Vạn Nhân Mê NPC

Quyển 2 - Chương 6: Sau khi bị é.p bứ.c, xử nam Niên Thụy phá thân

“A ưm…” Lộ Ly bị Niên Thụy xoa bóp núʍ ѵú mẫn cảm mà thở gấp, cơ thể run lên.

Tay Niên Thụy run một cái rồi vội nhìn sang Lộ Ly: “Tôi… Có phải tôi làm cậu đau không…”

Vẻ mặt hoảng hốt ngây thơ như vậy, đúng là một tên xử nam rồi.

Lộ Ly lắc đầu: “Không có… Rất dễ chịu…”

Niên Thụy nghe thiếu niên nói vậy thì mới thả lỏng hơn một chút, tiếp tục kiểm tra dấu vết trên đùi giúp cậu, hai tay dần di chuyển xuống dưới chạm vào chỗ mẫn cảm khiến thiếu niên thở dốc.

“Ưm… A… Niên Thụy… A…”

Niên Thụy không kiềm được hít thở sâu, ngăn cảm giác khô nóng trong cơ thể, mồ hôi trên trán ngày càng nhiều, nhỏ giọt xuống.

Cậu ta lấy tay lau mồ hôi trên trán rồi ngượng ngùng giải thích: “Tôi có hơi căng thẳng, không có ý gì khác…”

Nhưng lúc nhìn thấy lỗ nhỏ của thiếu niên chảy ra chất lỏng thì yết hầu lại di chuyển lên xuống, mặt đỏ như muốn rỉ máu, thứ trong đũng quần cũng cương cứng lên.

Cậu ta hoài nghi có phải mình cũng giống như những tên cầm thú kia không, nhìn thấy thiếu niên trần trụi lại có ham muốn, cậu ta vừa phỉ nhổ bản thân mình vừa khao khát nhìn chằm chằm vào miệng nhỏ kia, tưởng tượng cảnh thân mật với cậu, bị tưởng tượng của mình làm cho bối rối.

Lộ Ly ngây ngốc nhìn cậu ta, dường như đã biết được du͙© vọиɠ của Niên Thụy, sau đó nhìn đũng quần phồng lên là hiểu.

“Có muốn không?” Lộ Ly hỏi: “Tôi có thể cho cậu…”

“Tôi…” Niên Thụy cực kỳ xấu hổ, cậu ta ấp úng khó chịu.

Thiếu niên ngoan ngoãn quỳ giữa hai chân cậu ta rồi chủ động kéo quần Niên Thụy xuống, cậu ta cũng chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ mỏng, sau khi kéo xuống thì thứ to lớn nóng hổi bật ra, hình dạng rất đẹp, nảy nảy trước mặt thiếu niên.

Niên Thụy bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, cậu ta thầm xin lỗi nhưng âm thanh nghẹn lại trong cổ họng, bị nụ cười của thiếu niên hớp hồn.

Lộ Ly cầm lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của cậu ta rồi cười một tiếng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve.

“Màu sắc dươиɠ ѵậŧ cậu thật dễ nhìn, còn đẹp nữa.”

Gò má Niên Thụy đỏ hơn, cậu ta cũng không nói cho thiếu niên biết mình vẫn còn trinh trắng chưa làm với người nào nên đương nhiên màu sắc sẽ đẹp.

A! Đây không phải điều quan trọng!

Lộ Ly không nhìn thấy ánh mắt của Niên Thụy, cậu ngoan ngoãn ngồi trên đùi cậu ta.

Nhìn từ góc độ này thì Niên Thụy có thể thấy được độ cong xinh đẹp nhất, hô hấp cậu ta ngày càng nặng nề, không kiềm được mà nuốt nước bọt, thầm chờ mong thiếu niên cử động.

Nhưng động tác của thiếu niên quá chậm, cậu ta nhịn không được mà chủ động tách hai chân Lộ Ly ra rộng hơn, sau đó cầm dươиɠ ѵậŧ của mình ma sát giữa hai chân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể thiếu niên run lên, cậu không kìm nổi rêи ɾỉ thành tiếng.

“A Ưm… Thoải mái quá… Niên Thụy… Thoải mái quá…”

Cơ thể thiếu niên quá dâʍ đãиɠ, mới chọc ghẹo một chút mà đã chìm trong du͙© vọиɠ.

“Tiểu Lộ… Ưm…” Niên Thụy kích động ôm lấy eo cậu, cuối cùng không chịu được du͙© vọиɠ mãnh liệt nữa, cậu ta nặng nề nắc eo để dươиɠ ѵậŧ tiến vào trong lỗ nhỏ của thiếu niên.

Giờ phút này dù là thỏa mãn về tinh thần hay cơ thể thì đều khiến linh hồn của cậu ta run rẩy.

“Tiểu Lộ, sướиɠ quá, kẹp thật chặt… A…”

Đột nhiên bị đâm vào khiến thiếu niên rơi nước mắt.

Cậu yếu ớt ôm lấy Niên Thụy, bị cậu ta đâm vào mông, nước trong bồn tắm cũng bắn tung tóe khắp nơi theo nhịp ma sát của hai người.

“A… Ha ha… Tuyệt quá…”

Niên Thụy thường ngày dịu dàng nhưng sức lực lại cực kỳ lớn, cậu ta áp thiếu niên vào bồn tắm cᏂị©Ꮒ cậu đến rơi nước mắt, có lúc đâm vào loạn xạ, có lúc đâm vào sâu bên trong, có lúc lại đâm mạnh vào, không lâu sau không chịu được bắn tinh vào trong.

“Ưm…” Xử nam lần đầu bắn tinh, hơn nữa còn bắn vào trong người mình thích, cậu ta cực kỳ hạnh phúc.

Cậu ta thở dốc rồi ôm thiếu niên vào l*иg ngực, hôn lên khóe mắt cậu nhưng vẫn không rút ra.

“Tiểu Lộ, đừng tìm bọn họ nữa được không? Nếu sau này cậu muốn thì tôi sẽ thỏa mãn cậu.”