Vạn Nhân Mê Bị Đám Chính Công Chơi Hỏng

Quyển 1 - Chương 11: Vừa Đi Vừa Thao, Ban Công Play (H++)

Sau cơn cực khoái, Lộc Minh nằm xụi lơ trên sô pha, đôi môi bị mυ'ŧ lúc trước đã đỏ bừng da^ʍ mỹ.

Dươиɠ ѵậŧ trắng nõn sạch sẽ bị hút sạch đi tϊиɧ ɖϊ©h͙, phát tiết qua đi, nó mềm mại rủ xuống, có vẻ thanh tú lại đáng yêu.

Ngồi trước mặt Lộc Minh, Dịch Thanh Trần thản nhiên nuốt tất cả số tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấy vào trong dạ dày.

Một màn này lọt vào mắt làm cho Lộc Minh ngượng chín mặt.

"Sao vậy? Xấu hổ rồi?"

Giọng nói trầm thấp êm ái vang lên bên tai, Dịch Thanh Trần một tay ôm lấy thịt ngực mềm mại của cậu, một tay thì mò xuống phía dưới thăm dò âʍ ɦộ đã ướt sũng từ lâu.

Bàn tay to tách ra hai mép môi nhỏ ướŧ áŧ, kéo khe thịt nhỏ banh ra thật rộng.

"Bà xã, em bắt đầu làʍ t̠ìиɦ với anh nhé...!!!"

Hắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ, tùy tiện vuốt ve hai lần, sau đó rướn người về phía trước, nấm qυყ đầυ căng tròn chạm vào hai cánh hoa môi âʍ ɦộ, dường như nó đang khẽ run lên vì sợ hãi.

"Oa, đừng, tôi không cần! A~..."

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng đẩy ra cái lỗ nhỏ chỉ hẹp bằng ngón tay út, còn nó thì to chẳng kém gì cổ tay của Lộc Minh, cứ thế cắm thẳng vào bên trong.

Tiểu phấn nộn còn chưa tiết quá nhiều da^ʍ thuỷ, lúc mới bị côn ŧᏂịŧ đâm vào cũng có hơi bỏng rát.

Nhưng rất nhanh, “Òm ọp, òm ọp ——” Từ sâu bên trong, da^ʍ huyệt xinh đẹp đã không ngừng tràn ra dịch nhờn dính dính, nước sốt nóng hổi phun khắp lên cây thịt đang mãnh liệt đâm rút ra vào.

Màu đỏ tươi xấu xí trên đại qυყ đầυ bị dâʍ ŧᏂủy̠ tưới đẫm, lỗ nhỏ mắt ngựa mấp máy đóng mở cũng hết lần này đến lần khác bị đổ vào bên trong.

Côn ŧᏂịŧ của nam sinh cao trung cứng rắn như kim cương, bởi vì sung huyết mà trướng thành đỏ thẫm, khối thịt to tròn hoàn toàn bị ngâm trong vũng nước ấm áp nơi tao huyệt.

"Chậc chậc, bà xã... nước trong huyệt nhỏ thật nhiều..."

"Rất nóng, còn không ngừng quấn lấy gậy côn của em..."

Giọng nói giàu từ tính của Dịch Thanh Trần giống như bị cảm, hơi hơi khàn khàn trầm xuống, hắn kìm lòng không được, lập tức chôn cái đầu kim sắc trước l*иg ngực nhỏ nhắn của Lộc Minh, ngậm lấy núm nhỏ đang dựng lên đanh cứng, ra sức hút vào thật mạnh.

Dâʍ ŧᏂủy̠ tích tụ ngày càng nhiều, âʍ đa͙σ nhỏ hẹp ứa trào ra ướt sũng.

Mị thịt hồng hào trên vách tao huyệt bị đẩy ra hết cỡ bởi đại quy lăng một đường đỉnh mạnh. Âʍ đa͙σ bị thiên phú dị bẩm làʍ t̠ìиɦ của Dịch Thanh Trần ép tới mức tối đa.

"Ưm~...chậm, chậm lại..."

Từ trên xuống dưới, khắp người Lộc Minh đều đang toả ra một cỗ thơm ngọt mê người.

Nam sinh cao trung như hoá sài lang mãnh hổ, hắn liên tục giã thúc, đẩy cơ thể cậu lao về đằng trước.

Đôi chân thon dài trắng nõn bị hai bàn tay to giang rộng ra, bắp chân mềm mại liền bị Dịch Thanh Trần ôm vào trong lòng bàn tay, nửa thân dưới của Lộc Minh kịch liệt run rẩy, trên người cậu lấm tấm ra những giọt mồ hôi trong suốt như pha lê.

"Lộc Lộc, anh đổ mồ hôi nhiều như vậy, chúng ta đổi chỗ khác đi?"

Côn ŧᏂịŧ tím đỏ khai mở ra tử ©υиɠ non mềm mọng nước, Dịch Thanh Trần không biết đang suy nghĩ cái gì, dung nhan tuấn mỹ tràn đầy nét hưng phấn.

Hắn ôm lấy Lộc Minh đang run rẩy. Cậu vừa nhẹ vừa mềm dựa vào lòng hắn, khiến hắn dâng lên du͙© vọиɠ che chở, dươиɠ ѵậŧ nhịn không được lại cương thêm vài phần.

