Máu Đầu Tim Bỏ Trốn Của Lão Đại Hắc Bang

Chương 4

Người đàn ông đứng dậy áp lên cơ thể cô, một lần nữa thưởng thức cái miệng nhỏ động lòng người này, khéo léo liếʍ mυ'ŧ để nước bọt quyện vào nhau, kéo ra sợi chỉ bạc quyến rũ.

Người đàn ông hài lòng nói: “Còn có thể biếи ŧɦái hơn.”

Cô đỏ mặt xấu hổ, nhỏ giọng chửi một câu: “Đồ khốn.”

Lòng bàn tay to lớn của anh phủ lên bầu vυ' trước ngực cô, xúc cảm mềm mại tinh tế, hưởng thụ vẻ đẹp của cô, dần dần gia tăng lực tay, thỉnh thoảng liếʍ láp đầṳ ѵú hơi cương lên.

Cô không thoải mái với hành động kỳ lạ này, tiếng rêи ɾỉ mềm mại nhưng lại xa lạ tràn ra từ môi cô.

Không còn gì để nghi ngờ, đây chắc chắn là một chất xúc tác, cự vật bên dưới của người đàn ông bắt đầu có phản ứng.

Anh dùng bàn tay to cởi khăn tắm ra, để lộ dươиɠ ѵậŧ thô dài cương cứng, nổi đầy gân xanh dữ tợn.

Từ trước đến nay, Mễ Tiểu Đường chưa bao giờ nhìn thấy loại đồ vật to lớn và xấu xí như vậy, cô lập tức nhắm mắt lại.

Anh thấp giọng cười, thấy buồn cười khi cô dám lớn gan dâng bản thân tới tận cửa, nhưng đối với mấy chuyện này lại ngây thơ như vậy.

Anh cúi đầu, nhìn vị trí ở giữa hai chân đang được tách ra, nơi riêng tư đó vừa hồng hào vừa non mềm, nụ hoa nở rộ đang chờ mình khai hoang.

Người đẹp mà anh chờ đợi lâu nay đang ở trước mắt, khiến hai mắt anh nổi đầy tơ máu, cổ họng dần khô khốc, nuốt nước miếng, l*иg ngực phập phồng, máu trong cơ thể như muốn phun trào, ánh mắt sáng ngời không chút né tránh.

Hai má Mễ Tiểu Đường đỏ bừng, có chút ngượng ngùng mở miệng nói: “Đừng, đừng có nhìn.”

Giọng nói mềm yếu và dáng vẻ không có chút sức phản kháng, làm cho du͙© vọиɠ chiếm hữu của người đàn ông bùng phát.

Anh mở rộng đôi chân mảnh mai của cô đặt ở hai bên hông, khoảng cách giữa hai người càng tiến gần thêm một bước.

Anh không thể trực tiếp nhét nó vào, sẽ dọa bé ngoan sợ hãi.

Đầu tiên, anh vươn một ngón tay chọc thẳng vào bên trong thăm dò mật huyệt, chưa tiến vào được bao nhiêu đã bị tầng tầng lớp thịt mềm mại thít chặt cản lại.

“A” Mễ Tiểu Đường phát ra tiếng rêи ɾỉ ưm ư.

Dị vật xâm nhập khiến Mễ Tiểu Đường vô cùng khó chịu, không khỏi vặn eo muốn thoát đi.

Anh hít một hơi thật sâu, cảm giác đầu ngón tay bị tiểu huyệt mυ'ŧ chặt làm anh chấn động, vô cùng hưởng thụ sự cám dỗ chết người này.

Thấy cô còn giãy dụa muốn thoát, nơi thịt mềm bên trong được ngón tay quét qua, kɧoáı ©ảʍ xa lạ tản ra càng thêm rõ ràng, làm người ta luyến tiếc không nỡ lui ra, anh gần như đánh mất đi chút lý trí cuối cùng.

Giữ eo cô không cho cử động, mặc kệ đôi tay nhỏ của cô bất mãn đánh lên ngực mình, ngón tay tiến thêm một bước xâm nhập vào trong.

Cô giống như bị điện giật, cả người căng cứng, miệng hơi hé mở, khó có thể kìm được mà kêu lên một tiếng mềm mại: "A.”

Mật huyệt bị ra vào liên tục, khuấy động và cào loạn, khiến đầu cô nóng lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng gấp đôi, vòng eo cong lên, toàn thân run rẩy, ngón chân co quắp, sợ hãi với phản ứng xa lạ này.

Bên trong tiểu huyệt dần dần tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, thấm ướt đầu ngón tay anh.

Anh biết đã có thể, bèn nhanh chóng rút ngón tay ra, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ cọ xát vào vị trí giữa hai chân, để cô gái có thể cảm nhận rõ ràng sự nóng bỏng khi nơi riêng tư tiếp xúc thân mật.

Cô cầm lòng không đậu mà rêи ɾỉ, hoảng hốt, cô biết bước tiếp theo là gì, bàn tay nhỏ bé bất lực nắm lấy cánh tay anh.

Sau đó, anh chậm rãi đẩy dươиɠ ѵậŧ đã cương đến phát đau của mình vào bên trong, bị tầng tầng lớp thịt gắt gao ôm chặt mang theo nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể, mυ'ŧ lấy đỉnh đầu, làm người ta run rẩy tê dại đến từ chân tơ kẽ tóc.

Một từ thôi, sướиɠ.

Chỉ là tiến vào không bao lâu đã gặp phải một lớp trở ngại, nơi đó tượng trưng cho trinh tiết của cô gái. Anh nhẫn tâm thúc mạnh vào, xé rách rào cản.

Lần đầu tiên miệng huyệt bị phá, chạm đến sâu bên trong, làm cô gái đau đớn kêu to: “A, đau quá, đừng, đừng cử động.”

Người đàn ông làm sao có thể chịu đựng được nữa khi cảm xúc đã đến cực hạn, gần như bắt đầu muốn mãnh liệt tiến về phía trước.

Cô gái trước mặt kẹp chặt hai chân ngăn cản sự xâm nhập của anh. Anh khó có thể tiến vào bên trong dù một chút, ngay cả muốn rút

ra cũng khó khăn.

Anh dùng sức vừa phải vỗ vỗ vào đùi cô, kiên nhẫn thở dài mở miệng nói: “Ngoan, đừng kẹp chặt như vậy.”

Hai mắt cô ngấn lệ,

nước mắt chảy ra, hốc mắt đỏ lên, mồ hôi chảy dài trên má, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, khiến anh động lòng thương xót.

Anh cố đè nén du͙© vọиɠ mãnh liệt, kiên nhẫn chờ đợi thêm một lát, đây đã là giới hạn lớn nhất. Anh biết ngọn lửa du͙© vọиɠ cháy bỏng trong lòng mình khó có thể tiêu tán, không làm vài hiệp sẽ không dập tắt được.