạn Nhân Mê NPC

Quyển 4 - Chương 4: Được thiếu gia yêu thương/hại chết thụ chính

Trong lòng thầm nói một câu xin lỗi, Côn Hải đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ thô to rồi vung lên tựa như một vị tướng quân hung ác, hết cắm vào lại rút ra, đâm đến mức khiến bụng thiếu niên bị gồ lên.

"Ưʍ... A... Ha a..."

Lần đầu tiên rơi vào tình thế bị chiếm để như vậy, thiếu niên kêu thảm một tiếng, phát ra tiếng rêи ɾỉ khó đè nén.

Vách thịt bị căng chặt chảy ra chất lỏng sền sệt, để bảo vệ vách thịt không bị tổn thương nên bắt đầu tiết ra chất lỏng để bôi trơn.

Gã đàn ông không có bất kỳ kỹ xảo giường chiếu nào vẫn đang đâm rút mạnh bạo nhưng cố lắm cũng chỉ mới cắm vào một nửa, vẫn còn một đoạn dươиɠ ѵậŧ đang ở ngoài.

Gã không quan tâm, đè thiếu niên xuống rồi đâm rút mạnh, chẳng biết từ khi nào mà đã nhét vào hết toàn bộ vào khiến cặp mông thiếu niên rung lên.

"A... Ức... Ưʍ..."

Thiếu niên khó chịu khóc thút thít, bất lực để người đàn ông đỡ cậu rồi ôm cậu vào trong ngực, dươиɠ ѵậŧ ma sát nhanh hơn khiến gò mông trắng mịn ửng đỏ.

Gã đàn ông như một con ngựa sắt không biết mệt mỏi, mỗi một lần chuyển động đều đâm mạnh vào cơ thể thiếu niên khiến cậu không thở nổi, càng thêm hưng phấn.

"A..."

Lộ Ly khó chịu ngửa đầu, thứ khổng lồ trong thân thể đâm vào rút ra khiến cậu hít thở khó khăn, bị đâm đến mức cả người ửng đỏ.

Cậu vốn nhỏ nhắn, hiện tại bị người nọ ôm ghì trong ngực, bụng dưới đau nhức, mông cũng co rút lại rồi bị thứ cứng rắn nóng bỏng kia cắm vào chảy ra không ít nước, kɧoáı ©ảʍ tê dại nhộn nhạo lan ra khiến cậu chịu không nổi.

"Ưʍ... Thiếu... gia... Không được... Hu hu... Hức..."

Dươиɠ ѵậŧ đâm vào trong mạnh bạo, đâm đến tận cùng lấp đầy mông thiếu niên, vòng eo mềm mại bị cánh tay cường tráng kiện bóp lấy, phía dưới bị va chạm mạnh đến mức khiến cậu cực kì khó chịu nhưng lại không thể nào chống cự.

Cuối cùng sau khi đâm vào rút ra mấy trăm cái thì gã đàn ông mới căng người đâm vào sâu bên trong, chất lỏng màu trắng sữa bắn mạnh vào lỗ nhỏ của cậu.

Cơn cao trào kéo dài rất lâu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của gã vừa nhiều vừa nóng khiến mông cậu không chứa hết được, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy dọc theo đùi.

Cảnh tượng này cực kỳ dâʍ đãиɠ.

Thiếu niên thấm mệt, mông vô thức ngậm lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi ngủ thϊếp đi.

Côn Hải cũng mệt mỏi, thân thể gã vốn không khoẻ mạnh, có thể làm lâu như vậy hoàn toàn là kỳ tích, sau khi xuất tinh xong thì thoải mái ôm thiếu niên, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người cậu mà chìm vào giấc ngủ, không còn bị đau đầu.

Sáng sớm, Côn Hải mơ mơ màng màng tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái.

Thiếu niên nằm trong ngực gã còn chưa tỉnh, không biết có phải do bị ăn hϊếp hay không mà khóe mắt cậu phiếm hồng, gã cười cười rồi ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của thiếu niên.

Hương vị rất tuyệt.

Tâm tình Côn Hải hôm nay rất tốt, gã đắp chăn cho thiếu niên rồi rời giường mặc quần áo, đi tới cửa.

A Diệu canh giữ một đêm thấy thiếu gia tâm trạng rất tốt đi ra, vốn định chuẩn bị sai nha hoàn bưng nước vào hầu hạ thiếu gia thì bỗng bị thiếu gia chặn lại.

"Đổi phòng đi, để cậu ấy nghỉ ngơi một chút, đừng đánh thức cậu ấy."

"Vâng." A Diệu thông minh, biết người hầu kia đã được thiếu gia để mắt đến nên vội vàng đóng cửa lại rồi rời đi cùng gã.

Phòng cách vách cũng là phòng ngủ của thiếu gia, chỉ là thiếu gia không thích bài trí ở nơi này nên nó gần như không được sử dụng.

Gã tùy tiện nằm xuống, bọn nha hoàn cầm khăn lau vết bẩn trên người thiếu gia, mùi hương trong không khí làm cho những cô gái chưa từng trải qua chuyện phòng the thẹn thùng.

Cả đám cúi đầu, không dám nhìn dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân thiếu gia.

Phòng bên cạnh, Côn Hải vừa đi không bao lâu thì thiếu niên trên giường liền tỉnh lại.

Cậu rất khó chịu, thân thể còn hơi nóng lên, bên trong mông cũng loạn xạ, cậu mở chăn ra nhìn hai chân khô khốc, còn có chỗ ẩm ướt thì hốc mắt đỏ lên, thẹn thùng không biết nên làm gì bây giờ.

Cậu thử động một chút, thắt lưng vốn không có có chút sức lực nào lập tức đau xót.

Nhớ tới hình ảnh hỗn loạn đêm qua, cậu thẹn thùng nhặt quần áo trên mặt đất lên rồi chậm chạp mặc vào.