Lúc Mễ Tiểu Đường hoàn hồn, người kia đã vào phòng tắm rồi.
Mễ Tiểu Đường đá đôi giày cao gót vướng víu, bàn chân nhỏ đặt lên sô pha, ngã xuống chiếc nệm êm ái trải trên sô pha, trong lòng thở dài nhẹ nhõm.
Chuyện này không có gì phải hối hận, bởi vì cô không có sự lựa chọn nào khác.
Mễ Tiểu Đường nghĩ tới điều gì đó, lấy từ trong túi nhỏ ra một tờ giấy nhỏ được gấp hình vuông, chậm rãi mở ra.
Một lúc sau cánh cửa mở ra, người đàn ông quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, để lộ ra cơ bụng săn chắc, cơ bắp màu đồng cường tráng, khuôn ngực ướŧ áŧ, những giọt nước đọng như những viên ngọc trai sáng bóng.
Mễ Tiểu Đường mở đôi mắt trong veo nhìn người đàn ông vừa bước ra khỏi phòng tắm, đang sải bước đi về phía mình.
Khi người kia từng bước đến gần, dường như Mễ Tiểu Đường có hơi ngượng ngùng cúp thấp đầu, điều này khiến ý cười trong mắt anh càng thêm đong đầy.
“Nói đi, em muốn cái gì?” Hoắc Diễm mở miệng hỏi.
Trên đời này làm gì có bữa cơm nào miễn phí, nếu cô đã đưa bản thân đến tận cửa thì nhất định có điều kiện.
Mễ Tiểu Đường không ngờ anh lại mở miệng nói thẳng như vậy, cô còn nghĩ sau khi mây mưa vui vẻ sẽ dễ dàng hơn, nhưng bây giờ chỉ có thể nói ra.
Cơ hội thắng rất mong manh, Mễ Tiểu Đường không tự tin chỉ vào tờ giấy trên bàn, âm thanh có chút mềm mại yếu ớt nói: “Cái đó là hợp đồng hợp tác, tôi muốn anh hợp tác với Mễ Thương.”
Mễ Thương.
Hoắc Diễm chỉ liếc mắt một cái đã đọc hết nội dung trong hợp đồng, hỏi: “Em là gì Mễ Thương?”
Mễ Tiểu Đường do dự mất một lúc lâu rồi bình tĩnh nói: “Mễ Thương là… ba tôi.” Mặc dù bản thân cô không muốn thừa nhận.
Trong đôi mắt đen láy của Hoắc Diễm ẩn chứa lửa giận vô hình.
Thật là một người… Ba tốt.
Hoắc Diễm vung bút tùy ý ngông cuồng viết xuống vài chữ.
Mễ Tiểu Đường hạnh phúc cười đến ngọt ngào, vươn tay ôm lấy cổ anh, cô đến gần hôn lên khuôn mặt tuấn tú của anh.
Lúc cô đến gần, hương thơm từ cổ lập tức quấn quanh hơi thở của người đàn ông, thấm sâu vào trong tim.
Sự chủ động của người phụ nữ đã đốt cháy ngọn lửa du͙© vọиɠ, khiến anh mê muội nhắm mắt lại, khi lần nữa mở mắt ra thì bên trong đã nhiễm đầy du͙© vọиɠ.
Anh sải bước nhanh đến sô pha, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, tách chân trắng nõn của cô ra, kẹp lấy vòng eo rắn chắc của anh.
Nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn thanh tú của cô, trong mắt đều là dáng vẻ thẹn thùng không thể bỏ chạy của cô.
Cặρ √υ' đứng thẳng của cô áp vào ngực anh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ đầu nhũ như luồng điện lan ra khắp cơ thể, khiến anh khó kìm lòng được, cúi đầu, chiếm hết tinh hoa đôi môi anh đào của cô.
Lần đầu tiên hai người hôn môi, anh chủ động tấn công từ những cái chạm nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, dần dần biến thành xâm nhập sâu vào khoang miệng, quấn quýt lấy nhau. Đầu lưỡi anh ngang ngược mạnh mẽ càn quét chiếc lưỡi hoang mang không biết làm thế nào của cô, cảm nhận sự căng mọng và mềm mại, mυ'ŧ lấy nước bọt không ngừng tuôn ra.
Đại não Mễ Tiểu Đường không còn suy nghĩ được nữa, cô chỉ có thể thuận theo mọi hành động của anh, bám lấy anh, mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Hai tay anh cũng không nhàn rỗi, tay trái ôm eo cô để đề phòng bất trắc, tay phải vuốt ve chiếc đùi mềm mại của cô.
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm dây màu hồng đào, váy không dài, anh mò mẫm đẩy tà váy lên, sờ thẳng một đường đến xương bả vai, anh mở to đôi mắt đầy tơ máu, buông tha cánh môi.
Đôi môi của cô bị mυ'ŧ đến sưng đỏ giống như đóa hoa mới chớm nở, quyến rũ và ướŧ áŧ.
Điều khiến nhịp tim của anh đập nhanh hơn, chính là ngoại trừ chiếc váy thì cô không có mặc gì nữa.
Sau khi biết được điều này, anh càng trở nên điên cuồng, nhanh chóng cởi váy ra, bế cô lên giường. Gấp đến mức không chờ nổi mà tiến hành bước tiếp theo.
Người trên giường trần trụi để lộ làn da như lòng trắng trứng gà, mượt mà đầy mê người, đặc biệt là hai chiếc bánh bao tròn trịa trước ngực.
Anh khom người đặt từng nụ hôn dọc theo chiếc cổ vừa ấm áp vừa thơm của cô, rồi dần di chuyển qua xương quai xanh làm người ta mê đắm, anh nhẹ nhàng cắn một cái, làm cô nắm chặt tấm ga trải giường, giọng nói yếu ớt vang lên mang theo tiếng thở hổn hển: “Đau.”
Chỉ thế thôi đã đau rồi?
Anh không còn cách nào khác, nhẹ nhàng hôn lên vị trí vừa rồi để dỗ dành cô, đôi môi nóng bỏng tiếp tục đi xuống tới tận rốn, lửa nóng lan tỏa khắp cơ thể.
Mễ Tiểu Đường chỉ cảm thấy toàn thân nóng đến lạ thường, mỗi một chỗ bị anh hôn qua đều trở nên tê dại.
Cô bĩu môi yếu ớt nói: “Anh, anh háo sắc.”