Động tác xoa xoa núʍ ѵú của đầu ngón tay vẫn tiếp tục, nắm lấy đầṳ ѵú kéo về hai bên, kéo núʍ ѵú cứng lại, sưng lên dựng đứng, hai ngón tay thon dài lộ ra khớp xương rõ ràng, xoa qua xoa lại khiến cho núʍ ѵú rất nhanh đã đỏ lên, làm cho Bạch Du nhịn không được khom lưng co rúm lại, nhưng bác sĩ dán chặt vào lưng cậu, khiến cậu không thể lui, chỉ có thể ưỡn ngực thừa nhận phần kɧoáı ©ảʍ này.
Bác sĩ cảm giác được sự kháng cự của Bạch Du, hai ngón tay cũng không tra tấn cậu nữa, mà là ấn núʍ ѵú vào trong ngực cậu, tặng thêm lực tay, mạnh mẽ xoa xoa.
Bạch Du thoáng cái có chút chịu không nổi, thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng, cậu cắn chặt răng chịu đựng, hai tay bên kia lại mềm oặt chịu không nổi bên giường, chỉ có thể ngửa ra sau nằm ngửa trong ngực bác sĩ, nhẹ nhàng vặn vẹo thân thể muốn tránh né đầu ngón tay xoa xoa.
Bạch Du nhịn không được mà thở hổn hển, trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng, bác sĩ rốt cục buông đầṳ ѵú ra, dùng sức xoa xoa bộ ngực Bạch Du vài cái, đầṳ ѵú dưới sự xoa bóp mạnh mẽ từ kẽ ngón tay đã cứng lên, để lại mấy vết đỏ nchosi mắt, bầu ngực trắng nõn đã sớm ửng đỏ, núʍ ѵú càng sưng đỏ đến nỗi không chịu nổi, trên gnuwjc còn được phủ lớp thuốc mỡ trơn bóng, cùng với nhịp hít thở nặng nề phập phồng, khiến cảnh tượng càng thêm da^ʍ mỹ.
Mãi đến khi bác sĩ dùng khăn mặt lau hai tay xong, Bạch Du mới phục hồi tinh thần lại, phía dưới đã sớm cương cứng không chịu nổi, trên quần thể thao màu xám rộng thùng thình hơi phồng phồng lên, chảy ra một chút dấu vết màu xám đậm khả nghi. Bạch Du mặt đỏ bừng, hai tay che ở giữa hai chân cương cứng.
Bác sĩ nhìn vành tai đỏ thẫm của Bạch Du, không nhịn được mà trêu chọc, trực tiếp chọc cậu: "Phản ứng này cũng rất bình thường, không cần xấu hổ, nhớ tuần sau đến kiểm tra lại.”
Hiểu được lời nói mập mờ của bác sĩ, Bạch Du đỏ từ mặt đến gót chân, toàn bộ nửa người trên trần trụi đều phiếm hồng nhạt.
Không dám nhìn vào mắt bác sĩ nữa, Bạch Du mặt đỏ tai hồng mặc quần áo lại, cầm áo khoác che giữa hai chân rồi nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.
Gân xanh phủ đầy từ cánh tay rắn chắc đến bàn tay gân guốc, hai bàn tay to có ngón tay thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, che đậy bầu ngực đầy đặn phía trước.
Đầu ngón tay trêu chọc núʍ ѵú phấn nộn, do được masage nên máu nóng đều tụ về bầu ngực khiến cho núʍ ѵú trở nên căng cứng, ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy núʍ ѵú hơi run rẩy mạnh mẽ xoa bóp kéo kéo, đột nhiên có lòng bàn tay lại đặt lên bầu ngực, cơ ngực đầy đặn mà cao ngất bị hai bàn tay này dùng sức nắm lấy, nắn bóp ra đủ các loại hình dạng khiến người ta xấu hổ, xoa bóp đến đỏ bừng.
Sau đó lại di chuyển xuống dưới, nắm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng giữa hai chân, di chuyển tay từ trên xuống dưới, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được chảy ra từ đỉnh qυყ đầυ khiến cho dươиɠ ѵậŧ đang khô ráo được phủ một lớp dịch nhớp nháp, mang đến cảm giác vừa sảng khoái vừa đau đớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ được phun ra...
"Mẹ kiếp, bẩn mất rồi." Bạch Du sờ soạng nơi giữa hai chân, qυầи ɭóŧ đã ướt sũng, cậu giơ tay che hai mắt lại.
Suốt mấy ngày liên tiếp, Bạch Du luôn tỉnh lại từ trong giấc mộng kia, trong giấc mơ cậu không có chút liêm sĩ mà nâng hai đầṳ ѵú lên, tùy ý để cho hai bàn tay đùa bỡn, thậm chí còn bắn sữa vào trong đôi bàn tay to đang vuốt ve.
Rõ ràng cậu không phải là người có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cao, nhưng cậu lại bị đôi tay này làm cho mỗi ngày đều phải đứng lên giặt qυầи ɭóŧ.
Bạch Du rơi vào sự hoài nghi và cáu kỉnh tột độ. Sở dĩ cậu phiền não là bởi vì cậu biết rõ chủ nhân của đôi bàn tay kia là ai.
Mà cậu hoài nghi như vậy là bởi vì, hai mươi mốt năm trước và cho tới tận bây giờ cậu cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thích đàn ông, tuy rằng cũng chưa từng yêu đương với con gái, nhưng nữ sinh theo đuổi cậu quả thật cũng không ít, làm sao cậu có thể nhớ mãi không quên đôi bàn tay của một người đàn ông, còn ở trong mộng làm cho người ta đỏ mặt tía tai, tim đập nhanh.