Vạn Nhân Mê NPC

Quyển 3 - Chương 5: Cư.ỡng hi.ếp ở quán bar/NPC xinh đẹp từ nhỏ bị ba người khách cưỡ.ng hiế.p tập thể

Một người đàn ông khác lại chơi ngón chân của Lộ Ly, dùng hai bàn chân cậu kẹp dươиɠ ѵậŧ rồi điên cuồng tuốt dươиɠ ѵậŧ của mình, ma sát đến khi chân thiếu niên vừa đỏ vừa sưng.

Lộ Ly bị cᏂị©Ꮒ đến mơ hồ, mơ màng không biết mình đã bị cᏂị©Ꮒ mấy lần rồi.

Cậu tê liệt nằm trên mặt đất, chỉ có thể để cho mấy tên đàn ông cưỡi lên người mình, để dươиɠ ѵậŧ to lớn kinh người đâm rút mạnh bạo, mỗi khi cậu cảm giác được có người bắn thì sẽ có một người chịu không nổi mà lập tức cắm vào, tiếp tục đâm rút.

Mấy tên đàn ông đều rất cường tráng, cao 1m9, Lộ Ly chỉ mới 1m7, nằm trong lòng bọn họ chỉ giống như bé con, bị người khác ôm lên rồi cᏂị©Ꮒ một cách dễ dàng.

Lộ Ly bị dươиɠ ѵậŧ kích thước khổng lồ của bọn họ đâm đến khóc bù lu bù loa, ý thức dần mơ hồ.

Có lúc Lộ Ly nửa tỉnh nửa mê, cảm giác mình như một con búp bê vải rách nát không có sinh mệnh, sinh ra đã là đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, không cần có lý trí.

Lý trí của cậu đã bị một dươиɠ ѵậŧ lớn tra tấn hành hạ đến hao mòn.

Thậm chí cậu còn không biết mình bị cᏂị©Ꮒ lêи đỉиɦ mấy lần, chỉ còn nhớ mỗi lần cậu mở to mắt là trên người sẽ có một người cưỡi lên người cậu, tra tấn chà đạp cậu.

Có lúc bọn họ sẽ kẹp cậu ở giữa, hai người một trước một sau cùng nhau đâm vào.

Có lúc sẽ để cậu bưng mông mình nằm rạp trên mặt đất giống như cɧó ©áϊ ngậm mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ, phía sau cũng ngậm một cái.

Có lúc cá ngón tay và ngón chân cũng giống như cái lỗ phía sau, bị dươиɠ ѵậŧ ma sát mạnh bạo.

Rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp dính lên da và khuôn mặt thiếu niên, bọn họ còn cưỡng ép cậu uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ, bắn đến khi bụng cậu phồng lên giống như phụ nữ có thai.

Lộ Ly lại bị bọn họ cᏂị©Ꮒ đến mất ý thức, lúc tỉnh lại vẫn đang bị ba người đàn ông không biết mệt mỏi này làm.

Thể lực của bọn họ quá tốt, cuối cùng mở ra vòng tranh tài giày xéo thiếu niên, cậu bị cᏂị©Ꮒ đến chết lặng, mông cũng co rút theo bản năng mυ'ŧ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông.

Trận cưỡиɠ ɧϊếp kéo dài đến rạng sáng.

Nửa giờ trước khi nhân viên ở quầy rượu tan làm thì bọn họ đã ăn mặc chỉnh tề, cười vô cùng thỏa mãn.

Bọn họ ném thiếu niên vào phòng thay đồ, nhìn cậu mất sức ngã khuỵu xuống bãi tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn lan trên sàn nhà rồi vui vẻ rời đi.

Là Kiều Mộc tan làm phát hiện ra Lộ Ly, ban đầu cậu ta vẫn còn chưa nhận ra Lộ Ly đang nằm trên mặt đất, còn tưởng là nhân viên phục vụ nào không chịu được cô đơn mà quyến rũ khách hàng.

“Lộ Ly!”

Kiều Mộc nhìn thấy Lộ Ly bị chà đạp như vậy thì cực kỳ đau lòng, cậu ta ôm cậu dậy khỏi mặt đất rồi cẩn thận rút tiền mặt từ trong mông cậu ra.

Cậu ta nhìn lỗ nhỏ sưng đỏ lên thì tức giận chửi mắng: “Mẹ nó bọn thần kinh này, mẹ mày!”

“Cậu ổn không, Lộ Ly, để tôi đưa cậu về nhà.”

Kiều Mộc cúi người thay đồ cho cậu, tạm chưa kiểm tra giúp cậu mà vội vàng cõng cậu về nhà.

Hai người bọn họ sống cùng nhau trong một căn phòng chật hẹp chưa đến 30 mét vuông, bên trong cũng không có phòng khách mà chỉ có hai phòng ngủ, cực kỳ nhỏ, chỉ có thể để một cái giường, tủ quần áo thì để ngoài cửa.

Thiếu niên bị giày vò một đêm đã mơ hồ, yết hầu nóng như lửa đốt, không thể nói lời nào.

Cậu được đưa vào ngâm nước ấm, mỏi mệt thở dốc, trong tầm mắt mơ hồ chỉ có Kiều Mộc đang lo lắng tắm rửa cho cậu, sau đó ôm cậu ra khỏi phòng tắm rồi để lên giường bôi thuốc.

Mặc dù Lộ Ly rất mệt mỏi nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm của Kiều Mộc.

Tên này lúc quan tâm rất cáu kỉnh, ngoài miệng lại chửi tục, mắng người vô cùng độc ác.