Tựu Sơn

Chương 3

Trong quá trình này, Ngụy Dĩ Tri nhớ đến Phó Lãm Sơn tổng cộng là một trăm lẻ ba lần, vô số lần như thế khiến cậu càng thêm xác định rằng mình cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ muốn lên giường với Phó Lãm Sơn, cũng hối hận vô số lần vừa nãy mình không đè thẳng người này xuống dưới thân rồi cưỡиɠ ɧϊếp.

Nguỵ Dĩ Tri rất thích quan sát, phân tích người khác, thỏa mãn với cảm giác khi nhìn thấu, điều khiển được một người, nóng lòng muốn biến bí mật riêng tư của người khác thành trò tiêu khiển gϊếŧ thời gian cho mình.

Trước khi lên mười bảy tuổi, mọi chuyện mà Ngụy Dĩ Tri làm đều nằm trong phạm vi mà pháp luật cho phép.

Ở tuổi mười bảy, Ngụy Dĩ Tri chú ý tới Phó Lãm Sơn, cũng là lần đầu tiên to gan đặt một cây bút ghi âm vào trong cặp của người bị theo dõi trong suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ.

Cây bút ghi âm kia cuối cùng đã trở thành chìa khóa cho chiếc hộp Pandora.

Tác dụng của tiếng Phó Lãm Sơn thở dốc khi thủ da^ʍ được ghi âm lại vượt xa sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ cơ thể trần trụi đè lên nhau của cặp nam nữ trong phim sεメ nhiều, trở thành ‘tiết học’ vỡ lòng về giới tính đúng nghĩa đầu tiên của Ngụy Dĩ Tri.

Du͙© vọиɠ nảy mầm tại thời điểm này, sau một tuần ròng rã ngo ngoe rục rịch, Ngụy Dĩ Tri quyết định hành động.

Nhưng cái ngày mà kế hoạch được áp dụng triệt để thì Phó Lãm Sơn đã kết thúc chương trình học cấp ba từ sớm — anh học trên một lớp so với Ngụy Dĩ Tri, bởi có vì thành tích ưu tú nên đã trúng tuyển vào Liên đoàn Ivy* ở nước ngoài.

*Liên đoàn Ivy (hoặc Ivy League): là một nhóm gồm 8 trường Đại học Tư thục ưu tú và lâu đời nhất nước Mỹ, những trường này đều nằm trong Top 10 những trường Đại học Quốc gia Mỹ (trong đó có Harvard University.)

Nguỵ Dĩ Tri biết thì có hơi ngẩng mặt lên, kéo lên kéo xuống hình ảnh trên màn hình, sau khi nhìn tin vui liên quan đến Phó Lãm Sơn mười lần thì bình tĩnh tiếp nhận sự sai lầm của bản thân, đồng thời cũng tiện tay nhét bút ghi âm vào cặp của một nam sinh khác.

Không phải tất cả loại du͙© vọиɠ nào cũng cần được thoả mãn.

Nhưng mười năm sau Phó Lãm Sơn lại xuất hiện trước mặt Ngụy Dĩ Tri, bộ dạng vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, sau khi bị năm tháng kiên nhẫn gọt rửa từng chút thì đã rũ bỏ đi sự ngây ngơ ban đầu, càng lộ rõ sự điển trai trưởng thành hơn.

Điều khiến du͙© vọиɠ ngóc đầu trở lại diễn ra tự nhiên như thế, thậm chí vào đêm đó sau khi Nguỵ Dĩ Tri theo dõi anh được một tháng, và bữa tối nay khi Nguỵ Dĩ Tri chui vào khu vực tư nhân của Phó Lãm Sơn, du͙© vọиɠ này đã đạt đến một trình độ mà ngay cả cậu cũng cảm thấy kinh ngạc, sợ hãi.

Không quan tâm cũng như cố kìm chế, đối với Ngụy Dĩ Tri mà nói luôn luôn không phải là một lựa chọn tốt nhất.

Hoặc là ăn một món ‘có tiếng mà không có miếng’* một lần, hoặc là không biết kiềm chế ăn món ăn yêu thích đến khi chán ngấy, thì mới là phương thức giải quyết du͙© vọиɠ của Ngụy Dĩ Tri.

*Có tiếng mà không có miếng: trong tình huống này có nghĩa là ‘món ăn’ đó trông khá ngon nhưng ăn rồi mới thấy chả ngon như mình tưởng tượng.

Nói tóm lại là phải chân chính ăn vào miệng.

Khoảnh khắc khi Nguỵ Dĩ Tri bước ra khỏi nhà của Phó Lãm Sơn, điều đó càng được bổ sung hoàn chỉnh.

— Không từ thủ đoạn.