Vạn Nhân Mê Bị Đám Chính Công Chơi Hỏng

Quyển 1 - Chương 4.1: (H++)

Đôi mắt thanh niên nổi lên sương mù mờ mịt, đẹp đẽ ưa nhìn như vậy lại đang nằm ở dưới thân hắn, hai chân thon dài trắng nõn kẹp chặt quanh eo, âʍ ɦộ nhỏ xinh hồng nhuận sáng bóng, theo động tác làʍ t̠ìиɦ của hắn mà cọ sát lên cơ bụng.

Mái tóc đen nhánh trước trán cũng thấm đẫm mồ hôi, mềm mại dính vào da thịt, toàn thân thể cậu tràn ngập một lớp phấn hồng cực kỳ hấp dẫn, thậm chí mười ngón chân nhỏ nhắn trong suốt cũng cuộn chặt lại.

“Cục cưng, đừng chặt như vậy nữa được không…”

"Điểu của em cũng sắp bị anh bóp chết rồi. . ."

Dịch Thanh Trần nâng bàn chân phải trắng nõn mịn màng của Lộc Minh đặt lên môi hắn, hôn hôn mυ'ŧ mυ'ŧ.

Vừa hôn, hắn vừa ngước lên nhìn từng biến đổi nhỏ trên mặt Lộc Minh, chỉ hận không thể ghi lại từng cử chỉ, hành động đáng trân trọng kia lại.

Mu bàn chân rất nhanh bị Dịch Thanh Trần liếʍ ướt, tơ bọt lần lượt vẽ ra những vệt nước ẩm, lúc thì giao nhau, lúc lại chồng lên nhau hoặc có lúc lại kéo dài song song cùng mạch máu.

"Phụt phụt——" Côn ŧᏂịŧ thô to hung ác kéo căng hậu môn vốn đã có chút đỏ ửng lại càng sưng lên, mị thịt mềm mịn ánh lên sắc hồng từ trong hậu huyệt giống như một cái miệng nhỏ, thô ráp quấn chặt lấy côn điểu của Dịch Thanh Trần, ngập ngụa đầy nước da^ʍ.

"Thật chặt..."

Nhục hành bị hút rất chặt, như thể giây tiếp theo sẽ lấy mất đi linh hồn của hắn.

Cơ ngực Dịch Thanh Trần căng phồng, cũng đã ướt đẫm mồ hôi, hắn ta chẳng khác nào đang quay một bộ phim thể thao bom tấn.

Mồ hôi một giọt lại một giọt, chạy dọc theo kết cấu cơ bắp bắt mắt của hắn ta, là sεメy đầy mạnh mẽ cùng gợi cảm.

Lộc Minh ngây ngẩn nhìn đến cơ ngực tráng kiện của Dịch Thanh Trần, chẳng biết tại sao, trên mặt bỗng nhiên dâng lên một cỗ nhiệt ý mãnh liệt.

Cậu còn không có thời gian để truy đuổi nguyên nhân, côn ŧᏂịŧ vừa sưng vừa nóng của Dịch Thanh Trần thình lình đâm trúng một điểm nào đó trong tao huyệt, khiến cho thân thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không ngừng run rẩy.

"Oa , nặng quá a..."

"Đừng, đừng mạnh như vậy!..."

Giọng nói của cậu dường như đang khóc, nhưng côn ŧᏂịŧ của Dịch Thanh Trần lại cảm thấy lớn hơn khi được nghe cậu nức nở xin tha.

Buông chân phải của Lộc Minh xuống, hắn lại ôm cao đầu gối của cậu lên, côn ŧᏂịŧ lớn như chuôi kiếm, nhanh chóng đâm vào trong đường ruột một cách tàn nhẫn, dữ dội.

Côn điểu khổng lồ di chuyển ra vào trong lỗ huyệt, không ngừng kéo theo mị thịt ẩm ướt ra khỏi hậu môn. Lúc Dịch Thanh Trần chìm xuống và đâm, phần thịt mềm mại thoáng chốc tiếp xúc với không khí lại đầy đặn và mịn màng trở lại, qυყ đầυ lớn tiếp tục xuyên ngược trở lại trực tràng.

"A! AA... A, a..."

"Tôi, A… muốn chết… A oa oa oa..."

Cái lỗ nhỏ bị mãnh hổ to bằng mắt cá chân của hắn kéo căng ra hết cỡ, gậy thịt to lớn ra ra vào vào, liên tục đâm rút.

Lúc đầu, Lộc Minh cũng cảm thấy rất khó chịu, nhưng khi đã quen với kích thước đáng sợ kia, khoái ý giống như dây thường xuân leo lên cả một mặt tường, từ lỗ hậu không ngừng lan tràn, rất nhanh truyền đến toàn bộ thân thể cậu.

"Sướиɠ lắm phải không? Em đã nói kỹ thuật của em rất tốt mà."

"Lão bà, gà con của anh cũng cứng rồi kìa."

"Cho em sờ vào nó nhé?"

Câu nói thẩm vấn giống như một câu tuyên bố, Dịch Thanh Trần một bên thẳng eo, cắm thật mạnh cây gậy lớn vào thật sâu trong ruột tràng, một bên thì đưa tay sờ lên dươиɠ ѵậŧ trắng trẻo, đỉnh hơi phiếm hồng của Lộc Minh.

