Vạn Nhân Mê NPC

Quyển 3 - Chương 4: Cư.ỡng hi.ếp ở quán bar/NPC xinh đẹp từ nhỏ bị ba người khách cưỡ.ng hiế.p tập thể

Trong phòng thay quần áo, thiếu niên gầy yếu bị dươиɠ ѵậŧ to lớn điên cuồng cᏂị©Ꮒ lỗ nhỏ mềm mại phía sau, qυყ đầυ thô bạo căng rộng lỗ nhỏ giữa mông, không chút thương xót mà đâm mạnh bạo vào trong vách thịt, cắm vào sâu bên trong.

“A… Ưm… Hu hu…” Thiếu niên phát ra tiếng thở gấp đầy thống khổ, cậu muốn giãy giụa nhưng cả người đã mềm nhũn khuỵu xuống sàn nhà.

Người đàn ông sau lưng bóp lấy eo cậu điên cuồng đâm rút, kéo ra từng đợt nước da^ʍ, Lộ Ly chỉ cảm thấy mông mình bị cᏂị©Ꮒ vừa đau vừa tê dại, dươиɠ ѵậŧ phía trong cương cứng to lớn đến đáng sợ, qυყ đầυ ra vào trong cơ thể.

Cậu cảm thấy mình quá xui xẻo, chỉ là đi vệ sinh thôi mà lúc ra bị ba người kéo vào phòng thay đồ, không hề có cơ hội phản kháng.

Va chạm kịch liệt khiến thiếu niên nhịn không được mà hét lên thành tiếng, tóc cậu bị một người khác kéo khiến cậu phải ngẩng đầu lên, người đàn ông đứng trước mặt cậu thuận thế đâm dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình vào trong miệng ấm áp của cậu.

“A… Ưm… Ưm…”

Cửa phòng thay đồ bị người khác gõ, Lộ Ly liều mạng giãy giụa muốn tạo ra âm thanh để người bên ngoài phát hiện ra nhưng bị đám đàn ông khống chế không thể động đậy được.

“Ai vậy, khóa cửa làm gì chứ!” Người bên ngoài thiếu kiên nhẫn đạp một cái rồi hùng hổ rời đi.

Thiếu niên tuyệt vọng, nước mắt chảy dài, khóe mắt đã đỏ ửng.

Ba cái dươиɠ ѵậŧ to lớn kia đồng thời đâm rút vào cơ thể đang không ngừng run rẩy của cậu, núʍ ѵú bị người ta chơi vừa sưng vừa đỏ, trong mông bị cắm một cái, miệng cũng bị người ta cᏂị©Ꮒ, cuối cùng thiếu niên không chịu nổi mà ngất đi.

Cậu ngất chưa được bao lâu thì tỉnh dậy vì bị cᏂị©Ꮒ quá mạnh bạo.

“A a a!” Thiếu niên bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ đến hét lên, chân cậu bị người đàn ông kéo căng ra thành một đường thẳng, một dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng đâm rút ra vào lỗ nhỏ của cậu, sàn gạch men dưới thân đã ướt đẫm, phản chiếu ánh đèn trắng trên trần nhà.

Kɧoáı ©ảʍ lan ra toàn thân giống như dòng điện, Lộ Ly tê dại nằm trên mặt đất thở gấp, cậu nghiêng đầu, sợ đến mức khóc nấc lên, hai người đàn ông còn quỳ bên cạnh cậu, bọn họ vẫn chưa đi mà cố gắng tuốt dươиɠ ѵậŧ của mình, lúc nào cũng có thể đâm vào.

Khuôn mặt tuyệt vọng của thiếu niên đẫm nước mắt, cậu không hiểu tại sao mình lại bị cưỡиɠ ɧϊếp tập thể, rõ ràng cậu không để bất kỳ người nào chú ý đến mà.

Lúc này một người đàn ông cưỡi trên người cậu ma sát nhanh hơn, hai tay vuốt ve eo nhỏ của cậu rồi rên nhẹ một tiếng rồi bắn một dòng chất lỏng vào trong cơ thể cậu.

Sau đó hắn ta lui ra sau, người bên trái lập tức cưỡi lên đâm vào trong cậu một cách gọn ghẽ khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong tràn ra ngoài, sau đó lại ma sát mạnh bạo.

Thiếu niên bị đâm không ngừng lắc đầu rêи ɾỉ, lỗ nhỏ khẽ mấp máy mυ'ŧ chặt lấy đám đàn ông khiến người đang cᏂị©Ꮒ cậu càng làm điên cuồng, hận không thể nhét cả tinh hoàn vào bên trong.

“Mẹ nó, sướиɠ quá, lỗ nhỏ của cái bồn chứa này thật thoải mái!” Lương Hạo vừa làm vừa nhịn không được mà nói.

“Cậu nhanh lên, làm xong thì đến tôi!” Điển Tử An còn chưa được cᏂị©Ꮒ lỗ nhỏ mà nhìn đến đỏ cả mắt, đôi mắt đầy ganh tị như muốn bùng lửa.

“Được rồi được rồi, đừng giục nữa, để tôi sướиɠ!”

Ba người bọn họ sắp xếp lượt xong xuôi thì thay nhau cưỡиɠ ɧϊếp Lộ Ly.

Mỗi lần người kia bắn xong thì sẽ đổi một người khác, đổi từ tư thế này sang tư thế khác, ba người ròng rã hai vòng điên cuồng cᏂị©Ꮒ một người, ngược lại vẫn còn thấy chưa đủ.

Điển Tử An luôn cảm thấy mình thua thiệt nâng đầu thiếu niên lên rồi cắm dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng cậu để thiếu niên đang uể oải khẩu giao cho cậu ta, thiếu niên bị đâm đến mất sức, cậu muốn nhả ra nhưng không được, chỉ đành để người đàn ông ma sát mạnh bạo trong miệng mình.