Cô không hiểu tại sao anh lại tức giận vì chuyện này.
Trừ phi......
Tiểu Đường cảm giác được miệng huyệt căng lớn hơn, hiển nhiên, anh rút ra một nửa, rồi lại bất ngờ đâm vào, từng lớp thịt non bên trong bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ kêu gào, khúc khỉu, co rút lại.
Cô đau đến tê dại, nước mắt cũng cạn khô, hai mắt nhắm chặt, bàn tay nhỏ bấu chặt vào cánh tay săn chắc của anh, thất thanh kêu to.
Anh quá thô lỗ, trực tiếp tiến vào tiểu huyệt khô khốc vẫn còn chưa tiết ra mật dịch, đâm vào chỗ sâu nhất, trận làʍ t̠ìиɦ này làm tới oanh oanh liệt liệt.
Cô kêu la: "A....... Đau, anh, anh nhẹ chút.” Cô vươn tay đẩy đẩy ngực anh, móng tay cào ra vài vết máu nông: "Tôi đồng ý cho anh làm, anh nhẹ chút đi.”
Anh dường như không nghe thấy, nôn nóng lấy bôi trơn trên tủ đầu giường, bôi một lượng lớn, sau đó trực tiếp nhét vào.
Lúc này cô vô cùng căng thẳng, không thể chảy nước, chỉ có thể dựa vào bôi trơn.
Tiểu Đường muốn đá anh, ngăn cản hành vi điên cuồng của anh, nhưng hai chân lại bị anh đặt lên bả vai mình, cô có dự cảm anh muốn trực tiếp tiến vào, hơn nữa cô còn không thể trốn thoát.
Cô kêu to “Không, đừng.” Anh vẫn như cũ đâm vào một lần nữa, lần này rất thành công.
Anh hài lòng, hừ một tiếng, bắt đầu đưa đẩy.
Tiểu Đường bị anh mãnh liệt va chạm từng chút từng chút một, mông thịt bị va đập đến ửng đỏ, cũng khiến cô đau đến không còn sức lực, cô nắm chặt drap giường, cố nén nước mắt trong cơn cυồиɠ ɖâʍ, thừa nhận từng đợt tấn công.
Cô đã hiểu rõ rồi, anh sẽ không dừng lại, thậm chí là sẽ không dịu dàng nữa.
Vào giờ phút này, dưới sự đối lập mãnh liệt, cô vô cùng nhớ sự dịu dàng như nước trước kia của anh, anh sẽ không không màng cảm nhận của cô như vậy.
Thoáng chốc có chút ấm ức, cô cắn chặt cánh môi, không muốn phát ra tiếng, sợ bị anh cười nhạo bản thân bị bắt nạt mà còn rêи ɾỉ.
Người đàn ông tựa như không hài lòng với chuyện này, rút ra một chút, rồi lại thọc vào thật sâu, làm cô gái vụn vỡ, ưm ư nức nở: "A........ A......... Hoắc Diễm, anh là tên khốn, anh bắt nạt....... Người.......... A.”
Người đàn ông cười đắc thắng, nâng một chân cô lên, nghiêng người qua, sau đó đâm vào tiểu huyệt từ bên hông, mãnh liệt tiến công, đào ra không ít nước ngọt không dễ dàng gì mới tiết ra.
Cô gái bị ấn xuống bị bắt thừa nhận, cái miệng nhỏ phát ra tiếng rêи ɾỉ lả lướt.
Không quên nhỏ giọng nói: "A a....... Anh nhẹ chút.......”
Nhận lại cũng chỉ là sự tiến công càng thêm mãnh liệt, cô cảm giác vách thịt bên trong đã bị cự vật to lớn làm cho nóng lên, bụng nhỏ cũng phồng lên, đau đớn dần dần mang theo chút trương trướng, tê dại.
Cô khó chịu lắc đầu, chau mày, móng tay không quên bấm vào cánh tay cơ bắp của anh, rất mạnh, tạo ra không ít vết máu.
Người đàn ông hưng phấn, mồ hôi nhễ nhại, rơi xuống drap giường, tò mò hỏi: "Bấm đến vui vẻ vậy sao?”
Cô gái không để ý tới anh, rầm rì trước sau không chịu buông tay.
Người đàn ông đỡ cô gái vô lực ngã ra giường, nắm theo vòng eo của cô, từ phía sau mạnh mẽ đâm vào.
Tư thế tiến vào từ phía sau có thể đâm tới rất sâu, cô gái muốn kháng cự bị đè nặng, bị anh tiến vào làm cho toàn thân co rút, vô lực ngã lên giường, hai chân run rẩy, thừa nhận sự thô lỗ của anh.
“Không..... Sâu quá...... Đi ra ngoài.”
“A....... Tôi không muốn tư thế này, anh....... Buông ra.......”
Mặc kệ lời cô gái khàn giọng nói ra lời cầu xin, anh vẫn như cũ chiếu theo du͙© vọиɠ biếи ŧɦái của mình mà làm mãnh liệt, thử các loại tư thế, làm đến mỗi một nơi trên người cô.
Trận làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt kéo dài trong tiếng chửi rủa xen lẫn tiếng rêи ɾỉ, hoà với tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông, chậm rãi thọc vào rút ra nghênh đón kết thúc là một đợt cao trào.
Tóc cô gái ướt sũng dính lên mặt, bị người đàn ông khẽ vén sang một bên, lộ ra gò má đỏ hồng, cô đã không còn hơi sức để ý đến anh. Mở mắt tức giận nhìn khuôn mặt đã trở lại bình tĩnh vững vàng của anh, dường như nghĩ tới cái gì đó.
Trước kia anh hình như rất thích hôn môi cô, nhưng mà lần này lại không có.
Trước kia anh vô cùng dịu dàng, bây giờ lại.........
Cô gái nhẹ giọng, bất ngờ hỏi một câu non nớt: "Tại sao anh không hôn tôi?”
Người đàn ông kinh ngạc vì câu hỏi của cô, cũng cảm thấy cô hỏi ra như vậy có chút buồn cười, cũng có một chút đáng yêu.
Tại sao cô lại có thể hỏi một câu hỏi ngây thơ như vậy được chứ?
Khóe miệng người đàn ông mỉm cười, áp lên đôi môi mềm mại của cô, cô rất tự nhiên mà hé miệng, tùy ý để anh tiến vào khoang miệng, quét qua thịt mềm, dây dưa ở bên chiếc lưỡi thơm ngọt.
So với trận làʍ t̠ìиɦ trước đó, cô càng thích nụ hôn nồng nhiệt này hơn, bởi vì cô có thể cảm nhận được sự dịu dàng và yêu thương của anh.