Giữ nguyên tư thế cắm thật sâu vào trong tử ©υиɠ, Dịch Thanh Trần ôm Lộc Minh xuống sô pha.

Hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giao nhau chặt chẽ, côn ŧᏂịŧ to lớn nổi đầy gân guốc nhiều lần cắm đến tận cùng kịch cán.

"Bà xã, đừng sợ... em sẽ không để anh ngã đâu, yên tâm..."

Giữ hai cánh mông đàn hồi của Lộc Minh, Dịch Thanh Trần vừa đi vừa đυ..

"Pa, Ba Ba——" Hai túi tinh hoàn nặng nề đập mạnh vào môi âʍ ɦộ đỏ ửng, mỗi lần bước được một bước, Dịch Thanh Trần lại cố ý dừng lại, côn ŧᏂịŧ to lớn chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ lỗ huyệt mẫn cảm, mạnh mẽ đâm thẳng vào tận tử ©υиɠ.

"Aaa……"

Thân thể Lộc Minh run rẩy, cậu được Dịch Thanh Trần ôm chặt trên người, cảm giác tiểu huyệt đều bị hắn làm đến sắp khô hỏng rồi.

Trong mông lung sương mù, cậu chợt nhận ra, Dịch Thanh Trần đã ôm mình ra tới ban công.

"Oa, cậu, cậu muốn làm cái gì. . . "

Có một cơn gió lạnh thổi qua ban công, Lộc Minh bị doạ sợ, hai tay vì căng thẳng mà nắm lấy mái tóc của Dịch Thanh Trần, vẻ mặt cậu hoảng hốt, hàng mi dài xinh đẹp khẽ run run.

"Sẽ không có người nhìn thấy đâu, bà xã đừng sợ..."

Ban công nửa kín nửa hở, bên dưới đổ xi măng lát gạch men màu trắng, bên trên quây lưới chống trộm bao quanh.

Dịch Thanh Trần đặt Lộc Minh xuống đất, cẩn thận xỏ giày vào cho cậu.

Hắn ngồi xổm, nửa quỳ trên mặt đất, từ bên dưới banh ra tiểu huyệt non mềm đã bị hắn thao đến sưng đỏ.

Hắn nhẹ nhàng vươn ra đầu lưỡi, đầu thịt trơn mềm linh hoạt luồn vào bên trong lỗ nhỏ, liếʍ qua liếʍ lại mị thịt tươi non của Lộc Minh.

Lộc Minh bị kỹ năng khẩu giao có tiến bộ của hắn làm cho rêи ɾỉ, hai chân cũng bị liếʍ đến mềm, cho nên khi dục long nóng bỏng của Dịch Thanh Trần một lần nữa từ vị trí phía sau đâm vào trong lỗ nhỏ đang chảy ròng ròng da^ʍ thuỷ, cậu đã không kịp lên tiếng cự tuyệt.

Lan can ban công được xây kín, từ bên ngoài sẽ không thể nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người đang dán sát vào nhau.

Dịch Thanh Trần từ phía sau ôm chặt vòng eo mảnh mai của Lộc Minh, côn ŧᏂịŧ rắn chắc mạnh mẽ từng nhát đυ.ng vào cặp mông đầy đặn rất vểnh lại trắng như tuyết.

Thân trên của hai người kề sát vào nhau, nếu như có người từ bên ngoài nhìn vào, nhiều nhất cũng chỉ cho rằng, bọn họ là một đôi vợ chồng trẻ đang thân mật, lại không dám nghĩ là đang táo bạo giao cấu kịch liệt.

“Phụt, phụt ——”

Hỏa long cứng rắn nghẹn đến phát đau, hắn bắt đầu đĩnh hông, ra ra vào vào trong tiểu huyệt mọng nước, không ngừng cuốn theo mị thịt mang ra ngoài huyệt khẩu.

Thịt non bại lộ ngoài không khí không lâu, rất nhanh lại bị dương hành hưng phấn đẩy trở về âʍ ɦộ, làm đến đỉnh điểm cao trào vẫn không thôi.

“Muốn, muốn bắn nữa… A a aa......”

Dươиɠ ѵậŧ “Bạch bạch” trên vách sứ lạnh lẽo, không riêng phía trước bị vách tường va ép sinh ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ, âʍ đa͙σ phía sau cũng bị qυყ đầυ lặp đi lặp lặp hành động thọc vào tử ©υиɠ.

Lộc Minh rên gào không biết đã xuất bao nhiêu lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong đêm nay.

Con ngươi Dịch Thanh Trần hoàn toàn đỏ đậm, hắn kéo eo Lộc Minh về sau, dương côn gân guốc lại thẳng tắp cắm vào, mị thịt màu hồng nhạt bị cây thịt trướng lớn thao mở hết lần này đến lần khác.

Điểm G trên trên đường âʍ đa͙σ bị mũ thịt lớn hung hăng đâm vào, tử ©υиɠ tinh diễm mọng nước đã bị thao ra sắc màu mềm mại. “Ào ào ——” phun ra yêu dịch.

Dịch Thanh Trần suyễn thanh gầm lên một tiếng, cắn sau cần cổ thơm thơm ngọt ngọt của Lộc Minh. Hắn cao trào bắn ra toàn bộ bạch dịch tanh nồng, phủ kín khắp tử ©υиɠ đang run rẩy mãi không thôi.

--------------------