Bàn tay thật to bao lấy cây thịt vừa mới bắn qua mấy lần, "Oa ha ha" dươиɠ ѵậŧ bị vuốt ve chơi đùa vừa cảm thấy thoải mái lại vừa cảm thấy xấu hổ. Lộc Minh rêи ɾỉ một tiếng, vành tai đỏ như đang nhỏ máu, cổ họng nho nhỏ vang lên nức nở.

Trong ruột tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ càng ngày càng nhiều, từ sâu trong ruột đầm đìa mà xuống, từng cỗ từng cỗ giống như trời mưa tưới lên dục long tím đỏ như sắt nung của Dịch Thanh Trần.

Qυყ đầυ no đủ bị tràng dịch bao lấy, ngậm đẫm đến vô số lần, hô hấp của Dịch Thanh Trần trở nên thô nặng vài phần.

Hắn buông tay phải đang nắm dươиɠ ѵậŧ của Lộc Minh ra, thân thể lùi về sau, côn ŧᏂịŧ đang chôn sâu trong bích tràng đầm đìa dâʍ ŧᏂủy̠ cũng bị kéo ra, hắn đổi thành dùng miệng để ngậm lấy nhục côn của Lộc Minh.

“A ha a…”

Đây là lần đầu tiên Lộc Minh được người khác bú dươиɠ ѵậŧ, sảng khoái đến mức không biết hôm nay là hôm nào, nửa người trên của cậu phập phồng kịch liệt, hai tay ở trong không khí đung đưa.

Dịch Thanh Trần gần như ăn toàn bộ cây thịt, đầu lưỡi mềm mại liếʍ láp, linh hoạt ngậm lấy qυყ đầυ có màu phấn nhạt đáng yêu kia đâm chọc.

Lộc Minh phản ứng rất mạnh, dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng vểnh, cũng càng ngày càng cứng hơn.

"Đừng! Đừng mυ'ŧ, đừng mυ'ŧ cái lỗ nhỏ kia, a ha ha..."

"A, a.. muốn bắn… Dịch Thanh Trần, cậu là đồ khốn kiếp, ưm!..."

Vừa dứt lời, từng đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ rất nhanh đã bắn vào trong khoang miệng Dịch Thanh Trần.

Dịch Thanh Trần không nghĩ tới vật nhỏ xuất tinh nhanh như vậy, trong miệng nhất thời tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn thần sắc có chút kinh ngạc.

Sau đó, hắn ở ngay trước mặt Lộc Minh, đem bạch tinh hơi tanh nồng nuốt xuống toàn bộ.

Bây giờ người ngạc nhiên lại đổi thành Lộc Minh.

"Cậu, cậu đúng là một tên biếи ŧɦái. . ."

"Đúng vậy, ở trước mặt bà xã, em chính là một đại biếи ŧɦái..."

"Nhưng em chỉ biếи ŧɦái với mình anh thôi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh hương vị không tệ, chỉ cần là đồ của bà xã, em tuyệt không ghét bỏ..." Dịch Thanh Trần cúi người hôn lên rốn Lộc Minh.

“Bang, bạch bạch ——” Lộc Minh vừa mới bắn tinh xong, Dịch Thanh Trần gấp không chờ được lại đẩy côn ŧᏂịŧ to lớn nổi đầy gân guốc chen vào giữa khe mông mềm mại của Lộc Minh.

Hậu môn với những nếp gấp mỏng màu hồng lại bị banh ra, cây chùy to và dày của Dịch Thanh Trần hết lần này đến lần khác đưa thẳng vào sâu, túi trứng căng phồng cùng cái mông nhỏ co dãn mười phần va chạm ra âm thanh lập thể 3D thật lớn.

Cảm nhận được sự co bóp và vặn vẹo của đường ruột, Dịch Thanh Trần hơi điều chỉnh tư thế, nóng bỏng như lửa đi vào chỗ sâu hơn.

Sợi mao xoăn xoăn phủ một tầng dày lên trước cửa huyệt lẳиɠ ɭơ đang sưng đỏ của Lộc Minh, lôиɠ ʍυ của Dịch Thanh Trần rất rậm rạp, theo động tác thúc giã của hắn, thỉnh thoảng vài cọng cũng sẽ đâm vào hậu môn và mông nhỏ của Lộc Minh.

Lớp da bao bọc côn ŧᏂịŧ liên tục bị vách ruột mẫn cảm cuốn lấy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên lên xuống xuống một cách trơn trượt đầy ẩm ướt, Dịch Thanh Trần sảng khoái đến thắt lưng và bụng đều căng thẳng, hắn tăng lớn lực độ ôm lấy lão bà ngây thơ đang nằm dưới thân mình, phụt phụt mà cuồng liệt xâm chiếm.

"A ha, dừng lại đi ô oa a.."

"Tôi muốn đánh chết cậu… A ... ahhh hư hư ..."

Lộc Minh bởi vì tình ái cường độ cao này mà thần tình hoảng hốt.

Sau một hồi kịch liệt chạy nước rút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nồng đậm mùi xạ hương đặc trưng tưới rót vào trong từng vách ruột tràng, bởi vì cao trào mà nó kịch liệt co rút, Lộc Minh run run rẩy rẩy rên lên, cuối cùng là oa a oa, bị khi dễ đến phát khóc.